Tuyệt Phẩm Thiên Y

Chương 594: Hy vọng còn sống



Loại tình trạng này của Giang Nguyên cực kỳ kỳ diệu, thậm chí hắn một đường bước đi, mấy thôn dân đang đào móc đống đổ nát ở ven đường dường như hoàn toàn không chú ý đến hắn. Dù có một người lơ đãng nhìn về phía sau một cái thì hình như cũng không chú ý đến bóng người đang bước nhanh ở nơi cách phía sau người anh ta không xa.

Giang Nguyên đi nhanh về phía trước, chỉ mất hơn chục phút hẳn đã đi hết một lượt cả Tiểu Tập Trấn của Tề La. Đợi khi hắn quay về chỗ cũ, đầu hắn mới lại lần nữa ngẩng lên, như là đột nhiên khôi phục sức sống vậy. Lúc này hắn mới phát hiện Tiểu Bảo nằm bò trên lưng mình, không biết đã ngủ từ khi nào.

“Cơ thể thoát ra khỏi trạng thái không minh, năng lượng tiêu hao 4%, hiện tích lũy năng lượng Cửu Vĩ đuôi 1 đạt 1%I"

Đối với việc bản thân mình có thể như vậy một lát rồi tự nhiên không còn khả năng đó nữa, Giang Nguyên cũng không hề bận tâm, hắn không để ý lắm đến trạng thái vừa nãy của mình, bây giờ hắn không dám chần chừ nữa. Mặc dù như vậy có lẽ sẽ khiến người ta cảm thấy vô cùng kỳ lạ và kinh ngạc nghi ngờ nhưng đối mặt với tính mạng của biết bao người, Giang Nguyên cũng bất chấp việc khiến người khác cảm thấy quái dị, chạy nhanh về phía Viện y tế.

Phía Viện y tế bây giờ đang có không ít người đang dựng lều vải...

Giang Nguyên giao Tiểu Bảo đang ngủ say cho một thím, nhờ thím ấy chăm sóc thằng bé xong liền vẫy vẫy tay với người dân đang dựng lều, lớn tiếng kêu lên:

- Mọi người dừng một chút...

Nghe thấy lời nói của Giang Nguyên, lúc này mọi người đều dừng tay, tò mò nhìn về phía Giang Nguyên, không biết thầy thuốc Giang muốn làm gì.

Giang Nguyên lớn tiếng nói:

- Tôi vừa mới phát hiện ra không ít người, mọi người đều mang đồ đi theo tôi, càng nhiều người càng tốt...

- Phát hiện ra không ít người?

Mọi người đều ngây ngẩn nhìn Giang Nguyên, một lúc sau mới hồi phục tinh thần, sau đó như ong vỡ tổ ném việc trong tay đi, vội cầm cuốc xẻng, có người còn cướp lấy hai đôi găng tay, sau đó ở phía sau Giang Nguyên chạy về phía con phố cũ.

Hai ngày qua tất cả mọi người đều cho rằng rất ít người bị chôn bên dưới có thể sống sót nên đa số mọi người đều tập trung tinh lực vào việc cải thiện điều kiện sống cho những người may mắn sống sót. Nhưng bây giờ lại nghe nói còn có không ít người, mọi người đương nhiên tỉnh thần phấn chấn, như ong vỡ tổ chạy đi cứu người, dù sao thì mạng người mới là quan trọng nhất. Hơn nữa những người đó đều là hàng xóm quen thuộc, trong tuyệt cảnh tận thế này có thể cứu thêm một người là được an ủi thêm một phần. 

- Thầy thuốc Giang, anh phát hiện ở đâu thế? Vẫn có người thật sao? Rất nhiều à?

Trong số những người chạy phía sau Giang Nguyên vẫn có người không nhịn được mà hưng phấn hỏi.

Giang Nguyên vừa chạy vừa trầm giọng nói: - Hãy tin tôi... Có rất nhiều!

€ó lời này của Giang Nguyên, mọi người trong lòng còn có chút nghi ngờ lúc này càng trở nên hưng phấn và kiên định hơn, nhân phẩm của thầy thuốc Giang cực kỳ tốt, chắc sẽ không nói bừa.

- Chỗ này... ba người ở lại đào... - Chỗ này... cũng có một người, ba người ở lại... - Còn chỗ này cũng ba người...

Giang Nguyên dẫn một đám người chạy nhanh về phía trước, thỉnh thoảng lại chỉ vào chỗ nào đó của đống đổ nát nào đó bảo mọi người đào. Mặc dù trong lòng mọi người thấy nghi hoặc nhưng vì tín nhiệm Giang Nguyên nên vẫn không chút do dự bắt tay đào.

Mọi người một đường chạy đi đã thu hút sự chú ý của những người dọn dẹp đống đổ nát ở bên cạnh. Giang Nguyên vừa chạy vừa lớn tiếng kêu lên:

- Bà con ơi, bây giờ nếu mọi người không có chuyện gì quan trọng thì xin hãy đến giúp một tay... 

- Là thầy thuốc Giang à... Được...

Nghe thấy tiếng kêu gọi của Giang Nguyên, rất nhiều người đều ném chuyện trong tay đi, chạy phía sau Giang Nguyên.

Cùng với tiếng kêu gọi của Giang Nguyên, càng ngày càng nhiều người gia nhập đám người, chỉ là một đường chia người đi, dần dần cũng không còn đủ người, dù sao thì bây giờ cũng không có nhiều người nhàn rỗi.

Có điều Giang Nguyên cũng không để ý, ba bốn người còn lại đều có thể chống đỡ tương đối tốt. Căn cứ vào phán đoán của hắn thì ít nhất cũng có thể chống đỡ được năm sáu tiếng, hoàn toàn kịp cứu bọn họ.

Lúc này Giang Nguyên cũng tự chọn một nơi có một người bắt đầu đào lên, với tốc độ của hắn, người khác. hai ba người cũng không thể so với hắn.