Tuyệt Phẩm Thiên Y

Chương 695: Dù sao cũng chỉ là chấp hành mệnh lệnh mà thôi



Thấy vẻ mặt như vậy của Giang Nguyên, sự tức giận trong mắt vị thượng tá lại càng nhiều hơn, nhưng y cũng biết, y muốn động tiểu tử này cũng không động được. 

Chỉ có thể hy vọng khai thác được chút nào hay chút đó.

Nửa tiếng sau, Giang Nguyên vẫn thoải mái ngồi yên một chỗ, còn Lô Khải Long và Lạc Dương Binh thì có chút bất đắc dĩ. Bởi vì bọn họ hỏi đến hỏi lui, Giang Nguyên cái gì cũng nói không biết.

- Giang Nguyên, cậu nên biết rõ chính sách của Đảng, thẳng thắn thì được khoan dung, kháng cự thì bị nghiêm trị. Thành thật khai ra, nếu không, đến lúc đó tội sẽ càng gia tăng.

Lô Khải Long thấy Giang Nguyên vẫn bất động, tức. giận quát lên.

Nhìn sắc mặt đột biến của Lô Khải Long, Giang Nguyên khế cười một tiếng, thoáng ngồi ngay ngắn, sau đó nhìn Lô Khải Long, lãnh đạm nói:

~ Trưởng phòng Lô, những gì tôi nói đều là thật. Rốt cuộc là tại sao tôi lại nhận được quân hàm Trung tá, tôi cho rằng là vì tôi biết phối hợp tuyên truyền. Còn về chức vụ ở bệnh viện Đa khoa ba quân chủng và học viện quân y, tôi cũng không biết vì sao.

- Hơn nữa, nếu các người muốn điều tra nơi phát ra lệnh cụ thể, tôi nghĩ cũng đơn giản thôi, không cần phải hỏi tôi mà.

Giang Nguyên nhìn hai người:

- Chính bản thân tôi cũng cảm thấy hiếu kỳ, nếu các người điều tra ra được, xin hãy nói với tôi một tiếng. 

- Cậu...

Nhìn Giang Nguyên vẫn thản nhiên như cũ, Lô Khải Long chỉ thiếu điều không phun máu.

Nhưng bây giờ y quả thật không thể dùng một số thủ đoạn đặc biệt để đối phó Giang Nguyên. Bởi vì y biết sau lưng Giang Nguyên có bối cảnh rất lớn. Nếu y dùng thủ đoạn với Giang Nguyên, một khi truyền ra ngoài, mất nhiều hơn được. Mà bây giờ lại hỏi không được, Hiến Binh cũng chẳng còn biện pháp nào, chỉ có thể duy trì giữ Giang Nguyên ở lại càng lâu càng tốt.

Trong lúc y cảm thấy bất đắc dĩ, bên ngoài bước vào. một người, nói nhỏ vài câu vào tai Lô Khải Long.

Nghe xong, sắc mặt Lô Khải Long liền trở nên vui vẻ. Đợi sau khi người kia ra ngoài, liền vỗ bàn thật mạnh, trừng mắt nhìn Giang Nguyên, lạnh giọng đáp:

- Cậu dám tập kích Hiến Binh? Giang Nguyên, lần này cậu phiền phức chắc rồi.

Nhìn bộ dạng đắc ý của Lô Khải Long, Giang Nguyên nhún vai, sau đó cười nói:

- Phiền phức có lớn hay không thì không phải do anh quyết định. Nếu anh muốn dùng danh từ này, giữ tôi ở lại thêm hai ngày thì cứ việc làm. Tôi không có ý kiến.

- Cậu... 

'Thấy Giang Nguyên vẫn bàng nhiên như cũ, Lô Khải Long tức đến mức tay phát run, nhưng cũng không còn biện pháp nào khác, đành lạnh giọng nói:

- Được, vậy cậu ở trong này một ngày đi. Để tôi xem đến lúc đó cậu còn cứng họng được nữa hay không.

Sau đó bấm một cái nút trên bàn, rất nhanh có hai Hiến Binh bên ngoài tiến vào.

- Đưa cậu ta đến phòng biệt giam. Lô Khải Long lạnh giọng nói. - Vâng.

Hai Hiến Binh kêu lên một tiếng rồi mang Giang Nguyên ra ngoài.

Giang Nguyên một chút cũng không kháng cự, mỉm cười nói với Lô Khải Long:

~ Trưởng phòng Lô, ở lại chỗ của anh nghỉ ngơi một chút. Nhưng anh có tin hay không, hai ngày nữa, chính anh sẽ mời tôi ra ngoài đấy.

- Hừ, hai ngày...Cậu nằm mơ đi.

Lô Khải Long khẽ hừ một tiếng, khinh thường nói.

Giang Nguyên nhún vai, sau đó mỉm cười, không nói gì, chỉ theo hai Hiến Binh đi ra ngoài. 

Nhìn theo bóng lưng của Giang Nguyên biến mất ngoài cửa, lúc này Lô Khải Long mới hậm hực ngồi xuống, lạnh lùng nói:

- Người này thật sự không phải quả hồng mềm. Nhưng cũng may là còn có nhược điểm. Nếu không, chúng ta thật không có biện pháp giữ cậu ta ở lại.

Sắc mặt của Lạc Dương Binh cũng không được đẹp. cho lắm, trâm giọng nói:

- Tiểu tử này không hề sợ hãi, xem ra sau lưng cậu ta đúng là có người. Chúng ta phải cần chú ý một chút.

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A_z..z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!