Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi

Chương 255: Đại hôn, tứ phương đến dự (4)



"Ha ha, ta không đến trễ chứ?"

Một thanh âm già nua từ ngoài cửa truyền vào, ngay sau đó một lão nhân có chút lôi thôi bước vào, có lẽ vì tham dự tiệc cưới, đan tôn giả đã cố ý ăn mặc chỉn chu nhưng một đường phong trần đã làm hắn khôi phục hình tượng lôi thôi, thời gian gấp gáp nên hắn cũng không kịp sửa soạn lại.

Nhìn lão nhân này xuất hiện, Ngô Hâm lộ ra ánh mắt khinh bỉ.

Một lão khất cái mà cũng tới tham dự đại hôn của đại tiểu thư Tiêu gia.

Trong lúc hắn còn đang thầm trào phúng lão nhân kia, mấy thế lực cường đại ở Thánh cảnh đã vội vàng đứng lên nghênh đón.

"Đan tôn giả, sao ngài tới đây?"

Nếu nói gia tộc cường đại nhất Thánh cảnh là Tiêu gia, thì cường giả lợi hại nhất chính là đan tôn giả này.

"Ngọc Nhi là đồ đệ của ta, nữ nhi nàng cũng là đồ tôn của ta, sao ta có thể không tới tham dự hôn lễ của đồ tôn chứ?" Đan tôn giả khẽ mỉm cười, nói.

Lúc này, không chỉ những người khác, ngay cả trưởng lão Tiêu gia đều ngây người.

Thánh Nguyệt phu nhân là đồ đệ của đan tôn giả? Đây quả thật là một tin tức lớn, không ai ngờ Thánh Nguyệt phu nhân không phải đan dược sư lại bái đan tôn giả làm thầy.

Như vậy, địa vị của Tiêu gia sẽ càng được củng cố hơn.

Trong lòng Ngô Hâm cả kinh, may mắn là hắn chưa nói gì, không ngờ lão nhân lôi thôi xấu xí này lại là đan tôn giả trong truyền thuyết...Trong lúc mọi người còn đang nghị luận, một đôi tân nhân từ ngoài cửa đi vào, ánh mắt mọi người đều tập trung nhìn sang, thời điểm nhìn thấy dung nhan tuấn mỹ tà mị của tân lang, mọi người đều kinh diễm hít một ngụm khí, các nữ tử còn nhìn đến ngây ngốc.

Bọn họ chưa từng gặp nam nhân nào như vậy, tuấn mỹ không giống người phàm, đồ án hoa mạn đà la trên mặt càng khiến nụ cười của hắn thêm tà mị, khí thế tôn quý, cường đại tựa như tu la, nhưng khi ánh mắt hắn nhìn về phía tân nương bên cạnh, đôi mắt tím trở nên ôn nhu.

Phần ôn nhu này bất giác khiến người ta động dung.

Đáng tiếc, Tiêu gia không phải người mà ngoại nhân có thể mơ ước, những nữ nhân đã từng vọng tưởng trở thành tiểu thiếp của Tiêu Thiên Vũ đều có kết cục thê thảm, Nam Cung gia chính là ví dụ tốt nhất.

"Tiêu Phong đại ca!"

Đột nhiên, trong hỉ đường yên tĩnh, một thanh âm run rẩy hấp dẫn sự chú ý của mọi người.

Ngô Khuynh Tuyết cắn chặt môi, sắc mặt tái nhợt nhìn nam nhân đi phía sau đôi tân nhân, ánh mắt không thể tin hàm chứa nước mắt.

Ngô Hâm cũng nhìn thấy Tiêu Phong, kinh ngạc nói không ra lời.

Tại sao nam nhân này lại xuất hiện ở đây?

Tiêu Thiên Vũ nhíu mày, rất không hài lòng mấy người quấy rầy hôn lễ của nữ nhi mình, thời điểm hắn muốn nói gì đó, Mộ Như Nguyệt xốc khăn voan lên.

Dung nhan tuyệt mỹ của thiếu nữ xuất hiện trước mặt mọi người, khiến đám người vừa kinh diễm lại lần nữa kinh ngạc cảm thán.

Một đôi thần tiên quyến lữ thế nào? Phỏng chừng ngoài hai người này, bọn họ chưa từng thấy ai có thể xứng đôi đến mức này, đôi tân nhân đứng cùng nhau khiến người ta hâm mộ.

"Cô nương, ngươi nhận thức đại ca ta?" Mộ Như Nguyệt nhếch môi cười khẽ.

Nữ nhân này quả thật không có dung mạo tuyệt thế, nhưng bộ dáng thanh thuần kia lại có một phen ý nhị. Nàng hẳn là Ngô gia Ngô Khuynh Tuyết, nữ nhân đại ca từng yêu.

"Đại ca ngươi?" Cha con Ngô Hâm ngây ngẩn cả người, tựa như bị ngũ lôi oanh đỉnh, còn chưa hồi phục tinh thần.

Mộ Như Nguyệt cười nhạt nói: "Không sai, hắn chính là đại ca ta, đại thiếu gia của Tiêu gia, Tiêu Phong."