Nụ hôn này làm cho lòng của Nam Cung Hàn Thần như mở hội, không nhanh không chậm từ thế bị động Nam Cung Hàn Thần thành người chủ động.
Nụ hôn ngày càng sâu, mùi thơm tràn ra trong miệng hai người, nụ hôn này làm lòng của Nam Cung Hàn Thần chìm sâu hơn.
Sau một lúc hai người mới buông môi ra
Ánh mắt say đắm của hắn nhìn nàng, muốn nhấn chìm nàng trong tình yêu cuồng nhiệt của hắn, hắn muốn hết thảy tốt đẹp đều dâng cho nàng , kể cả mạng này.
Hôm nay là ngày hắn thật sự có nàng, nàng cũng chính thức thành nữ nhân của hắn, không ai có thể cướp nàng ra khỏi cuộc đời của hắn.
" Nàng có nhớ hôm nay là ngày nào không? " hắn muốn hỏi xem nàng có nhớ hôm nay là ngày gì không.
" À " nàng làm sao không nhớ nhưng nàng thật sự muốn trêu chọc nam nhân ngốc này một trận.
" Hôm nay là ngày gì, ta thật không biết " nhìn nam nhân trước mặt mình sắc mặt ngày càng kém, ánh mắt như muốn xuyên thủng nàng đây này.
" Nàng, thật, không, nhớ " chỉ xa cách một tháng nàng đã không nhớ hôm nay là ngày gì, nếu như xa nhau 1 năm hay 2 năm không chừng nàng quên mất hắn luôn, hắn không muốn hắn không muốn nàng quên mất hắn, nghĩ tới điều này trong lòng hắn thật hoảng loạn.
Hắn nên làm như thế nào với nàng đây.
" Ta phải nhớ gì? " nàng thật hứng thú nhìn hắn
Giọng nói nàng thản nhiên như không có chuyện gì, làm cho hắn tức muốn phun máu
Nàng có biết không, những gì liên quan tới nàng hắn một điều cũng không quên mà nàng thì sao, ngày quan trọng như vậy nàng cũng quên, nàng có thật sự đặt tình cảm của hắn vào tim không, nàng...............
Nhìn nam nhân này ánh mắt thất vọng như vậy, nàng cũng thật đau lòng, nam nhân này quá để ý nàng quá yêu thương nàng mới có vẻ mặt thất vọng như vậy.
Đặt nụ hôn trên má nam nhân
" Chàng nghĩ ta quên thật sao, nam nhân ngốc " tay chỉ vào má hắn, nở nụ cười dịu dàng với hắn, nụ cười này của nàng có thể làm khuynh một quốc gia nàng có biết không nhưng trước mắt nàng đã cướp đi trái tim của nam nhân trước mặt.
" Nàng thật sự không quên thật sao " nụ cười của nàng làm hắn có bao nhiêu buồn bực cũng tan biến hết
" Xung quanh vương phủ toàn là màu đỏ của hỉ sự ta muốn quên cũng thật khó " trêu chọc hắn cũng là một việc vui vẻ.
" Nàng dám trêu ta " thì ra nàng biết nay là ngày gì, nàng còn cố tình trêu hắn, nữ nhân này làm người ta vừa yêu vừa hận mà nhưng đây mới là Y nhi của hắn là nữ nhân hắn yêu thương đời đời kiếp kiếp chứ.
" Thì sao, nam nhân ngốc nghếch " nhanh chân chạy thoát khỏi vòng tay của nam nhân, nàng quay lại làm mặt quỷ trêu chọc hắn.
" Nàng...... nàng dám nói ta ngốc, nàng ........ " hắn nhanh chóng đuổi theo nàng
Trong vườn trúc của Hàn Nguyệt viện một người chạy một người đuổi theo, nữ tử như tiên nam tử thì yêu nghiệt như thần nụ cười hai người làm cho người khác tưởng mình lạc bước vào chốn bồng lai tiên cảnh.
Hai người giống như sinh ra là của nhau, tình yêu của họ không một ai có thể chen chân dù là nửa bước.
Đêm đến, Hàn vương phủ đặc biệt náo nhiệt ồn ào, không khí tất bật của bọn người hầu, không chỉ Hàn vương phủ náo nhiệt mà cả kinh thành Thiên Mạc nhà nhà người người điều muốn trong thấy Hàn vương phi.
Các quan viên thay nhau đến chúc mừng, lễ vật chất đầy cả một sân, các sứ thần cũng thay nhau đến chúc mừng. Ai không biết chiến thần Thiên Mạc Nam Cung Hàn Thần lừng lẫy cả một đại lục hôm nay là đại hôn của người ta không ai không nể mặt dù không có mặt cũng phái người đem lễ vật long trọng tới, nên lễ vật được chất đầy cả sân.
Nhưng hôm nay không có Thái tử và Tam hoàng tử đến, nhưng mọi người trong triều đình Thiên Mạc cũng hiểu một phần nguyên nhân trong đó.
Hoàng hậu mưu phản, bắt giam tam hoàng tử vào đại lao, giam lỏng Thái tử. Nhưng mọi người không hiểu tại sao Hoàng hậu Lý thị lại bắt giam Thái tử nhưng Thái tử là thân sinh của bà ta mà. Nếu mưu vị trong tay hoàng hậu Lý thị thì hoàng đế Thiên Mạc ngoài Thái tử còn ai nữa, nhưng khác với mọi người suy nghĩ Thái tử lại bị giam lỏng trong cung mình.
Trở lại Hàn vương phủ
" Tiểu thư thật xinh đẹp " Y Xuân cùng Y Hạ cũng đã quay lại từ lúc sáng để kịp tham dự hôn lễ của tiểu thư nhà mình.
Nhưng không thể không than, trên đời này có một loại người nàng là nữ nhân nhưng khi nhìn tiểu thư nhà nàng, nàng cũng bị mê hoặc chứ đừng nói là nam nhân.
Tiểu thư nhà nàng bình thường không tô son đánh phấn đã đẹp lắm rồi, nhưng hôm nay được các nàng đánh phấn nhẹ đã trở nên xinh đẹp đến nhường này, hỏi sao các nàng không kiêu ngạo đây có một chủ tử tuyệt sắc, thông minh, kiên cường và đặc biệt thương các nàng như thân tỉ muội hỏi các nàng làm sao không kiêu làm sao không ngạo đây.
" Tiểu thư đúng là tuyệt sắc có một không hai trên đời này " Y Thu nhìn cũng không khép miệng lại được thật sự quá đẹp.
" Hỉ bào này được tiểu thư tận tay thiết kế, chỉ có tiểu thư mới hợp với hỉ bào này thôi, ngoài tiểu thư không ai có thể làm nổi bật nó đến như vậy" hỉ bào từng đường nét đều tinh tế, những chi tiết trên hỉ bào được nàng thêu rất cẩn thận nói chung chiếc hỉ bào này đẹp nhất trong tất cả các hỉ bào.
" Tiểu thư đẹp là bẩm sinh rồi " Y Đông cũng nhịn không được mà lên tiếng khen ngợi tiểu thư nhà nàng.
" Các muội khen có quá rồi không " nàng đang cảm thán, nếu như nàng không vào thân thể này chắc chắn sẽ tổn thất một bông hoa kiều diễm của đại lục này, đến nàng còn nhìn chính mình mà mê hoặc chứ đừng nói là các nàng.
" Không quá, không quá "
" Y Xuân nói đúng, không quá tí nào "
" Thôi cần tới giờ rồi, không nói chuyện phiếm nữa "
Cũng gần tới giờ nàng chính thức thuộc về nam nhân yêu nghiệt kia, cũng chính thức trói buộc tim nàng bên cạnh hắn.