Hai đoàn người cùng nhau tiến vào sơn mạch U Minh, càng đi sâu vào trong rừng cảnh vật xung quanh ngày càng lạ, những cây cối xung quanh có hình dạng khác xa với các cây bên ngoài chúng có vẻ to hơn rất nhiều, màu sắc của từng loại hoa lại ngày càng đa sắc, những bông hoa rất lớn nhưng cũng rất xinh đẹp.
Bọn người của Băng Y và Hiên Viên Huyền Diệp ngày càng tiến xác lại chúng.
Mọi người đều cảnh giác cao độ nhưng chỉ có mộtngười vẫn giữ được nét bình tĩnh, lạnh lùng giống như nàng đã đi khu vực này rồi, nên không cần lo lắng nguy hiểm trước mắt.
" Mọi người cẩn thận, đừng chạm vào bất cứ hoa trong này " nàng Hàn Nguyệt Băng Y đặc công xuất sắc nhất của thế kỉ 21 nguy hiểm nào mà nàng chưa từng đi, cho dù là mưa bom bão đạn lòng nàng vẫn bình tĩnh mà giải quyết, chứ đừng nói là khu rừng này.
" Nàng cảm thấy bất ổn gì sao? " Hiên Viên Huyền Diệp hắn cũng không hiểu, một nữ nhi đi vào nơi nguy hiểm này mà không hề lo lắng chút nào, rốt cuộc nàng có bao nhiêu bí mật mà hắn không biết nữa.
" Những hoa lá này.......... "
" Á...á....á....." hắn chưa nói hết câu thì sau lưng đã vang lên tiếng kêu thảm thiết.
Hắn không thể tin vào mắt mình được, lần đầu hắn mới gặp được những bông hoa lạ như vậy nhưng điều mà hắn không thể ngờ là những đóa hoa tưởng chừng là vô hại này lại ăn thịt người, chuyện này là sao, tại sao lại như vậy.
Tiếng kêu thảm thiết của thị vệ làm cho mọi người đồng loạt cảnh giác cao độ.
Cánh tay của thị vệ đó bị thực nhân hoa cắn đứt, tiếng kêu của hắn cũng làm đồng loạt tất cả thực nhân hoa trong đây thức tỉnh.
Tâm Hiên Viên Huyền Diệp chấn động mạnh, còn Hiên Viên Mật Nhi tuy vẻ mặt vẫn bình tĩnh nhưng trong lòng vẫn khiếp sợ vô cùng.
Hắn thật sự mở rộng tầm nhìn của mình về những loại cây này, hình dạng của chúng rất đặc biệt không giống bất cứ loại cây nào trên các quốc gia mà hắn đã từng đi qua............
Lá của loài cây này có hình dáng một con rắn hổ mang đang thè lưỡi. "Chiếc lưỡi" của chúng sẽ làm nhiệm vụ thu hút con mồi. Còn bông hoa khi chúng chưa mở miệng thì chúng là những nụ hoa e ấp như thiếu nữ đang chìm trong giấc ngủ, khi đó chúng thật sự rất đẹp nhưng một khi có ai tập kích hay làm cho nó thức giấc thì những cánh hoa mở ra lộ ra những chiếc răng sắc bén có thể cắn chết con mồi.
Bọn người của Hàn Nguyệt Băng Y và Hiên Viên Huyền Diệp cùng nhau công kích chúng tuy loài này không đủ nguy hiểm đối với đám người Băng Y nhưng lúc đầu chúng tập kích quá đột ngột làm cho một ít cận vệ của Hiên Viên Huyền Diệp bị thương người bị mất một cánh tay lại không được may mắn nên đã làm mồi cho bọn thực nhân hoa.
Sau một hồi chiến đấu, một đám thực nhân hoa đã bị diệt sạch nhưng chúng cũng làm tiêu hao thể lực của mọi người.
" Băng Y, nàng không sao chứ ! " tuy Hiên Viên Huyền Diệp tập trung tinh thần diệt đám thực nhân hoa nhưng vẫn không quên chú ý đến an nguy của Hàn Nguyệt Băng Y. Nhưng hắn thấy nàng bình tĩnh đứng trong vòng an toàn của hai Y Hạ và Y Đông
" Không ngờ trên đại lục này, lại có loài hoa lạ như vậy " nếu hắn không chứng kiến hắn cũng không tin trên đời này lại có một loài hoa có thể ăn thịt người.
" Hoa này .............. "
" Hoa này................ "
Hai người Băng Y và Hiên Viên Mật Nhi đồng loạt lên tiếng
" Hàn cô nương cũng biết loài hoa này sao? " Biết được thân phận của Băng Y nữ cải nam trang nên nàng cũng không còn bận tâm hoàng huynh của nàng đặt tình cảm sai đối tượng , loài hoa này nàng cũng biết qua một cuốn sách cổ về loài hoa, nàng lần đầu chứng kiến cũng kinh ngạc đến hoảng sợ khi đứng trước những bông hoa ăn thịt này.
" Sơ sơ....... "
" Loài hoa này có tên là Thực nhân hoa khi chúng ngủ say thì cũng như các loài hoa khác đôi lúc chúng còn đẹp hơn các loại hoa bình thường tỏa ra hương thơm rất cuốn hút với các động vật và khi chúng thức giấc chúng lại biến thành hình dạng như chúng ta vừa thấy " đây là những hiểu biết từ sách vở mà Hiên Viên Mật Nhi biết được về loài thực nhân hoa này.
" Không hổ là nữ gia các của Phong Vũ, công chúa danh bất hư truyền " Băng Y nàng từ khi đến thế giới này Hiên Viên Mật Nhi cũng là người nàng cảm thấy hảo cảm từ cái nhìn đầu tiên, không phải ánh mắt nàng cao nhưng thật sự không ai có thể gây cho nàng cảm giác hảo cảm cả trừ nam nhân và thuộc hạ thân tín của nàng.
" Hàn cô nương quá lời " nàng tin nữ nhân này không phải là người đơn giản, nhìn thuộc hạ bên người của nàng cũng có thể biết là người không tầm thường nói chi là chủ nhân của các nàng lại không hề đơn giản.
Sau một hồi đoàn người của Băng Y và Hiên Viên Huyền Diệp lại tiếp tục lên đường
Thực Nhân hoa ở U Minh sơn mạch chỉ ở ngoại di nên nguy hiểm chỉ mới bắt đầu, sâu trong sơn mạch còn đầy rẫy những nguy cơ đang chờ đón bọn họ.