Tuyệt Thế Cường Long

Chương 1023



Chương 1023

Lý Vân Uyển nhìn thấy Tề Đẳng Nhàn xuống xe, trên mặt tức khắc xuất hiện ý cười, bước vội vàng về phía hắn.

“Sao em ngốc vậy hả?” Tề Đẳng Nhàn vươn tay ôm lấy cô ấy, cười ha hả.

“Miệng toàn là mùi rượu, hôi muốn chết!” Lý Vân Uyển tỏ vẻ khó chịu.

Uống rượu cả buổi tối, đương nhiên mùi cơ thể sẽ khiến người khác cảm thấy khó ngửi.

Tề Đẳng Nhàn ấp bàn tay lạnh cóng của Lý Vân Uyển vào trong lòng ngực, hắn nói: “Không biết ngồi chờ ở trong nhà sao?”

Lý Vân Uyển nói: “Hết cách mất rồi, đây là lần đầu tiên em phát hiện ra mình không có tiền đồ như vậy, nhất định phải trông thấy tên khốn vô lương tâm nào đó mới an tâm được!”

Tề Đẳng Nhàn bị cô ấy mắng mà vò đầu bứt tai, ừ thì uống rượu cùng Hướng Đông Tinh cũng đã làm lỡ dở rất nhiều thời gian.

“Anh tới nhà Hướng tổng uống vài bình rượu, đều là đồ mà cha cô ấy đề lại từ năm xưa, là hàng thượng phẩm, đợi lát nữa nếm thử xem.” Tề Đẳng Nhàn thấp giọng nói.

“Được lộc ăn như vậy á, còn có chuyện tốt như vậy sao!” Lý Vân Uyển không nhịn được mà nở nụ cười.

Tới nhà người ta ăn no uống say, trước khi đi còn thuận tay lấy rượu nhà người ta về, chuyện như vậy cũng chỉ có Tề Đẳng Nhàn làm ra được.

Lý Vân Uyển nói: “Chắc là Hướng tổng uống say khướt rồi nhỉ?”

Tề Đẳng Nhàn nói: “Đọ rượu với anh, kết quả ngủ say như chết!”

Lý Vân Uyển nói: “Vậy ngày may ngủ dậy nhận ra mất rượu, chắc cô ấy sẽ đến chém chết anh.”

Tề Đẳng Nhàn nói: “Vậy cũng là chuyện của ngày mai, cùng lắm thì rót chút nước nho đáp lễ là được.”

Vào đến nhà, Tề Đẳng Nhàn kể lại cho Lý Vân Uyển chuyện ngày hôm nay, khiến cô ấy khiếp sợ một phen.

“Thời gian tới sẽ không gặp nguy hiểm, có thể an nhàn thu tiền về tay, em cũng không cần lo lắng hãi hùng gì nữa.” Tề Đẳng Nhàn nhàn nhã dựa vào lưng ghế sô pha, nhẹ giọng nói.

“Nghe anh nói vậy em vẫn thấy chuyện này mạo hiểm quá, cũng may cuối cùng anh bình an vô sự.” Lý Vân Uyển thở dài: “Điều khiến em tức giận hơn cả chính là, em không có gì có thể giúp cho anh.”

“Em giúp anh xử lý tốt chuyện của công ty cũng đã là một sự hỗ trợ lớn rồi, không cần nghĩ nhiều làm gì.” Tề Đẳng Nhàn xoa đầu cô ấy.

Giải quyết xong một chuyện lớn, Tề Đẳng Nhàn nhẹ cả người, trò chuyện với Lý Vân Uyển được một hồi lại đè người ta ra.

Đời người đẹp đẽ nhất cũng chỉ tới như vậy.

Trong nhà có một cô gái nhớ mong mình từng giây từng phút, đó là niềm hạnh phúc lớn nhất rồi.

Lý Vân Uyển ôm đầu Tề Đẳng Nhàn, nhẹ nhàng mát xa cho hắn, khá xót xa trước việc hắn mạo hiểm thân mình như vậy.

Đồng thời, cô ấy cùng không biết mình có thể giúp được gì cho Tề Đẳng Nhàn trong tương lai, nghĩ một hồi lâu mà vẫn không có đáp án.

Cuộc đời vẫn luôn như vậy, có rất nhiều chuyện diễn ra mà không có đáp án, nhưng cũng đâu nhất thiết phải tìm ra đáp án?

Cô ấy cảm thấy, có thể tạo dựng cho anh một môi trường tốt, khiến anh được an tâm, thoải mái là ổn rồi, giúp anh xử lý những chuyện vặt vãnh nhỏ nhoi cũng không có gì có.