Chương 1043
Tề Đẳng Nhàn nhìn gã ta bằng vẻ mặt vô cảm, hắn nói: “Hành động bỏ đá xuống giếng vốn đã hèn hạ, lại còn là với một cô gái, huống chi bây giờ cô ta là người của tôi, cậu nói xem?”
Đối phương sợ hãi cúi gằm mặt, vội vàng nói: “Tề tổng nói đúng, tôi sai rồi ạ!”
Tề Đẳng Nhàn mỉm cười duỗi tay vỗ gò má gã ta, sau đó nói: “Các người tốt là đừng nên nghĩ như vậy, cũng đừng có chửi bới sau lưng người ta.”
Mọi người đều cúi đầu, không dám nhìn thẳng vào mắt hắn.
Từ Ngạo Tuyết nở nụ cười tự giễu, rõ ràng cô ta càng thê thảm, Tề Đẳng Nhàn sẽ càng vui vẻ, vây giờ hắn giả mù sa mưa như vậy càng khiến cô ta cảm thấy buồn nôn!
Tề Đẳng Nhân bảo các quản lý cấp cao của câu lạc bộ Thượng Đông bắn bia với mình, sau đó sai khiến Từ Ngạo Tuyết đứng ở một bên bưng trà rót nước.
Vì Tề Đẳng Nhân thật sự rất có thể sẽ làm ra chuyện không biết xấu hổ, vậy nên Từ Ngạo Tuyết cũng chỉ có thể nén giận mà tạm thời làm thư ký sinh hoạt cho hắn, bưng trà rót nước chịu thương chịu khó, đôi khi còn phải hỗ trợ nạp đạn.
Cả đời này của cô ta, chưa từng phải trải qua chuyện gì nhục nhã như vậy?
“Tôi không thể thường xuyên tới câu lạc bộ được, vậy nên các anh phải làm công việc của mình, chăm sóc khách hàng thật tốt.” Tề Đẳng Nhân vừa uống cà phê mà Từ Ngạo Tuyết đưa qua, vừa nhẹ nhàng nói.
Mọi người đều ngoan ngoãn nghe hắn dạy dỗ, sôi nổi gật đầu khom lưng.
Tề Đẳng Nhân nói: “Năm nay tiền thưởng ăn tết của mọi người đều sẽ được tăng lên gấp đôi, các anh bỏ công bỏ sức ra làm việc, tôi cũng không phải người bủn xỉn.”
Trên mặt mọi người lập tức lộ ra nụ cười vui sướng, thậm chí còn có chút cảm kích Từ Ngạo Tuyết, nếu không phải cô ta tới thành phố Trung Hải gây chuyện, giúp Tề Đẳng Nhân kiếm được nhiều lợi ích như vậy, có lẽ hắn cũng sẽ không hào phóng như thế.
Nếu Từ Ngạo Tuyết mà biết được mấy ý nghĩ này của bọn họ, có lẽ sẽ tức hộc máu mất.
Ngay lúc Tề Đẳng Nhân đang dạy dỗ bọn họ, thì có một người đàn ông đi tới, người này, là anh trai của Từ Ngạo Tuyết Từ Ngạo Long.
“Anh hai, anh sao lại tới đây?!” sau khi Từ Ngạo Tuyết nhìn thấy anh ta, sắc mặt cô ta càng trở nên khó coi hơn.
Tình cảnh hiện tại của cô ta vốn đã rất nhục nhã xấu hổ rồi, bây giờ lại còn bị người quen nhìn thấy, cô ta cảm thấy xấu hổ vô cùng, huống chi, người này còn là người thân của cô ta, là anh trai của cô ta!
Từ Ngạo Long đã cố ý từ thủ đô đến đây, từ sớm đã nhìn thấy toàn bộ quá trình Từ Ngạo Tuyết phục vụ bưng trà rót nước cho Tề Đẳng Nhân, giờ phút này, khắp mặt anh ta đã đen hoàn toàn.
Từ Ngạo Long lạnh lùng nói: “Tao tới đây, là để ngăn mày thôi làm xấu mặt Từ gia đi!”
Sau khi nói hết lời này, anh ta giơ tay tát một cái thật mạnh lên khuôn mặt của Từ Ngạo Tuyết.
Đầu Từ Ngạo Tuyết bị anh ta tát lệch sang một bên, cô ta vốn là người tâm cao khí ngạo, nhưng vào lúc này, lại không nói nên bất kỳ lời nào.
Chính xác như lời Từ Ngạo Long nói, cô ta hiện tại, đúng thật là làm mất mặt Từ gia.
“Vậy anh nói cho tôi biết, tôi phải làm như thế nào, như thế nào mới không làm mất mặt Từ gia?!” Từ Ngạo Tuyết nghiến răng nghiến lợi hỏi.
Lúc này cô ta cảm thấy tâm có chút lạnh, gặp phải sự thất bại to lớn như vậy, không một ai ấm áp hỏi thăm an ủi cô ta thì thôi, vậy mà người thân của cô ta còn trỉ trích và đay nghiến cô ta.