Tuyệt Thế Cường Long

Chương 1080



Chương 1080

Tề Đẳng Nhàn nói: “Không sao, để tôi gọi điện thoại, bảo người tới đây dọn dẹp một chút, các cô cũng không cần phải lo lắng sẽ gặp phiền toái.”

Dương Quan Quan và Kiều Thu Mộng đều gật đầu.

“Dương Quan Quan, tuy lần này cô biểu hiện không tệ, nhưng cô là đầu heo hả, chuyện nguy hiểm như vậy mà không biết gọi điện thoại cho tôi à? May là Thu Mộng vẫn còn hiểu chuyện gọi cho tôi, nếu không có khi hai người đã chết ở đây rồi!” Tề Đẳng Nhàn hung hăng gõ trán Dương Quan Quan một cái, đau đến mức trong đầu cô ta nổi đầu sao, suýt nữa thì lăn đùng ra ngất.

Dương Quan Quan liền cảm thấy ủy khuất, khi đó khẩn trương như thế làm sao cô ta có thể nhớ chuyện này, trong đầu toàn là nghĩ đến chuyện nên giải quyết hai tên bắt cóc này như thế nào mà thôi.

Kiều Thu Mộng nói: “Quan Quan thật sự rất lợi hại, bám đuôi theo xe tải chạy đến đây, tôi suýt không theo kịp.”

Dương Quan Quan nói: “Mộng Mộng cô cũng rất lợi hại……”

Tề Đẳng Nhàn nói: “Được rồi được rồi, hai người đừng thổi phồng nhau lên nữa, cả hai đều biểu hiện rất tốt được chưa! Cũng may không xảy ra chuyện gì, nếu không cũng không biết phải kết thúc chuyện này như thế nào.”

Hắn đi tới trước mặt Hoàng Tình Ca hỏi thăm: “Hoàng tiểu thư, cô không sao chứ?

“Ôi… Tôi không sao, chỉ là chưa hết ngấm thuốc mê nên vẫn còn mơ hồ một chút!”

Tề Đẳng Nhàn bảo Kiều Thu Mộng đi lấy chút nước, dùng khăn mặt lạnh đắp cho cô ấy khiến Hoàng Tình Ca trở nên tỉnh táo hơn.

Không lâu sau, người mà Tề Đẳng Nhàn phái tới cũng bắt đầu quét dọn hiện trường, bọn họ đều là người của chiến bộ nên đều tự biết cái nói năng cẩn thận, đâu vào đấy mà chấp hành nhiệm vụ.

“Đi thôi, chúng ta trở về.” Tề Đẳng Nhàn nói rồi mang theo ba cô gái lên xe.

Hắn lái xe, như có điều suy nghĩ hỏi Kiều Thu Mộng đang ngồi ở ghế lái phụ: “Cô luyện võ với ai vậy?”

“Tôi không có luyện võ, chỉ chạy bộ mỗi buổi sáng rồi luyện tập với huấn luyện viên quyền anh thôi…”

Dương Quan Quan nghĩ đến tư thái lúc Kiều Thu Mộng chạy bộ mà cũng hăng hái đến mức đó thì liền cảm thấy cô ta đang nói dối, nhưng cũng không vạch trần.

Tề Đẳng Nhàn “Ồ” một tiếng, không suy nghĩ nhiều nữa, trước tiên đưa Kiều Thu Mộng về nhà, để cô ta nghỉ ngơi thật tốt, sau đó mới lái xe đưa Hoàng Tình Ca về.

Hoàng Văn Lãng bày tỏ sự cảm ơn sâu sắc với chuyện của Hoàng Tình Ca, còn giữ Tề Đẳng Nhàn và Dương Quan Quan lại ăn cơm.

Nhưng Tề Đẳng Nhàn vẫn từ chối vì trên người Dương Quan Quan còn có vết thương cần xử lý, cũng hẹn lại tối nay sẽ tới.

“Cô có biết hiện tại Kiều Thu Mộng đang học võ với ai không? “Tề Đẳng Nhàn hỏi.

“Tôi không biết… không phải cô ấy nói mình chỉ chạy bộ mỗi buổi sáng với luyện tập quyền anh thôi sao?” Dương Quan Quan ra vẻ không biết, chỉ là chính xác Kiều Thu Mộng đang luyện võ cùng ai thì đúng là cô ta không rõ lắm.

Tề Đẳng Nhàn thản nhiên nói: “Ít giả ngốc đi, cô ấy có thể theo cô lúc đuổi theo xe tải, thể lực này không chỉ dựa vào mỗi luyện chạy đường dài là được!”

Dương Quan Quan liền nói: “Cô ấy không muốn nói, tôi cũng đâu có tiện hỏi!”

Tề Đẳng Nhàn gật đầu, cũng không đôi co chuyện này nữa.

Kiều Thu Mộng kiên định thay đổi cuộc sống của bản thân, quyết chí trở nên mạnh mẽ hơn, cũng tự có con đường của riêng mình, hắn không định can thiệp nhiều.