Tuyệt Thế Cường Long

Chương 1150



Chương 1150

Cái chết của Văn Dũng Phu vẫn luôn bị quy cho hắn làm, đúng là há miệng mắc quai, hắn không thể giải thích rõ ràng được.

“Tôi tới tìm cậu ta là để mời cậu ta làm đà chủ phân đà Long Môn ở Ma Đô.” Lý Hà Đồ phủi bụi đất trên người, sắc mặt cực kỳ khó coi.

Bản thân ông ta là hội trưởng tổng hội tự mình tìm đến chiêu mộ người tài, đối phương không chịu đồng ý thì thôi đi, lại còn liên thủ cùng với Ngọc Tiểu Long để đánh cho mình một trận, làm gì còn lý lẽ nữa? Càng nghĩ càng thấy ức!

Ngọc Tiểu Long hỏi: “Sau đó thì sao? Anh ta từ chối ông à?!”

Lý Hà Đồ đáp: “Dĩ nhiên là cậu ta từ chối rồi.”

Ngọc Tiểu Long bất đắc dĩ cười khổ, đà chủ của phân đà Long Môn là một chức danh rất lớn đấy, nhất là phân đà ở Ma Đô, đó là thủ đô tài chính của quốc gia này!

Long Môn và Hồng Bang là hai tổ chức lớn nhất nước Hoa, hội viên của họ trải rộng khắp toàn cầu, gia nhập cùng với họ chỉ có chỗ tốt chứ không tìm ra chỗ xấu.

Chỉ tính riêng trong giới quan chức cấp cao của nước Hoa, Ngọc Tiểu Long đã biết có vài người trước đây từng nhận sự giúp đỡ của Long Môn và Hồng Bang, có liên quan mật thiết đến bọn họ.

Tề Đẳng Nhàn ngáp một cái thật to rồi nói: “Không còn chuyện gì khác thì tôi đi trước đây!”

Lý Hà Đồ gọi hắn lại: “Đợi chút đã, để tôi nói xong rồi hẵng đi!”

Tề Đẳng Nhàn ngoài cười nhưng trong không cười: “Ông thuyết phục cũng chẳng thuyết phục được, đánh cũng đánh không lại, còn gì để nói nữa chứ?”

Lý Hà Đồ tức giận thở gấp, ông ta chưa bao giờ gặp thằng nhãi nào vô đạo đức như thế này, ban nãy hắn cũng phải nhờ liên thủ cùng với Ngọc Tiểu Long thì mới có thể đánh ông ta bầm dập!

Bây giờ hắn còn dám nói ông ta không đánh lại hắn hay sao?

“Tôi nghĩ là anh cứ nghe hội trưởng Lý nói hết đi đã, hội trưởng Lý rất ít khi rời khỏi tổng hội, hơn nữa lần này ông ấy lại chủ động tới tìm anh để thuyết phục anh nhận chức đà chủ.” Ngọc Tiểu Long đứng ra khuyên nhủ.

Lời cô nói là sự thật, từ trước đến nay Lý Hà Đồ chỉ thích ru rú trong nhà, giờ ông ta chủ động tìm tới chỗ Tề Đẳng Nhàn cũng không phải chuyện dễ.

Tề Đẳng Nhàn liếc nhìn Ngọc Tiểu Long rồi gật đầu. Chẳng rõ tại sao mà bây giờ hắn rất sẵn lòng nghe theo một vài kiến nghị của cô.

“Nói ngắn gọn thôi nhé, tôi còn bận nhiều công chuyện, không có thời gian dông dài với ông đâu.” Tề Đẳng Nhàn quay mặt về phía Lý Hà Đồ rồi nói, không ngờ hắn lại không hề khách khí với vị hội trưởng của tổng hội Long Môn này.

Ngọc Tiểu Long nhìn Tề Đẳng Nhàn, thầm nghĩ tính cách phóng khoáng không để bụng này của hắn cũng rất thú vị, có cảm giác hoàn toàn khác so với một mặt nóng nảy dễ xù lông, dường như người này bẩm sinh đã mâu thuẫn với bản thân như vậy.

Lý Hà Đồ thực sự muốn đập cho Tề Đẳng Nhàn thêm một trận nữa, có điều ngẫm lại thì ông ta vẫn nhịn.

Ông ta trầm giọng nói: “Ta đã suy nghĩ rất kỹ càng mới quyết định sẽ mời cậu đảm nhận chức đà chủ của phân đà Long Môn, Phó lão cũng tán thành chuyện ấy.”

Tề Đẳng Nhàn trả lời: “Đà chủ của phân đà Long Môn chẳng phải thủ lĩnh của dân xã hội đen hay sao? Có gì hay ho mà làm cơ chứ, ông đây giờ đã có chức chuẩn tướng, mọi thế lực hắc ám đứng trước mặt ông đây đều biến thành lũ cọp giấy cả!”

Khi nói những lời này, Tề Đẳng Nhàn hất cằm lên, rất ra dáng một kẻ được nước làm tới, nhưng vừa liếc qua phía Ngọc Tiểu Long thì lập tức cúi đầu.