“Quá khen.” Ngọc Tiểu Long bình tĩnh trả lời hai chữ, sau đó không thèm để ý tới những tin tức dư thừa nữa mà dựa vào ghế và yên lặng nhớ lại ba ván cờ hôm nay.
Đánh cờ với cao thủ như Triệu Hồng Nê quả thực khiến cô ấy cảm thấy rất thú vị và cũng rất đáng nhớ.
Trước khi offline, Triệu Hồng Nê đã mở trang cá nhân của Tề Đẳng Nhàn ra, sau đó tâm trạng ngay lập tức bùng nổ——Cờ như tên người, bình thường mà thôi?!
Khóe miệng của cô ta co giật vài cái, gương mặt vẫn luôn bình tĩnh bỗng vặn vẹo ra và nặn ra một nụ cười dữ tợn, cô ta chậm rãi nói: “Tên họ Tề kia, anh được lắm, dám làm nhục tôi như thế!”
Trên trang chủ nói kĩ năng đánh cờ của hắn là bình thường, vậy một người đường đường là kỳ thủ chuyên nghiệp cấp ba như cô ta đây mà ngay cả một tên có kĩ năng đánh cờ bình thường cũng không hạ được, thế thì còn chuyên nghiệp ở chỗ nào chứ?
Cái mặt này chẳng phải đang bị vả bôm bốp hay sao?
Mối thù này Triệu Hồng Nê đã nhớ lấy rồi, cô ta nhất định phải báo thù mới được!
Sáng sớm ngày hôm sau, Triệu Hồng Nê đeo balo đi đến công viên thì vừa hay nhìn thấy Tề Đẳng Nhàn đang dạy võ cho Dương Quan Quan và Hoàng Sung.
“Ván tiếp theo!”
Triệu Hồng Nê đi thẳng đến trước mặt Tề Đẳng Nhàn và nói với giọng vô cùng nghiêm túc.
Tề Đẳng Nhàn khẽ ngẩn người, sau đó lắc đầu và nói: “Thôi, ba ván hôm qua đã khiến tôi mệt lắm rồi, trí óc không đủ dùng.”
Vẻ mặt Triệu Hồng Nê âm u, cô ta nói: “Thắng rồi nên quất ngựa truy phong à? Thật là vô liêm sỉ!”
Tề Đẳng Nhàn cười cười và nói: “Tôi chỉ đơn giản là may mắn thắng được cô nửa điểm thôi mà, không cần phải tính toán như thế đâu nhỉ? Kỳ thủ chuyên nghiệp mà không chịu được việc bị thua à?”
Triệu Hồng Nê hít sâu vào một hơi, sau đó nở nụ cười giả tạo và nói: “Anh tiếp cận tôi là vì muốn gặp được chị gái tôi là Triệu Hồng Tụ có đúng không, anh chơi ván cờ này với tôi, tôi sẽ cho anh gặp chị ấy!”
Triệu Hồng Tụ, “Thiên Phạt” và vũ khí tối thượng của Triệu gia.
Nghe nói thực lực còn cao hơn cả vị thần bảo vệ của Triệu gia là Triệu Biện Tử, Tề Đẳng Nhàn vẫn luôn vô cùng tò mò về cô gái này.
Tiếp cận Triệu Hồng Nê cũng chính là vì “Thiên Phạt” Triệu Hồng Tụ!
Tề Đẳng Nhàn sẽ không ngu ngốc đến mức đánh một ván với Triệu Hồng Nê ngay tại đây, ba ván cờ ngày hôm qua đều là do tay súng hắn mời tới đánh giúp mà.
Đương nhiên, Tề Đẳng Nhàn cũng không ngờ kĩ năng đánh cờ của Ngọc Tiểu Long lại khủng khiếp đến như vậy, dưới tình thế bị dẫn trước một ván mà lại có thể thắng liền hai ván và đạt được chiến tích ba trận thắng hai.
“Tôi cũng rất muốn đánh cờ với cô, nhưng dù sao thì tôi cũng không phải kỳ thủ chuyên nghiệp, trí tuệ tiêu hao nghiêm trọng lắm. Bao giờ rảnh thì chúng ta lại đấu sau đi!” Tề Đẳng Nhàn cười ha ha và nói.
Triệu Hồng Nê tối sầm mặt, giơ tay ra muốn nắm lấy cánh tay của Tề Đẳng Nhàn.
Lúc này, Tề Đẳng Nhàn lại phất tay một cái, vẽ một vòng tròn và ngay lập tức rút về.
Triệu Hồng Nê tiến lên một bước và tung nắm đấm về phía mặt hắn, nhưng cơ thể của Tề Đẳng Nhàn lại nhẹ nhàng quét qua và trực tiếp gạt nắm đấm đi.
“Thái Cực quyền của anh quả nhiên đã được dày công tôi luyện.” Triệu Hồng Nê nói với vẻ mặt không chút biểu cảm.
Ban nãy cô ta ra tay là vì muốn thăm dò xem Tề Đẳng Nhàn có thực sự biết về Thái Cực hay không, những động tác của hắn ban nãy đã đủ để chứng minh rồi.