Tuyệt Thế Cường Long

Chương 1404: “Anh muốn bao nhiêu cổ phần?”



 “Đây là Hương Sơn, không phải Trung Hải, càng không phải Thượng Hải!”  

 

 

Dương Quan Quan bị lời này làm cho tức đến mức suýt chút nữa đã vẹo cả mũi, câu lạc bộ du thuyền này là cô ấy và Hứa Trường Ca cùng nhau đầu tư, lúc trước khi bọn họ lấy được bến cảng này, mọi chuyện đều vô cùng thuận lợi.  

 

Thậm chí lúc đó Mạc Văn Trường còn nói bọn họ đầu tư nhiều tiền như vậy, tất nhiên là phải bật đèn xanh cho bọn họ rồi, còn bảo bọn họ yên tâm khởi công.  

 

Kết quả bây giờ lại đột nhiên giở quẻ, trực tiếp chặn lại trình tự xét duyệt của bọn họ, mang người đến kiểm soát công trường, không cho bọn họ tiếp tục thi công nữa.  

 

Lúc này Hứa Trường Ca cũng đã nhận được tin báo và tức tốc chạy đến nơi.  

 

“Hứa tổng cũng đến rồi à? Ông cũng đừng hỏi tôi nữa, đây là vấn đề của tự thân các người, các người phải tự mình đi giải quyết. Sau khi giải quyết rõ ràng rồi, thủ tục được thông qua rồi, tôi cũng không thể nào đến ngăn chặn việc thi công của các người được nữa!” Khóe miệng Mạc Văn Trường mang theo một tia chế giễu, bộ dạng không hề quan tâm.  

  Advertisement

Hứa Trường Ca cau mày nói: “Những tài liệu đó đều do tôi đích thân giám sát, sao lại có thể có vấn đề được? Ông Mạc, hay là ông quay về xem lại đi?”  

 

Mạc Văn Trường nói: “Tôi nói có vấn đề thì là có vấn đề! Sao nào, ông còn muốn dạy tôi cách làm việc à?”  

 

Hứa Trường Ca bị lời này của ông ta làm cho sắc mặt trở nên vô cùng khó coi, lời này mà nói huỵch toẹt ra thì chẳng khác nào là: “Tôi muốn làm khó ông đấy, làm sao nào?”  

 

“Thế ông Mạc nói xem những thủ tục đó của chúng tôi phải làm thế nào mới có thể nhanh chóng thông qua?” Hứa Trường Ca trầm giọng hỏi.  

 

“Cái này à...” Mạc Văn Trường lên giọng trịch thượng.  

 

“Cái này đơn giản lắm, để cho tôi góp vốn là được rồi!”  

 

Giọng nói của Trần Hùng Phi vang lên, hắn ta đang chậm rãi đi về phía trước, trên mặt tràn đầy ý cười.  

 

Sau khi nhìn thấy Trần Hùng Phi, vẻ mặt của Dương Quan Quan ngay lập tức trầm xuống, quả nhiên là có kẻ ngốc đến gây chuyện!  

 

Ánh mắt của Tề Đẳng Nhàn rơi trên người Trần Hùng Phi, cái tên này cũng thật là kiên nhẫn.  

 

Ngày hôm đó, cái cô nữ minh tinh tên Thang Linh kia đã tự nhận là bạn gái của hắn ta và gây ra một vụ bê bối lớn như vậy ở trong bữa tiệc do Hoàng Văn Lãng tổ chức nhưng cũng không thấy hắn ta bước ra nói lời nào, thì ra là đang ấp ủ ý đồ xấu xa ở chỗ này!  

 

“Tôi vô cùng quen thuộc với các thủ tục trong lĩnh vực này, nếu như mọi người cho phép tôi góp vốn thì chuyện này sẽ được hoàn thành trong vòng ba ngày! Ông Mạc, ông nói có phải không?” Trần Hùng Phi quay đầu lại và mỉm cười với Mạc Văn Trường.  

 

Mạc Văn Trường nghe vậy thì lập tức giơ ngón cái tay phải lên và nói: “Không sai, Trần thiếu đà chủ là nhân tài nổi tiếng ở Hương Sơn chúng ta, nếu Trần thiếu đà chủ bằng lòng giúp bọn họ chuyện này, đừng nói ba ngày, e rằng một hai ngày là có thể giải quyết xong rồi!”  

 

Hai người này kẻ tung người hứng khiến cho Dương Quan Quan có chút muốn đánh người.  

 

“Anh muốn bao nhiêu cổ phần?” Dương Quan Quan hỏi.  

“Ít nhất cũng phải cho tôi đầu tư khoảng trên dưới ba mươi lăm phần trăm nhỉ! Trần Hùng Phi tôi đây không thích làm ăn nhỏ đâu.” Trần Hùng Phi cười ha ha và nói.  

 

 

“Cũng được, về sau tôi sẽ mở một cái hộp đêm, bảo mẹ anh tới nhảy thoát y trong vòng ba mươi lăm ngày, tôi sẽ hào phóng hơn một chút, cho anh bốn mươi phần trăm cổ phần!” Dương Quan Quan cười khẩy và nói.  

 

 

Tề Đẳng Nhàn nghe thấy những lời độc ác này phát ra từ miệng của Dương Quan Quan thì vô cùng bất ngờ, rốt cuộc thư ký Dương đã học thói xấu từ ai thế hả? Bây giờ nói chuyện mà cũng hung dữ đến thế cơ à?  

 

 

Trần Hùng Phi quả nhiên đã bị những lời này của Dương Quan Quan làm cho tức đến cứng đờ cả mặt, hắn ta cười khẩy và đánh trả: “Nếu như cô Dương bằng lòng đến nhảy thoát y ở hộp đêm của Long Môn chúng tôi thì tôi có thể cân nhắc đến việc giúp đỡ mà không cần góp vốn!”  

 

 

Hứa Trường Ca ho khan một tiếng và nói: “Thiếu đà chủ, chúng ta đâu có thù oán gì đâu nhỉ? Lúc ở võ đường Chiến Thiên cậu còn bằng lòng nói đỡ cho tôi mà...”  

 

 

Trần Hùng Phi nhún vai và nói: “Tôi đã cảnh cáo ông từ sớm rồi, đừng có hợp tác với đồ đệ của cái tên phản quốc này, cơ mà ông đâu có nghe! Bây giờ còn trách tôi à?”