Tuyệt Thế Cường Long

Chương 1487: "Chào Tổng giám mục!”



 

 Tề Đẳng Nhàn nghiêm túc nói: "Sao có thể để con cháu qua loa bất kính với tín ngưỡng được? Chủ nhật đó là sau khi cầu nguyện... Ừm..."  

 

Lý Vân Uyển bị lời nói đứng đắn này của hắn chọc cười, hỏi: "Tín ngưỡng của anh không phải là tất đen đấy chứ?”  

 

Đến khoảng ba giờ chiều, Tề Đẳng Nhàn bảo khách sạn sắp xếp xe, sau đó dẫn Lý Vân Uyển đi dự tiệc ở trang viên Potter, trước khi đi hắn còn gọi điện thoại cho Roben của kỵ sĩ đoàn.  

 

Lực lượng của Thánh giáo ở phương Tây vô cùng lớn mạnh, mà Kỵ sĩ đoàn của bọn họ lại càng là một đám người hung hãn hơn so với bình thường.  

  Advertisement

Cho dù có thế lực trâu bò cỡ nào, cũng không có ai dại gì mà trêu vào bọn họ.  

 

Những hiệp sĩ của Kỵ sĩ đoàn này không chỉ có võ nghệ phi thường mà còn mang trong mình khí chất của Thánh giáo, động thủ với bọn họ chẳng khác gì tự mình tìm rắc rối.  

 

Trang viện Porter là một nhà máy rượu vang nổi tiếng ở Ý, người ta đồn rằng đây là sản nghiệp của gia đình Mafia Porter.  

  Advertisement

Sau khi Tề Đẳng Nhàn cùng Lý Vân Uyển đến trang viên Potter, đã nhanh chóng nhìn thấy một người đàn ông hơn sáu mươi tuổi đang đứng nghênh đón ở cửa.  

 

"Ông ta là Tokalevsky à? Em hay thấy ông ta trên báo..." Lý Vân Uyển nhỏ giọng nói, "Người này nhìn qua có hơi hung dữ?"  

 

“Ừm, ông ta chính là Boris Tokarevsky, người lợi hại nhất trong số đầu sỏ ở Tuyết Quốc." Tề Đẳng Nhàn bình tĩnh nói thêm, "Kẻ chủ mưu vụ án đẫm máu tháng mười.”  

 

Gần đây mặc dù Lý Vân Uyển cũng gặp qua không ít nhân vật lớn, nhưng phần vì khí chất của Tokalevsky có hơi đặc biệt nên cô ta hơi sốc.  

 

Có thể nói đây chính là ông trùm hàng đầu thế giới!  

 

“Ha ha ha, hoan nghênh hai vị!” Sau khi Tokalevsky nhìn thấy Tề Đẳng Nhàn và Lý Vân Uyển, nhanh chóng nở nụ cười đi tới, vô cùng đón tiếp.

Tề Đẳng Nhàn cho rằng mình có quan hệ tốt với Gusinski và Vinogradov thì cũng nên hoà nhã với Tokalevsky  

 

"Ngưỡng mộ đã lâu, ngài Tokalevsky!" Tề Đẳng Nhàn đưa tay ra bắt với Tokalevsky, giọng điệu thản nhiên.  

 

"Ha ha ha ha, tôi mới là người ngưỡng mộ đã lâu! Tề tiên sinh bây giờ chính là Tổng giám mục khu vực phía Nam, tôi nịnh còn không kịp.” Tokalevsky nói.  

 

Sau đó ông ta dẫn hai người vào bên trong trang viên, giới thiệu chủ sở hữu của trang viên, Cap Potter.  

 

Cap Potter là một ông già gần bảy mươi tuổi, mặc một bộ đồ màu đen, mái tóc bạc được chải gọn thành búi, trông rất có tinh thần.  

 

Tokalevsky nói: "Cap là cha đỡ đầu nổi tiếng của giớ mafia Ý, là người đứng đầu gia đình Potter.”  

 

Tề Đẳng Nhàn khẽ gật đầu với Cap: "Xin chào ngài.”  

 

Cap cúi đầu lại một cách lịch sự: "Chào Tổng giám mục!”  

 

Sau khi ngồi xuống bàn, những người hầu nhanh chóng mang lên một chai rượu vang, tất cả được sắp xếp theo từng năm một.  

 

Những thứ này đều là rượu vang đỏ quý giá của trang viên Potter, uống một bình là hết, tuyệt đối không có được chai thứ hai giống như vậy.  

 

Những bảo vật như thế này thường được các nhà máy rượu trưng bày như thể là di sản, cho dù muốn mua thì cũng gần như không có cách nào mua được..  

 

“Hôm nay biết được Tề tiên sinh muốn tới nên Cap đã đem bảo vật ra chiêu đãi đấy!” Tokarevsky cười nói.  

"Đều là nhờ vào mặt mũi của ông đấy chứ? Tôi tò mò không biết tại sao ông Tokalevsky đây lại xuất hiện ở Ý?” Tề Đẳng Nhàn cười hỏi.  

 

 

"Chúng tôi đã thảo luận về một số hợp tác với chính phủ Ý và đang có kế hoạch xây dựng một sân bay lớn ở đây, đòi hỏi vốn đầu tư khoảng bốn tỷ đô la." Tokarevsky nói.  

 

 

Những tên đầu sỏ Tuyết Quốc này hầu như đều cực kỳ giàu có, dù sao chỉ cần lạm phát mấy đợt là đủ khiến ví tiền của người dân trong nước trống rỗng rồi.  

 

 

Tình hình tài chính hiện tại của chính phủ Tuyết Quốc kể ra còn không bằng được 50% tài chính của vài nhà tài phiệt cộng lại.  

 

 

Lý Vân Uyển nhìn thấy những loại rượu vang đỏ này cũng có chút phấn khích, hiện tại cô ta cũng là một người có khẩu vị, rất kén chọn rượu vang đỏ.  

 

 

"Mọi người cứ nói chuyện, để bảo bối của trang viên Potter cho tôi." Lý Vân Uyển bưng ly rượu lên, bảo người hầu rót cho mình một ly rồi từ từ nếm.