Tuyệt Thế Cường Long

Chương 276



Chương 276

Nhưng hai người đều nhận ra rằng quan hệ của hai bên bởi vì các cô có cái nhìn khác nhau với Tề Đẳng Nhàn nên sinh ra một chút hiềm khích, tuy nói hiềm khích này không lớn nhưng cũng không thân mật như ngày xưa nữa.

Tề Đẳng Nhàn đi tới bên cạnh bàn dài, vừa mới ăn xong một cái cánh gà, cảm thấy không tệ, lại duỗi tay muốn lấy một xâu thịt bò.

Nhưng đúng lúc này, một bàn tay trắng nõn cũng duỗi tới, trong nháy mắt tay hắn chạm tới xen tre thì đụng phải tay hắn.

Bàn tay trắng kia như bị điện giật lập tức rụt trở lại.

Tề Đẳng Nhàn ngẩng đầu thì thấy là một đại mỹ nữ có dáng người cao gầy, mặc váy dài tiên khí phiêu phiêu, giống như đã từng nhìn thấy ở trên TV.

“Ưu tiên phụ nữ.” Tề Đẳng Nhàn vẫn có chút phong độ, rụt tay lại sau đó cười cười duỗi tay, nói.

Sắc mặt của Sở Băng lại âm trầm trong nháy mắt, lạnh lùng hất thẳng một mâm que nướng xuống dưới đất nói: “Bị cái tay bẩn của cậu chạm vào rồi, còn ai dám ăn nữa?!”

Tề Đẳng Nhàn nghe thấy lời này thì sửng sốt, sau đó nhướng mày.

Sở Băng lạnh lùng nói: “Cậu có biết đôi tay này của tôi tốn bao nhiêu tiền bảo dưỡng hay không? Nếu như bị cậu làm bẩn, khiến cho bị thương thì cái tên nghèo nàn rách nát như cậu bồi thường nổi sao?”

Cô ta thấy Tề Đẳng Nhàn ăn mặt thật sự rất bình thường, hơn nữa vẫn luôn nằm ở dưới ô che nắng, cũng không đi theo giao lưu với người nào cả, hiển nhiên là một con cá mặn nên tất nhiên sẽ không nhìn hắn với con mắt khác.

“cô không ăn thì không ăn, cần gì phải lãng phí như vậy?” Tề Đẳng Nhàn nhìn mấy xâu thịt bò rơi đầy đất thì sắc mặt không vui.

Sở Băng cười nói: “Cậu đừng có mà ở đây cố tình nói lảng sang việc khác, tôi đang hỏi cậu, chạm hỏng tay tôi rồi thì cậu bồi thường nổi sao?”

“Huống hồ tôi có lãng phí thì thế nào?”

“Sở Băng tôi tuỳ tiện đại ngôn một cái quảng cáo cũng là phấn đấu cả đời của cậu!”

“Nhìn bộ dạng nghèo kiết hủ lậu kia của cậu, cũng xứng tham gia vào tụ hội ở những nơi như Vân Đỉnh Thiên Cung này?!”

Tề Đẳng Nhàn cảm thấy người phụ nữ này có bệnh, hơi hướng lông mày lên, nghĩ hôm nay phải cho Hướng Đông Tinh ít mặt mũi, một điều nhịn chín điều lành nên chuẩn bị xoay người đi chỗ khác.

“Tai cậu bị điếc rồi sao? Lời tôi hỏi cậu cậu không nghe thấy sao? Không biết trả lời hả?” Sở Băng chất vấn nói.

Lời Sở Băng nói đưa tới một số người hiểu chuyện vây xem, nhìn thấy cô ta phát sinh xung đột với Tề Đẳng Nhàn thì đều mồm năm miệng mười thảo luận.

“Cái đồ háo sắc này chắc là thấy cô Sở Băng xinh đẹp nên cố ý chờ lúc cô Sở Băng tới lấy đồ ăn thì đi sờ tay người ta!”

“Ồ….Tôi vẫn nhớ hắn, hắn không phải là phó trưởng phòng bộ phận an ninh của tập đoàn Hướng thị Tề Đẳng Nhàn sao? Không nghĩ tới tập đoàn Hướng thị lại có người có tố chất rác rưởi như vậy!”

“Còn không nhanh chóng xin lỗi cô Sở Băng đi? Cô Sở Băng chính là đại diện cho hình tượng của tập đoàn Từ thị, cậu đắc tội nổi sao?!”

Tề Đẳng Nhàn không nhịn được nở nụ cười: “Tôi chỉ là lúc lấy đồ ăn vô ý đụng pahir tay cô ta một chút mà thôi, cần phải chuyện bé xé ra to như vậy sao? Hơn nữa tôi cũng chẳng phải cố ý!”

Sở Băng lại xụ mặt nói: “Tôi cần phải biết là cậu có cố ý hay không sao?”

“Cậu đụng vào tôi, đó chính là do cậu không đúng!”