Tuyệt Thế Cường Long

Chương 502



Chương 502

“Ngài Tề, hôm qua anh đánh Tôn Học Văn thật sao? Ghen cũng không cần thiết phải ra tay mạnh như vậy đâu?” Lý Vân Uyển đen mặt cực kỳ không vui tìm được Tề Đẳng Nhàn.

“Là do hôm qua anh ta bỏ thuốc thư ký Dương, chuẩn bị làm việc ghê tởm.” Tề Đẳng Nhàn nói đơn giản việc xảy ra ngày hôm qua một lần.

Lý Vân Uyển nghe xong thì nhẹ nhàng thở ra, còn tưởng rằng Tề Đẳng Nhàn này chính là tra nam không thể cứu chứ, vừa ăn mình xong đã quay ra theo dõi Dương Quan Quan rồi.

Lý Vân Uyển nói: “Hiện tại vấn đề ở chỗ chúng ta cũng rất nghiêm trọng, Tôn Học Văn không cho vay nữa, còn có một số ngân hàng vốn đã nói thoả đáng hết rồi cũng đã bắt đầu đổi ý.”

“Nếu không có số tiền đó thì chúng ta rất khó làm việc tiếp theo được, anh tới tìm thử biện pháp khác đi.”

“Nếu không thì lấy số tiền đó của anh ra ứng trước?”

Tề Đẳng Nhàn lắc lắc đầu, nói: “Những số tiền đó không thể cho ra ánh sáng được, nếu không thì Từ Ngạo Tuyết và Vương Hổ sẽ cảnh giác hẳn lên.”

“Như vậy đi, tôi đi giải quyết vấn đề cho vay.”

“Nếu Tôn Học Văn dám tiếp tục ngăn cản thì tôi sẽ không bỏ qua cho anh ta.”

Lý Vân Uyển hãi hùng khiếp vía đáp: “Anh sẽ không định đuổi tới bệnh viện đánh anh ta thêm một trận nữa đấy chứ?!”

Tề Đẳng Nhàn ngoài cười nhưng trong không cười nói: “Vậy thì phải xem xem anh có có biết điều thức thời hay không đã!”

Lý Vân Uyển sở khóc dở cười, nhưng nếu Tề Đẳng Nhàn đã nói là để hắn giải quyết việc này thì cô ta cũng không cần hỏi nhiều thêm làm gì.

“Dương Quan Quan nói do tổng giám đốc thần bí muốn lộ mặt nên cô ta một đêm ngủ không ngon. Sao em không biết gì về chuyện này thế?” Lý Vân Uyển nhìn Tề Đẳng Nhàn, hài hước hỏi.

“Hôm qua Hướng Đông Tinh gọi điện thoại tới nói với tôi chuyện này….” Tề Đẳng Nhàn chậm rãi đáp.

“Chuyện quan trọng như vậy mà anh cũng không nói cho em biết? Ngược lại thì Dương Quan Quan lại là người đầu tiên biết nó trước?” Lý Vân Uyển bắt đầu làm khó dễ.

“Ai bảo tại ngày hôm qua cô không về nhà?” Tề Đẳng Nhàn hỏi.

“Về nhà?” Lý Vân Uyển cười, Tề Đẳng Nhàn đây là để cô ta xem ‘Vân Đỉnh Thiên Cung’ như nhà của chính mình, những lời này lập tức khiến bất mãn trong lòng cô ta tiêu tán hơn một nửa.

Lý Vân Uyển nghiêng người ngồi vào lòng Tề Đẳng Nhàn, ôm cổ hắn tình ý cười hỏi: “Vậy anh có nhớ em hay không nha?”

Tề Đẳng Nhàn lắc lắc đầu nói: “Không nhớ, trong đầu óc toàn là về cúc áo sơ mi thôi.”

Lý Vân Uyển nghe thấy lời này thì thắc mắc đầy mặt, nghĩ đến cúc áo sơ mi? Cái quỷ gì vậy?

“Đêm nay có một bộ phim điện ảnh mới ra, em đi xem phim với tôi một chút.” Tề Đẳng Nhàn nói.

“Ô, EQ tăng lên rồi nha!” Lý Vân Uyển cả kinh, trong lòng thầm nghĩ.

Đàn ông hẹn phụ nữ xem phim lúc nửa đêm thì có thể có lòng tốt gì sao? Xem xong phim cũng đã là rạng sáng hai, ba giờ rồi, còn có thể đi chỗ nào được nữa?

“Được.” Lý Vân Uyển đồng ý, làm bộ như không biết chút tâm tư nhỏ của người này.

Cũng chính do Lý Vân Uyển thật tâm thích Tề Đẳng Nhàn nên mới vui đi theo kịch bản của cái tên không có chút kỹ xảo diễn nào như hắn.

Nếu mà là mấy tên nịnh nọt cô ta chướng mắt đưa ra loại thỉnh cầu như này thì cô ta có thể lập tức hoá thành hải vương xoay người ta thành vòng tròn rồi.