Tuyệt Thế Cường Long

Chương 540



Chương 540

“Bởi vì loại người này luôn cảm thấy bản thân mình là người thượng đẳng đứng nhất, có một loại cảm giác về sự ưu việt tự cho là đúng, cô nói cái gì cũng không có tác dụng.”

“Nếu muốn loại người này nói chuyện thật tốt với cô thì cô nhất định phải vả sưng mặt của họ, vả đến khi họ tỉnh thì thôi!”

“Nói nghiêm khắc lại thì Dương Phỉ Phỉ và hai vị này đều là cùng một loại người. Cho nên lần sau tôi muốn cô dùng hết can đảm đi vả sưng miệng Dương Phỉ Phỉ!”

Dương Quan Quan nghe vậy thì sửng sốt nhìn Tề Đẳng Nhàn, ngơ ngác hỏi: “Vả sưng miệng? Trung tướng Ngọc Tiểu Long kia cũng dùng vả miệng tới đối phó sao?”

“Đó là tất nhiên! Cô ta là tướng quân, cô phải dùng súng, có thể súng của cô ta nhiều hơn cô nên cô chỉ có thể vả miệng cô ta thôi.” Tề Đẳng Nhàn rất nghiêm trang nói hươu nói vượn.

Dương Quan Quan khiếp sợ nói: “Nhưng mà người của cô ta nhiều hơn so với chúng ta, anh chỉ có hai bàn tay, cô ta ra lệnh một tiếng là có thể gọi tới hàng ngàn hàng vạn bàn tay.”

Tề Đẳng Nhàn nói: “Ngu ngốc, cô không biết chạy trốn sao? Có thể cô không chạy nhanh bằng đạn nhưng nhất định sẽ hơn người mà!”

Thế mà Dương Quan Quan lại cảm thấy lời này của Tề Đẳng Nhàn cũng có chút đạo lý….

Từ Ngạo Tuyết đen mặt nói: “Cậu không dạy dỗ hắn cách nói chuyện như nào cho đúng sao?”

Ngọc Tiểu Long bình tĩnh đáp: “Hiện thực sẽ dạy dỗ hắn mà không phải cần mình tới.”

Từ Ngạo Tuyết bật cười, gật đầu nói: “Những lời này của cậu có đạo lý, hiện thực sẽ dạy dỗ hắn, chúng ta đi so đo với loại người như này ngược lại còn hạ thấp thân phận.”

“Chuyện hôm nay thật ra phải xin lỗi cô một câu, bởi vì tôi mà khiến cô đi theo tôi bị người ta mắng.”

Sau khi lên xe, Tề Đẳng Nhàn quay đầu cười cười biểu đạt xin lỗi với Dương Quan Quan.

Dương Quan Quan lắc lắc đầu nói: “Không có gì, mấy lời đó của bọn họ căn bản là lời nói vô căn cứ, tôi sẽ không để trong lòng.”

Khi nói chuyện, cô ta kéo dây an toàn xuống cài vào.

Tề Đẳng Nhàn trơ mắt nhìn dây an toàn xiết qua ngực cô ta, đè xuống chiếc áo sơ mi vốn đã phải gánh nặng khiến cho nơi đó càng căng chặt hơn.

“Nam mô a di đà phật.”

Trong lòng Tề Đẳng Nhàn niệm một câu, quay đầu khởi động xe.

Điểm dừng chân tiếp theo của hai người này đúng là tập đoàn Vương thị.

Đương nhiên là cũng có thể nói trong điện thoại nhưng Tề Đẳng Nhàn muốn ngồi xuống nói chuyện thật tốt với lão Vương một phen, nên muốn đến tận nơi tâm sự tỉ mỉ kỹ càng.

Trước mắt thì tập đoàn Hướng thị có năm trăm vạn tỷ do Gusinsky trù bị rồi, về sau sẽ không cần phải phát sầu vì vấn đề tài chính nữa.

Mà Hướng Đông Tinh bên này càng là xoa tay hầm hè chờ đợi dùng dao mổ trâu giết gà dọa khỉ.

Trước mắt thì liên minh kinh tế Từ thị đang áp chế tập đoàn Hướng thị khiến bên ngoài đều nhất trí cho rằng tập đoàn Hướng thị đã không còn khả năng xoay chuyển nào nữa, dù sao cũng đã trôi qua lâu như vậy rồi mà tập đoàn Hướng thị vẫn chưa tổ chức hay phát động phản kích gì.

Ngược lại là Hướng Đông Tinh thấy như vậy càng thêm vui mừng, càng là như vậy thì càng có thể khiến đối thủ mất cảnh giác, càng có thể khiến đối thủ đổ thêm càng nhiều tiền vào, đến lúc đó càng tiện cho mình một phát ăn sạch luôn!

Người con gái có thể ôm theo hũ tro cốt của cha mẹ tới hội đồng quản trị tranh quyền thì trên phương diện đối đãi với địch nhân cũng sẽ không hề có cái gì gọi là nương tay.

Rất nhanh, Tề Đẳng Nhàn đã lái xe xuống gara ngầm của tập đoàn Vương thị.

“Tiên sinh, tôi có thể giúp gì được cho ngài hay không?!”