Chương 581
“Sau đó hắn sẽ không bỏ ra thêm một trăm triệu USD nữa chứ?”
“Nếu thật sự có thêm một trăm triệu USD đầu tư, vậy thì, trong cuộc chiến tranh thương mại này, phần thắng của chúng ta sẽ bị kéo xuống.”
Từ Ngạo Tuyết lắc đầu nói: “Tiểu Long à, cậu coi một trăm triệu USD kia là đồng Zimbabwe dễ lấy ra ư? ”
*Zimbabwe là một quốc gia ở Châu Phi, khi trải qua Siêu lạm phát vào năm 2007-009, có thời điểm đồng 100.000 tỉ đô la Zimbabwe không đủ để mua một ổ bánh mì. Khiến cho Chính phủ Zimbabwe quyết định từ bỏ đồng tiền nội địa và chuyển sang sử dụng đồng USD để ngăn lạm phát. -Nguồn: Internet-*
“Hơn nữa, lấy nội tình trước mắt của chúng ta tới xem, muốn đánh bại chúng ta, ít nhất cần ba trăm triệu USD.”
“Nếu như muốn hoàn toàn nghiền ép chúng ta, không có ba trăm triệu USD trở lên, thì không có khả năng làm được!”
“Tôi không tin, tên Tề Đẳng Nhàn này có thể vì Hướng Đông Tình mà lấy ra nhiều tiền như vậy.”
Ngọc Tiểu Long chậm rãi nói: “Chỉ mong là sẽ như thế, cô muốn có một phần của cái bánh ngọt Hướng thị này, nhưng mà lại bất tri bất giác làm cho mình lún sâu vào đó.”
“Tôi cũng không biết, chuyện này đối với cô mà nói, là một chuyện tốt hay là chuyện xấu.”
“Một khi thất bại, đó sẽ là vạn kiếp bất phục…”
Từ Ngạo Tuyết cười cười, nói: “Thất bại? Cậu nhầm ròi, hai từ này không bao giờ xuất hiện trong từ điển của tôi.”
Ngọc Tiểu Long nói: “Cô quá tự cao rồi.”
Từ Ngạo Tuyết nói: “Tôi rất kiêu ngạo, nhưng tôi tuyệt đối sẽ không khinh thường, Hướng Đông Tình là một đối thủ rất mạnh.”
Ngọc Tiểu Long không nói tiếp, chẳng qua, mơ hồ cảm thấy có chút không đúng lắm, loại bất an này, đến từ sự bình tĩnh từ đầu đến cuối của Tề Đẳng Nhàn và Hướng Đông Tình.
Bọn họ cũng không phải kẻ ngốc, Sở Vô Đạo cùng Vương Vạn Kim càng không có khả năng là kẻ ngốc, sẽ không nhìn ra tình hình hiện tại của tập đoàn Hướng thị rốt cuộc cần bao nhiêu tiền sao!
Hơn nữa, trước Vương Vạn Kim, đã có Triệu Hắc Long của Hắc Long thương hội chủ động rút vốn, nói là thiếu vốn, cần phải lấy về quay vòng.
Tất cả những điều này, đều có vẻ kỳ lạ.
“Có lẽ là tôi suy nghĩ nhiều rồi, Tề Đẳng Nhàn cho dù lợi hại hơn nữa, cũng không có biện pháp lấy ra thêm hai ba trăm triệu USD chứ? Dù sao thì, đó không phải là đồng Zimbabwe, cũng không phải là đồng Venezuela.” Ngọc Tiểu Long tự giễu cười.
*Venezuela cũng lạm phát, người ta nói năm 2007, ngân sách hàng năm của đất nước là 115 tỉ bolivar – tương đương với 50 tỉ USD theo tỉ giá thời đó. Nhưng nếu tính bằng tỉ giá hiện thời, ngân sách trên có giá trị còn chưa tới 1 USD.-Nguồn: Internet-*
Zimbabwe và Venezuela, số không ở phía sau còn nhiều hơn số điện thoại, có cả tiền giấy mệnh giá một trăm tỷ…
Những tờ tiền kia ở quốc gia đó, so với giấy vệ sinh dùng để chùi đít còn không bằng.
Tề Đẳng Nhàn và Lý Vân Uyển trên đường trở về, nhìn thấy xe Kiều Thu Mộng dừng ở ven đường.
“Tại sao cô ấy lại dừng lại ở đây? Có chuyện gì xảy ra không vậy, để tôi đi xem xem.” Tề Đẳng Nhàn nhíu nhíu mày, dừng xe lại.
“Ừm.” Lý Vân Uyển cũng cảm thấy nên đi xem một chút.