Mũi tên thứ sáu bắn ra, hồng tâm bị bắn thủng, mũi tên ghim chắc chắn trên bia.
Mọi người lúc này đều không nói một lời nào, một đám trầm mặc mà nhìn Tề Đẳng Nhân biểu diễn.
Dương Quan Quan mới vừa rồi còn nhìn Ngọc Tiểu Long bằng ánh mắt tràn ngập sùng bái, lúc này, lấy ánh mắt trước đó làm chuẩn, rất đương nhiên mà ánh mắt nhìn hắn càng thêm sùng bái hơn.
Ông chủ của mình, thế mà lại là một người có thể địch nổi nhân vật siêu cao thủ như Ngọc Tiểu Long, vừa nghĩ đã cảm thấy hưng phấn!
Ngọc Tiểu Long mạnh mẽ thì chẳng có gì đáng ngạc nhiên, dù sao người ta cũng là trung tướng trẻ tuổi nhất, sao có thể không hơn người? Nhưng Tề Đẳng Nhân chẳng qua chỉ là một tên cảnh ngục bình thường, hiện tại là ông chủ của một công ty, thân phận của hai người, căn bản không cùng một cấp bậc.
Sự đối lập này khiến cô ta cảm giác Tề Đẳng Nhân càng thêm lợi hại, hơn nữa cái mà Tề Đẳng Nhân cầm chính là cung 720kg.
Tề Đẳng Nhân căn bản không dừng lại, vẫn liên tiếp bắn tới mũi tên thứ chín!
Chín mũi tên này toàn bộ đều trúng hồng tâm, hai mũi tên đầu tiên càng khoa trương, trực tiếp bắn vỡ hồng tâm!
“Sẽ vãn điêu cung như trăng tròn, Tây Bắc vọng, bắn Thiên Lang*!” Tề Đẳng Nhân bỗng nhiên cười một tiếng, giận dữ mà đọc ra một câu như vậy, bỗng nhiên hắn nhấc cung lên, chân phải cũng nhấc, trực tiếp đặt lên cán cung, tay phải giữ chặt dây cung!
Chỉnh lại cung, ngay thời khắc này cán cung hình thành một độ cong vô cùng khoa trương, cho dù cây cung này là dùng sắt tinh khiết rèn ra thì vào giờ phút này cũng phát ra tiếng vang “kẽo kẹt”, giống như sức nặng bị áp đảo!
Mũi tên thứ 10, nháy mắt vào lúc hắn buông tay!
Một mũi tên bay ra, mọi người gần như có thể nghe được âm thanh không khí bị mũi tên đâm thủng, tựa như tiếng vải lụa bị xé rách, đâm vào lỗ tai khiến người nghe khó chịu.
“Oanh!”
Ngay sau khi mũi tên bay đi, cây cung 720kg dưới sức nặng không thể chịu nổi đã sụp đổ, thân cung gãy, dây cung đứt!
Mũi tên bay ra, giống như thiên thạch sao băng, bắn trúng mục tiêu cách xa hàng trăm bước, trong nháy mắt, sinh ra lực va đập cực mạnh!
Toàn bộ cái bia theo tiếng mà nổ tung!
Người trong hiện trường ồ lên, gần như không dám tin tưởng mà nhìn cái bia bị bắn nổ trên màn hình lớn.
Một mũi tên này thật sự quá kinh khủng, cách hơn trăm bước, thế nhưng còn có thể bắn nổ bia?!
Ánh mắt của Ngọc Tiểu Long cũng trở nên cực kỳ nghiêm trọng, Tề Đẳng Nhân bắn liên tiếp 10 mũi tên, mũi tên cuối cùng đã bắn ra, hắn thế mà không hề có vẻ sức cùng lực kiệt, ngược lại làm uy lực của mũi tên lên tới cực hạn!
Sau một lát, hiện trường lúc này mới vang lên tiếng vỗ tay thưa thớt, ngay sau đó, mỗi một người đều bị tiếng vỗ tay làm cho bừng tỉnh, cũng sôi nổi vỗ tay.
Lý Vân Uyển thậm chí còn giơ nắm tay lên, hô to, nhìn thấy Tề Đẳng Nhân làm nên chuyện lớn, cô ấy đương nhiên cũng vô cùng hạnh phúc.
(*Sẽ vãn điêu cung như trăng tròn, Tây Bắc vọng, bắn Thiên Lang.
Dịch nghĩa: Khi đó, tôi sẽ cố gắng hết sức để vẽ cung đại bàng giống như mặt trăng tròn, nhắm về phía tây bắc và bắn vào quân Tây Hạ. Câu này phác họa hình ảnh người anh hùng giương cung bắn dũng mãnh, anh dũng hiên ngang, chí khí phi thường, cảm giác anh hùng bảo vệ gia đình, đất nước của nhà thơ lồng ghép vào đó, thể hiện tấm lòng trong sáng tràn đầy của tham vọng.)