Tuyệt Thế Cường Long

Chương 692





Chương 698

Gương mặt Tô Chính Dương nghiêm nghị chính trực càng làm cho Tề Đẳng Nhàn ở trước mặt anh ta giống như là một tên tội phạm đã phạm phải tội ác tày trời.

Tề Đẳng Nhàn nghe Tô Chính Dương nói xong thì sững người sau đó hỏi ngược lại anh ta, ngoài cười nhưng trong thì không: “Thanh tra Tô lợi hại như vậy khi xử án chắc không cần suy xét đến chứng cứ mà chỉ nghe lời nói của một bên là đủ rồi?”

Tô Chính Dương cười khẩy, bàn tay to lớn vung lên lạnh lùng phán xét đối phương: “Anh là cái thá gì mà ở đây dạy tôi phải kết án như nào? Tôi nói anh có tội, vậy thì anh nhất định có tội!”

“Cho dù anh có thực sự vô tội nhưng đứng trước mặt tôi thì anh vẫn là người có tội!”

“Nếu như anh có gan dám phản kháng chất vấn quyết định của tôi thì điều đó càng khiến cho tội của anh nặng hơn mà thôi!”

Kiều Quốc Đào nghe Tô Chính Dương nói mà tức giận đến mức toàn thân run rẩy, sao lại có thể ức hiếp người quá đáng như vậy chứ? Mới bắt đầu thôi mà đã không phân rõ phải trái đúng sai cũng nhất quyết không chịu nghe người khác giải thích, anh ta chỉ dựa vào lời nói bịa đặt của Long Tông Toàn đã ngay lập tức định tội Tề Đằng Nhàn!

“Có người lần trước cũng nói những lời y hệt anh, hình như là cục trưởng Triệu Thiên Lộc chỗ anh!” Tề Đẳng Nhàn giọng lãnh đạm thản nhiên mà nói.

“Ồ? Phải không?” Tô Chính Dương không khỏi tức cười, “Sau đó thì sao?”

“Sau đó thì dĩ nhiên là ngài ấy đã cải tà quy chính, quyết định làm một cục trưởng chính trực công bằng.” Tề Đẳng Nhàn nói.

Tô Chính Dương, Long Tông Toàn, Văn Phong và còn cả hai tên cấp dưới Tô Chính Dương dẫn theo lúc này đều nhịn không được mà cười phá lên, bọn họ đều thấy chuyện này thật đúng là trò cười lớn nhất thế gian!

Cái thứ phế vật Tề Đẳng Nhàn này mà có năng lực khiến Triệu Thiên Lộc khuất phục? Có bị đánh chết bọn họ cũng không tin!

Long Tông Toàn vẫy tay nói: “Thanh tra Tô, ngài không cần nói nhiều với thứ phế vật này, mau nhanh chóng bắt hắn ta lại và áp giải đối tượng tới sở cảnh sát để xử lý.”

“Những việc còn lại ngài không cần phải quản nữa, tôi sẽ tự mình giải quyết công bằng với Kiều gia.”

“Nếu công việc giải quyết ổn thỏa đến lúc đó tôi không thể không nói tốt cho ngài vài câu được.”

Tô Chính Dương nghe Long Tông Toàn nói xong cảm thấy vô cùng hài lòng và bật cười đắc ý nói: “Tốt thôi tốt thôi, Long tổng cứ yên tâm, nhất định tôi sẽ khiến tên này phải nhận tội!”

Tề Đẳng Nhàn mặt không biểu cảm mà nhìn Tô Chính Dương nói: “Tôi đã cho anh một cơ hội để phá án công bằng, nếu như anh vẫn cứ khăng khăng muốn làm theo ý mình thì tôi cũng không ngại cho các người học hỏi xem cục trưởng Triệu đã bị giáo huấn như thế nào để trở nên công bằng và chính trực!”

“Ha ha ha, đồ phế vật này giờ vẫn còn giả vờ giả vịt, nếu như hắn ta quen biết với nhân vật tầm cỡ cục trưởng Triệu thì sao chúng ta có thể không biết?”

“Đúng vậy nếu hắn ta quen cục trưởng Triệu, chúng ta lại không biết được sao?”

“Có nhiều loại người ở bên ngoài loan tin bản thân có quen biết với cục trưởng Triệu, chúng ta không cần để ý tới chúng.”

Nhóm tay sai của Tô Chính Dương đều cười ha ha lên, họ cảm thấy Tề Đẳng Nhàn chỉ là cáo mượn oai hùm, cho dù hắn có quen biết với cục trưởng Triệu nhưng cục trưởng Triệu có biết hắn hay không lại là một vấn đề khác.

Trên mặt Tô Chính Dương lộ ra nụ cười trào phúng nói: “Nếu anh có thể gọi cục trưởng Triệu đến đây thì tôi sẽ trực tiếp gọi điện mời ngài chủ tịch tỉnh Dương Lệnh Quang tới đây!”

“Anh muốn gặp Dương Lệnh Quang cũng không phải là không thể, tôi có thể thỏa mãn cái ý nghĩ nóng lòng muốn chết này của anh.” Tề Đẳng Nhàn lãnh đạm nói.