Tuyệt Thế Cường Long

Chương 696



Chương 696

Tốc độ của Tề Đẳng Nhàn quá nhanh, thần kinh hắn ta có thể cảm nhận được điều đó một cách rõ ràng nhưng tốc độ phản ứng của cơ thể không thể đáp lại ngay tức khắc, nó là một khoảng cách khá xa không thể đuổi theo kịp.

“Phịch!”

Khuỷu tay Tề Đẳng Nhàn huých mạnh một cú trúng giữa ngực tên vệ sĩ tựa như một viên đạn pháo đâm thẳng vào ngực hắn ta vậy.

Hắn ta có mặc áo chống đạn, bên trong áo đều được trang bị chất liệu gốm sứ cao cấp, cho dù có là đạn súng trường đi chăng nữa thì chắc chắn cũng không thể nào đâm xuyên thủng áo được.

Nhưng lúc này đây hắn ta lại cảm giác được phía trước ngực giống như bị một ngọn núi đâm vào, áo chống đạn làm từ gốm vậy mà bây giờ lại phát ra âm thanh vỡ vụn.

Cùng lúc đó, một luồng sức mạnh to lớn xuyên qua lớp áo chống đạn ban đầu từ một điểm tác động nhỏ dần lan ra diện rộng bao phủ dày đặc toàn bộ lồng ngực.

Hắn ta cảm thấy bản thân mình chính giống như là một cái đồ vật được làm bằng sứ nhưng bị một vật thể bén nhọn đánh trúng, lực đạo tản ra tứ phía, sau đó trên bề mặt sứ đã bắt đầu xuất hiện từng vết rạn nứt nhìn như mạng nhện.

Hai chân hắn ta không tự chủ được rời khỏi mặt đất, cả người như con diều đứt dây bị gió thổi bay về phương hướng vô định, máu từ trong miệng phun ra ngoài, chỗ lồng ngực của áo chống đạn thì bị lõm xuống một vết to.

“Phịch!”

Thân thể hắn ta va chạm với vách tường, sau đó cả người bị kẹt dính lại đó như một bức tranh trang trí treo tường.

Dùng lực đánh người như treo tranh, nghĩa là chỉ cần xuất ra một cú đấm đã có thể đánh bay người dính luôn trên tường mà không cần làm gì quá nhiều, cũng có thể biến cảnh người bị đánh thành tranh treo trên tường.

“Nếu không phải mặc áo chống đạn rồi mới chịu một cú đấm kia thì có khi tim của ta đã nát tan rồi…” Tên vệ sĩ kia lại phun ra một ngụm máu đen nữa, hai mắt tối sầm rồi hôn mê bất tỉnh nhân sự.

Long Tông Toàn nhìn thấy vệ sĩ nổi tiếng bách chiến bách thắng mà mình đã phải tiêu tốn một số tiền lớn để mời về vậy mà lại để thua trong tay Tề Đẳng Nhàn, điều này khiến cho hắn kinh hãi!

Thật ra thực lực của vệ sĩ mà Long Tông Toàn phái đến cũng không phải là vô dụng, chẳng qua Tề Đẳng Nhàn ra tay như xả cơn tức giận, lần ra tay này như muốn long trời lở đất.

Một cái cùi chỏ của Tề Đẳng Nhàn đánh ra ngoài cho dù phía trước có là một chiếc xe hơi thì chỉ sợ kết cục cũng sẽ bị hắn làm cho lật nhào xe.

Nếu là lúc bình thường thì có lẽ hắn ta cũng có thể miễn cưỡng tiếp được bảy tám chiêu của Tề Đẳng Nhàn nhưng với tình hình bây giờ thì có hơi miễn cưỡng.

Kiều Quốc Đào ở bên này nhìn Tề Đẳng Nhàn mới dùng một chiêu đã giải quyết được tên vệ sĩ thoạt nhìn rất khó đối phó này, ông ngẩn người ra, không nhịn được mà nhẹ nhàng cắn đầu lưỡi, sau đó thấp giọng nói: “Thằng nhóc này so ra kém, không bằng cha Tề lúc còn thời trai tráng!”

Cha của Tề Đẳng Nhàn cũng là một người đàn ông mạnh mẽ, đôi quả đấm thép vang danh đến mức vô số anh hùng đã phải cúi đầu xin hàng, Kiều Quốc Đào cũng là một trong số những người đã được tận mắt chứng kiến.

Long Tông Toàn sau khi hồi phục lại tinh thần không còn chút kinh hoảng nào mà hung dữ nói: “Thật không nghĩ đến cậu còn có chút bản lĩnh, ta mất một số tiền lớn mời một vệ sĩ đến tiếp chiêu của cậu nhưng lại bị cậu dễ dàng đánh bay trong một nốt nhạc!”

Tề Đẳng Nhàn thu lại khuỷu tay sắc mặt lạnh nhạt nhìn Long Tông Toàn, hắn bẻ cổ, lắc cổ xương kêu răng rắc một tiếng giòn tan.