Tuyệt Thế Cường Long

Chương 836



Chương 836

“Vương Hổ, anh muốn nói gì với tôi sao?”, Giọng Hướng Đông Tình lạnh lùng, ngón tay gõ nhịp lên mặt bàn như có như không, rõ ràng tâm trạng của cô ta rất tồi tệ.

Vương Hổ cười cười nói: “Tôi nghe nói hôm nay Đông Tình gặp nguy hiểm, tôi lo lắng nên mới chạy sang xem cô có sao không.”

Hướng Đông Tình: “Thật sao? Tôi không ngờ Vương tổng lại quan tâm tôi đến vậy, đúng là một người giàu tình cảm!”

Vương Hổ nhìn Hướng Đông Tình nói: “Tôi lúc nào cũng quan tâm đ ến cô mà, từ trước đến giờ không đổi, chỉ là cô không để ý thôi.”

Hướng Đông Tình không nói nữa.

Tề Đẳng Nhàn vẫn đang nghĩ xem có nên làm thịt tên này không.

“Bây giờ chưa quá muộn, chúng ta hợp tác với nhau sẽ khiến cho tập đoàn Hướng thị càng lớn mạnh hơn.”

“Hơn nữa, cô cũng không gặp chuyện nguy hiểm đến tính mạng nữa.”

“Từ tổng cũng sẽ cho tôi mặt mũi.”

Đôi mắt Vương Hổ thâm thúy nhìn cô ta.

Hướng Đông Tình không nhịn được bật cười: “Vương Hổ, anh coi tôi là đồ ngu đúng không?”

“Không lật đổ được tập đoàn Hướng thị thì đi giết tôi.”

“Không giết được tôi giờ giả mù sa mưa nói chuyện tình cảm?”

Vương Hổ bình tĩnh nói: “Tôi đang tường thuật lại sự thật mà thôi, cô cứ chấp mê bất ngộ vậy đi rồi sẽ có ngày cô sẽ chết.”

Anh ta nhìn Tề Đẳng Nhàn, lạnh lùng nói: “Anh ta có thể bảo vệ cô lần một lần hai nhưng không phải lần nào vận may vẫn ở đây.”

“Làm người phụ nữ của tôi, tôi đảm bảo tập đoàn Hướng thị càng ngày càng lớn mạnh, đảm bảo cho cô một cuộc đời vinh hoa phú quý!”

Hướng Đông Tình ghê tởm, Vương Hổ giết cô ta không được thì quay sang làm dáng khoe khoang thắng lợi. nói đủ thứ làm người khác nghe qua tưởng đâu anh ta muốn bảo vệ cô ta lắm.

“Phái người giết tôi lúc tôi đang an táng anh trai, ngay tại chỗ ba mẹ tôi yên nghỉ, giờ thì ngồi đây nói những lời này?”, Hướng Đông Tình lạnh lùng chất vấn.

“Cái này thì bình thường, tôi biết cô là loại phụ nữ nào.”

“Muốn chinh phục cô chỉ khi mài mòn từng tia hy vọng trong nội tâm cô.”

“Cơ mà nếu không có được cô thì tôi chỉ có thể hủy hoại cô thôi.”

Vương Hổ nhìn Hướng Đông Tình, nụ cười trên mặt chưa tan, từ tốn nói: “Nếu cô không đồng ý yêu cầu của tôi vậy thì chuyện giống ngày hôm nay vẫn sẽ tiếp diễn.”

“Tôi nghe nói cô có một quản gia gọi là A Phúc đúng không?”

“Ông ta theo nhà họ Hướng đã mấy chục năm trời chắc tình cảm với cô cũng sâu đậm lắm nhỉ?”

Hướng Đông Tình nghe Vương Hổ uy hiếp đứng ngồi không yên, theo bản năng sờ cây súng lục giấu dưới bàn làm việc.

Thế nhưng bờ vai của cô ta bị Tề Đẳng Nhàn đ è xuống.

Một tay Tề Đẳng Nhàn giữ lấy bả vai Hướng Đông Tình không để cô ta manh động, một tay giữ lấy bả vai bên kia, mỉm cười với Vương Hổ: “Cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga à?”

“Con ma cà bông như anh sao có thể xứng với con cưng của trời Hướng Đông Tình được?”

“Anh là người trong giang hồ mà suốt ngày chỉ biết làm chuyện hèn hạ, có thấy mất mặt không?”