Chương 942
Ông gửi tin nhắn đi nhắc nhở Tề Đẳng Nhàn, bảo hắn phải thật cẩn thận.
Tề Đẳng Nhàn nhìn thấy tin nhắn Tề Vân Phong gửi tới thì lâm vào trầm tư, sau đó cười cười: “Xem ra Từ Ngạo Tuyết vẫn rất coi trọng tôi, nể mặt mà đưa ra một đội hình hoành tráng như vậy!”
Hướng Đông Tinh nói: “Nếu không chắc thì cách khác đi, bọn họ đã muốn giết người thì chúng ta phải có biện pháp phòng bị.”
Tề Đẳng Nhàn lắc đầu từ chối: “Ứng chiến là điều tất yếu thôi, nói cách khác thì khi những thế lực kia tập trung lại sẽ khiến tập đoàn Hướng thị gặp rắc rối.”
Hắn đặt điện thoại di động của mình lên mặt bàn, cười nói: “Phản ứng của Từ Ngạo Tuyết cũng rất nhanh đấy!”
Lời này vừa nói xong, điện thoại di động vang “đinh” một tiếng, chính là tin nhắn đến từ Từ Ngạo Tuyết.
Nội dung trên tin nhắn sóng yên biển lặng, nhìn không ra có gì lạ cả chỉ là đơn giản mời khách ăn cơm mà thôi.
“Hồng Môn Yến à!” Hướng Đông Tinh cũng nhận được tin nhắn, cười lạnh nói.
“Tất nhiên rồi!” Tề Đẳng Nhàn nhún vai: “Tiếc là chúng ta không có Phàn Khoái, Từ Ngạo Tuyết cũng không phải Sở Bá Vương thiếu quyết đoán.”
(*) Nhân vật trong Hồng Môn yến
Hướng Đông Tinh hỏi: “Tôi nên đi không? Có liên luỵ đến anh không.”
Tề Đẳng Nhàn đáp: “Tất nhiên là cần cô rồi, nếu cô không đi lại giảm khí thế. Hơn nữa, mục đích của Từ Ngạo Tuyết là muốn cô nhìn thấy tôi bại dưới tay cô ta, như vậy mới uy hiếp được người khác.”
“Cô cứ yên tâm đi với tôi, trước khi Từ Ngạo Tuyết giải quyết tôi sẽ không động vào cô đâu.”
“Bởi vì cô ta biết nếu không loại trừ tôi thì nhằm vào cô cũng vô dụng.”
Hướng Đông Tinh khẽ cười: “Được, vậy tôi sẽ đi bữa tiệc Hồng Môn yến này với anh! Tôi cũng muốn nhìn xem Từ Ngạo Tuyết ở trước mặt chúng ta còn mang được vẻ tự đắc gì!”
Tề Đẳng Nhàn híp mắt lại: “Từ Ngạo Tuyết… người trời sinh đã kiêu ngạo của Từ gia, cùng Ngọc Tiểu Long ở Đế Đô cũng song xu song tuyệt, khiến cô ta chạy vào ngõ cụt cũng là chuyện khiến người khác cảm thấy thú vị.”
Không kể là nhan sắc, dáng người, khí chất, hay xuất thân của Từ Ngạo Tuyết đều không có bất kỳ tật xấu gì, cô ta luôn có khí chất như quý phi, công chúa trong hoàng cung thời cổ đại.
Khi một đất nước bị phá huỷ, thường là hậu cung của Hoàng đế gặp tai hoạ lớn nhất, phàm là nữ nhân có dính líu đến hoàng thất đều không ai có thể có được kết quả tốt.
Bởi vì thân phận xuất thân của họ được đặt ở đó.
Chơi đùa với con gái và phi tử của Hoàng Đế, chỉ nghĩ thôi đã khiến người khác cảm thấy phấn khích rồi.
Những việc công thành nhổ trại Tề Đẳng Nhàn không có tí hào hứng nào, điều duy nhất khiến hắn cảm thấy thú vị chính là có thể hung hăng tát một cái lên mặt Ngọc Tiểu Long.
Đúng lúc này, Dương Quan Quan vô cùng vội vàng gõ cửa tiến vào.
“Có chuyện gì vậy? Nhìn vẻ mặt hoảng sợ của cô kìa!” Tề Đẳng Nhàn nhìn thấy bộ dáng này của cô ta thì tức giận quát lớn.
“Ngọc tướng lĩnh tới rồi…” Dương Quan Quan miệng đắng lưỡi khô, khó khăn nói.
Tề Đẳng Nhàn sửng sốt, sau đó thản nhiên nói: “Để cho cô ta vào!”
Dương Quan Quan lập tức quay đầu chạy ra ngoài, cô ta cũng không muốn biểu hiện gấp gáp như vậy nhưng người tới… Dù sao cũng là Ngọc Tiểu Long!