Tuyệt Thế Thần Y: Nghịch Thiên Ma Phi

Chương 581: Vạn năm tu vi đổi lấy nàng sống lại (1)



Edit: Diệp Lưu Nhiên

"Long Nha Vệ, về đội!"

Thanh âm Mộ Khinh Ca quanh quẩn trong không gian Thần Di tàn phá.

Long Nha Vệ chiến đấu nhanh chóng tập kết, xuất hiện bên cạnh Mộ Khinh Ca. Mà hành động này bị nhóm lão quái Linh Động Kỳ coi là vùng vẫy giãy chết, căn bản không thèm ngăn cản.

"Tiểu tước gia!"

"Tiểu tước gia --!"

Ba trăm Long Nha Vệ, mỗi người đều mang thương tích, nhưng vẫn anh dũng vô địch.

Cự kiếm huyết hồng trên đỉnh đầu họ không tiêu tán, trái lại càng thêm ngưng thực.

Ầm ầm!

Tiếng sấm uỳnh lên ở góc trời. Có bóng người ở một góc chiến trường tách ra, một tia ánh sáng bay xuống bên Mộ Khinh Ca. Quang mang lui đi, lộ ra thân thể Khương Ly.

Giờ phút này Khương Ly đã không khống chế được yêu thân, khôi phục thân người.

Tuy nhìn qua trông nàng không bị thương gì, nhưng Mộ Khinh Ca có thể cảm nhận rõ ràng hơi thở nàng tán loạn.


Sợ rằng tái chiến nữa, Khương Ly khó thoát khỏi vận mệnh như Thẩm Bích Thành!

"Không sao chứ?" Mộ Khinh Ca thấp giọng hỏi.

Khương Ly mím môi lắc đầu, đôi mắt màu vàng đầy ngưng trọng.

Nàng và Mộ Khinh Ca sóng vai đứng, vảy nghịch lân hóa thành cự mãng bảo vệ sau lưng hai nàng. Long Nha Vệ tụ lại phía trước các nàng, đứng đối diện với cường giả Tử cảnh, Linh Động Kỳ còn lại, và bốn người Lam Phi Nguyệt.

Những con cháu Lam gia kia đã tử vong toàn bộ. Đương nhiên, bên Ly quốc và Ngu quốc cũng chỉ dư lại vài ngươi hơi thở thoi thóp dưới đất.

Vừa ngừng, coi như tử thương thảm thiết.

Nếu thật sự so sánh thêm, ba đại thế lực muốn lấy mạng Mộ Khinh Ca, tử thương nhiều hơn chút.

Bọn chúng chết một lão quái Linh Động Kỳ, tổn thất phân nửa Tử cảnh. Lam Phi Nguyệt bị hủy dung lần nữa, Thái Sử Cao cũng bị trọng thương.


Mà bên Mộ Khinh Ca? Ngân Trần bị thương nặng, Nguyên Nguyên còn ổn, Thẩm Bích Thành thương nặng bị bắt. Triệu Nam Tinh và Phượng Vu Phi cũng bị bắt. Khương Ly tuy không bị thương nặng, nhưng phỏng chừng vô lực tái chiến với cường giả Linh Động Kỳ.

"Ngươi định tính làm sao?" Khương Ly thấp giọng hỏi Mộ Khinh Ca.

Mộ Khinh Ca cười xán lạn. Nụ cười kia khiến ngũ quan tuyệt mỹ của nàng trở nên yêu dã động lòng người: "Khương Ly, ngươi sợ chết không?"

Khương Ly sửng sốt, chuyển mắt nhìn về phía nàng, dường như đã hiểu ý nàng.

"Sợ, sao lại không sợ được? Nhưng ta càng sợ chết uất ức!" Khương Ly mỉm cười. Nụ cười cực kỳ thuần mỹ, không mảy may oán trách.

Nụ cười này, làm Mộ Khinh Ca nuốt xuống câu nói 'ngươi oán ta không'.

"Mộ Khinh Ca ngươi sắp chết đến nơi, còn muốn giãy giụa sao? Ha ha ha ha, ta nói cho ngươi, hôm nay dù có là thần phật hạ phàm, cũng không thay đổi được vận mệnh ngươi phải chết! Không chỉ có ngươi, phàm là kẻ nào giúp ngươi, đều sẽ vì ngươi mà chết!" Lam Phi Nguyệt ác độc nguyền rủa.


"Thật là đáng tiếc không có nhân cơ hội xé miệng thúi của ngươi." Khương Ly nhìn về phía Mộ Khinh Ca, trào phúng cười nói.

"Ha ha ha ha --!" Mộ Khinh Ca ngửa đầu cười ha hả. Tiếng cười của nàng quanh quẩn nơi Thần Di không dừng. Không sợ chết, cũng chẳng sợ hãi.

Trái lại khiến cho người ta cảm nhận được khí thế hùng hồn, chí khí không phục đất trời.

Nàng hô lớn với Long Nha Vệ: "Nói cho ta biết, các ngươi sợ chết không --!"

"Vì Tiểu tước gia mà chiến, chúng ta không sợ không sợ không sợ!"

Đồng thanh hô lên, phảng phất như trải qua trăm ngàn lần huấn luyện, chỉnh tề hữu lực.

Khí thế này khiến cự kiếm ngưng kết thành lực ý chí bọn họ càng tản mát ra hơi thở khủng bố.

"Được!" Mộ Khinh Ca hô một tiếng. Nàng cười nói: "Hôm nay, chúng ta kề vai chiến đấu. Cho dù chết, chúng ta cũng phải cùng nhau lưu lạc xuống Cửu U địa phủ!"
"Cùng xông Cửu U, cùng xông địa phủ!"

"Cùng xông Cửu U, cùng xông địa phủ!"

"Cùng xông Cửu U, cùng xông địa phủ!"

Long Nha Vệ chỉnh tề hô ứng, khí thế ngút trời.

Mặc dù đứng trước mặt họ là đám lão quái Linh Động Kỳ không thể vượt qua, bọn họ vẫn tin tưởng kiên định, Tiểu tước gia sẽ mang theo bọn họ vượt qua tất cả.

Dù là chết, cũng phải khiến địch nhân sợ hãi!

Tuyệt không thể yếu đi tên tuổi Long Nha Vệ của Mộ Khinh Ca!

Mộ Khinh Ca cầm Linh Lung Thương, nhắm mắt chậm rãi ngẩng đầu. Mở mắt, tỏa ra hào quang lăng lệ sắc bén: "Gϊếŧ!!!"

"Gϊếŧ!!!"

"Gϊếŧ!!!"

"Gϊếŧ!!!"

"Gϊếŧ!!!"

Nhóm Long Vệ gào thét từ linh hồn, nghĩa vô phản cố đánh về phía cường giả Linh Động Kỳ.

Khương Ly lòng tràn nhiệt huyết, cũng bị Mộ Khinh Ca dẫn động. Nàng không nói nhiều một câu, mà mang theo vảy nghịch lân cự mãng, nhào tới cường giả Linh Động Kỳ khác.
Mà Mộ Khinh Ca?

Đôi mắt nàng chớp động tia điện. Những sợi tơ điện xuất hiện ngoài thân thể nàng, truyền vào Linh Lung Thương.

Linh Lung Thương màu bạc, dần biến thành màu u lam.

Mộ Khinh Ca trực tiếp xông tới mặt đất, mũi thương chỉ thẳng vào Lam lão quái.

"Mộ Khinh Ca ngươi không lo cho tính mạng bọn chúng sao?" Thấy Mộ Khinh Ca vọt tới mình, Thái Sử Cao sợ hãi kêu.

Triệu Nam Tinh lại ngửa đầu hướng lên trời, cười lớn một tiếng: "Nếu đều sắp chết, Khinh Ca sao có thể bị các ngươi áp chế?" Dứt lời, hắn hô to với Mộ Khinh Ca: "Mộ Khinh Ca, đệ là Tiểu tước gia Tần quốc, là thiên kiêu tuyệt đối của tam đẳng quốc ta, chớ yếu đi khí thế trước lũ chó già này!"

"Tiểu tước gia tất thắng --!" Phượng Vu Phi cũng hô lớn.

"Hai tên các ngươi tìm chết!" Hắc Mộc trở tay đánh tới Triệu Nam Tinh và Phượng Vu Phi.
Chưởng phong ác liệt đánh thẳng vào ngực Triệu Nam Tinh và Phượng Vu Phi. Hai người hộc máu ngã xuống đất, hơi thở thoi thóp.

Thẩm Bích Thành nhìn cảnh này, hét lớn một tiếng. Tiềm lực đột nhiên bùng nổ, gồng lên từ mặt đất, công tới Lam Cương. Tựa như hôm nay hắn phải cắn chết Lam Cương.

Mộ Khinh Ca vừa động, một lão quái Linh Động Kỳ khác lập tức phát động công kích. Mộ Khinh Ca vứt gương đồng ra, công kích dừng lên gương đồng, lập tức phản xạ trở về, đánh trúng vào lão quái vừa ra tay.

Nhưng, gương đồng cũng hóa thành mảnh nhỏ.

Nháy mắt, Mộ Khinh Ca đáp xuống đất, Linh Lung Thương đâm tới Lam lão quái.

Lão quái Lam gia bổ một chưởng về phía Mộ Khinh Ca, cười dữ tợn: "Hừ, mặt gương của ngươi đã bị vỡ, ta xem ngươi còn có thể chống cự kiểu gì."

Mộ Khinh Ca dường như căn bản không quan tâm, tiếp tục đâm tới hắn.
Nhưng khi nàng sắp đâm tới trước mặt lão quái Lam gia, lại đột nhiên xoay người quét quang đuôi thương, hất Triệu Nam Tinh và Phượng Vu Phi ra khỏi chiến trường.

Chỉ là bởi vậy, sau lưng nàng không còn phòng ngự, bị Lam lão quái đánh trúng.

"Ngươi thà rằng nhận một kích của lão tử, cũng muốn cứu hai kẻ phế vật vô dụng kia?" Lam lão quái nhìn ra dụng ý của Mộ Khinh Ca, không nhịn được kinh ngạc.

Mộ Khinh Ca bò dậy từ dưới đất, khụ ra một búng máu.

Nàng cười lạnh: "Đây là sự khác nhau giữa người và súc sinh." Dù muốn chết, nàng cũng không thể để Phượng Vu Phi và Triệu Nam Tinh dùng thân phận tù binh chết đi.

Nghe ra Mộ Khinh Ca nhục mạ, Lam lão quái chợt trừng mắt, quát: "Tìm chết!"

Mộ Khinh Ca nhanh chóng sử dụng thương pháp của Linh Lung Thương. Vô số tia điện đan chéo nhau, tăng cường công kích mấy lần.
"A!!! Đây là cái gì? Sao lại có lực lượng lôi điện? Sao ngươi lại có lực lượng lôi điện?" Trong chiến đấu, lão quái Lam gia khiếp sợ.

Nhưng Mộ Khinh Ca sẽ không giải thích nghi hoặc cho hắn.

Tư Mạch từng nói cho nàng, đừng dễ dàng sử dụng lôi hệ dị năng. Mà khi nàng phát triển, tu vi tăng cao, cũng bảo nàng đừng vận dụng lôi hệ dị năng khi đối kháng địch.

Nhưng hôm nay gặp phải cường địch trước nay chưa từng có, nàng cần phải dùng đến lá bài tẩy cuối cùng!

Lão quái Lam gia bị lực lượng lôi điện của Mộ Khinh Ca kiềm chế, trong lúc nhất thời không thể đắc thủ. Lão quái Vạn Thú Tông và Luyện Đúc Tháp không nhìn được, gia nhập chiến đấu. Ba gã lão quái Linh Động Kỳ, đối phó với một hậu bối Tử cảnh đỉnh!

"Ngao --!"

Trong lúc chiến đấu kịch liệt, Mộ Khinh Ca đột nhiên nghe được tiếng thú bi thương.
Mộ Khinh Ca thừa dịp khe hở, nhìn thấy vảy nghịch lân của Khương Ly bị đánh nát, mà công kích của lão quái Linh Động Kỳ cũng ép tới Khương Ly.

Nếu bị đánh trúng, Khương Ly chắc chắn phải chết!

Dưới tình thế cấp bách, Mộ Khinh Ca rút ra sợi dây chuyền huyết sắc trên cổ, ném tới cường giả Linh Động Kỳ.

Ầm!!!

"A!!!"

Nương theo tiếng vang, là tiếng kêu thảm thiết.

Lão quái Linh Động Kỳ công kích tới Khương Ly đã hóa thành tro tàn. Sợi dây chuyền huyết sắc của Mộ Khinh Ca cũng huyễn hóa thành bóng người mơ hồ rồi tan biến không trung.

Khương Ly được cứu trợ!

Mộ Khinh Ca ngẩn ra, nàng không nghĩ tới sợi dây chuyền do máu của Tư Mạch ngưng kết thành, lại có thể gϊếŧ chết một lão quái Linh Động Kỳ.

Nghĩ tới Tư Mạch, nội tâm Mộ Khinh Ca xẹt qua một tia mất mát.

Kết quả là, nàng vẫn không thể chờ được hắn về, không có cơ hội chính miệng làm rõ quan hệ bọn họ.