Tuyệt Thế Thần Y: Nghịch Thiên Ma Phi

Chương 691: Chớ khinh thiếu niên nghèo! (2)



Edit: Diệp Lưu Nhiên

"Cam tiên sinh, đội viên của ngươi đâu?" Tuyết Gia cầm chén trà, mở miệng hỏi.

Cam Hùng hình như có chút kinh ngạc Tuyết Gia sẽ chủ động mở miệng. Theo hắn thấy, đây là không phân biệt tôn ti, nhưng thấy Mộ Khinh Ca không hề lộ vẻ không vui, nên đành phải trả lời: "Bọn họ đều ra ngoài chơi, phỏng chừng đến khuya mới về."

Mộ Khinh Ca đặt chén trà lên bàn, hỏi: "Cam huynh, đội Lưu Khách của ngươi có bao nhiêu người?"

Cam Hùng nói: "Đội ta ít người, phần lớn đều là đồng hương. Cộng thêm ta là năm người. Chúng ta đều làm nhiệm vụ dễ dàng đơn giản, kiếm miếng cơm ăn. Tuy thăng cấp chậm, nhưng ổn định an toàn."

Mộ Khinh Ca vừa nghe vừa gật đầu: "Vậy đoàn đội Lưu Khách lập nên thế nào, có hạn định gì không, và thăng cấp ra làm sao?"

Cam Hùng chỉ cho là nàng tò mò, nên cũng nghiêm túc giải thích: "Lập đoàn đội Lưu Khách rất đơn giản, chỉ cần ba người trở lên là có thể trình báo. Trình báo cũng đơn giản, tới bất kỳ nơi nào của Lưu Khách đi đăng ký, điền tên người đứng đầu, đoàn viên có bao nhiêu người, tu vi cao nhất, rồi liệt ra tên họ và tu vi của năm đoàn viên là được. Đương nhiên nếu chỉ có ba người, vậy thì điền thông tin của ba người. Về phần thăng cấp, đội ngũ vừa lập sẽ không có cấp bậc, chỉ có thể dựa vào nhiệm vụ để tích lũy điểm kinh nghiệm, sau đó bình xét cấp bậc."


"Điểm kinh nghiệm?" Mộ Khinh Ca hỏi.

Cam Hùng gật đầu: "Thật ra khi tiếp nhận mỗi một nhiệm vụ, người phụ trách giao nhiệm vụ sẽ nói ra đẳng cấp nhiệm vụ và điểm kinh nghiệm thu hoạch được. Hoàn thành, điểm kinh nghiệm sẽ là của ngươi. Không có cấp bậc đến Hoàng cấp, chỉ cần năm trăm điểm kinh nghiệm. Từ Hoàng cấp đến Huyền cấp cần ba nghìn điểm kinh nghiệm. Từ Địa cấp đến Thiên cấp sẽ là một vạn điểm kinh nghiệm. Hơn nữa nếu không hoàn thành nhiệm vụ, hoặc là gây nên tổn thất, điểm kinh nghiệm sẽ bị trừ một phần. Đội ngũ muốn lên Thiên cấp, trừ phi nhận nhiệm vụ có tính nguy hiểm cao, tích điểm cao, chắc chắn mình sẽ không thất thủ."

Mộ Khinh Ca yên lặng nghe Cam Hùng nói, phát hiện hệ thống đội ngũ Lưu Khách rất đơn giản. Nói trắng ra là, giống như chơi game online ở kiếp trước, đánh quái kiếm điểm, sau đó thăng cấp.


Nhưng mà nhiệm vụ thất bại hoặc gây nên tổn thất sẽ bị trừ điểm. Nghe thì rất công bằng, nhưng thực tế thì có chút hố.

Đây là nói, không cho phép đội ngũ Lưu Khách phạm sai lầm, thậm chí thất bại. Nếu không số điểm ngươi vất vả tích lũy được sẽ bị trừ, đừng nói đến thăng cấp, sợ là sẽ bị giáng cấp.

Chỉ là cạnh tranh như vậy, lại khiến nàng thưởng thức!

Ánh mắt Mộ Khinh Ca hơi lóe, hỏi: "Cam huynh vừa rồi có nói, nhiệm vụ cấp bậc khác nhau, điểm kinh nghiệm sẽ không giống nhau?"

Cam Hùng liên tục gật đầu: "Không sai. Nói thế này, hoàn thành nhiệm vụ tầm thường kiếm được tối đa mười điểm. Nhưng nhiệm vụ Hoàng cấp có thể kiếm được năm mươi điểm. Nhiệm vụ Huyền cấp từ năm mươi đến một trăm. Nhiệm vụ Địa cấp thì cao hơn, Thiên cấp thì cao đến dọa người. Nhưng điểm càng cao, người có thể nhận và dám nhận thì không nhiều lắm."


"Nhận nhiệm vụ có cần cấp bậc tương ứng không?" Mộ Khinh Ca hỏi.

Lời này làm Cam Hùng lắc đầu cười khổ. Nụ cười hắn có chút buồn bã: "Đây là chỗ cạnh tranh tàn khốc trong Lưu Khách, cho dù ngươi là đội ngũ mới lập, cũng có thể tiếp nhận nhiệm vụ Thiên cấp. Không có ai để ý sống chết của ngươi, chỉ cho rằng ngươi tự mình tìm chết."

Tuyết Gia nghiêm túc nghe, lời Cam Hùng khiến nàng mở ra cánh cửa thế giới mới.

Mộ Khinh Ca nghe xong, nhẹ gật đầu tán đồng: "Ừm, đúng là thế. Thực lực bản thân không đủ, mạo muội tiếp nhận nhiệm vụ căn bản không thể hoàn thành, vốn chính là vô trách nhiệm với bản thân và cả đoàn đội."

Cam Hùng kinh ngạc nhìn nàng, không nghĩ tới những lời này sẽ từ miệng một con cháu gia tộc nói ra.

Dần dần, kinh ngạc trong mắt hắn hóa thành thưởng thức: "Đúng vậy! Cho nên, thân là đội trưởng đội Lưu Khách, nhất định phải là người có trách nhiệm với người dưới tay mình, không thể liều lĩnh tham công."
"Ngươi nói đúng." Mộ Khinh Ca nói.

Một lát sau, Mộ Khinh Ca tò mò hỏi: "Lưu Khách thị tộc do ai chủ trì vậy? Làm thế nào để duy trì trật tự toàn bộ Lưu Khách?"

Đây là câu hỏi mấu chốt. Lực lượng sau lưng có thể thao túng Lưu Khách thị tộc, tương đương với nắm giữ toàn bộ Lưu Khách Trung Cổ Giới.

"Không biết!" Nhưng Cam Hùng lại lắc đầu trả lời khiến Mộ Khinh Ca bất ngờ.

"Không biết?" Mộ Khinh Ca hơi sửng sốt.

Cam Hùng gật đầu giải thích: "Lưu Khách thị tộc đã tồn tại từ rất sớm, không ai biết ban đầu là do ai thành lập. Chỉ biết hiện giờ quản lý chính là ba đội ngũ Thiên cấp. Bọn họ cùng nhau quản lý, duy trì sự trật tự trong Lưu Khách thị tộc, nhưng cũng chỉ là quản lý. Ở Lưu Khách có một quy củ, đội ngũ có thể trở thành Thiên cấp, đều có được quyền quản lý với Lưu Khách thị tộc. Mỗi lần hoàn thành nhiệm vụ, Lưu Khách thị tộc sẽ lấy đi ba phần trong tiền thuê, với tư cách là sử dụng vào việc bảo vệ giữ gìn Lưu Khách thị tộc. Nếu còn dư, thì do ba đội ngũ Thiên cấp phân chia nhau."
Mộ Khinh Ca híp mắt trầm tư.

Giây lát, nàng mới nói: "Đội ngũ Thiên cấp hiện giờ tên gì?"

Cam Hùng biết rõ chuyện này, trả lời rất nhanh: "Huyền Nguyệt, Bách Luyện, Cự Linh."

"Huyền Nguyệt, Bách Luyện, Cự Linh." Mộ Khinh Ca yên lặng nhẩm ba tên này.

Nàng đã hiểu được không ít chuyện về Lưu Khách thị tộc.

Kế hoạch mơ hồ trong lòng cũng dần rõ ràng hơn.

Mộ Khinh Ca thu liễm suy nghĩ của mình, nói với Cam Hùng: "Cam huynh, vừa rồi ngươi gọi ta có chuyện gì sao?"

Nhắc tới chuyện này, Cam Hùng có chút ngượng ngùng: "Trước đó ta có nhận một nhiệm vụ, nhưng đội ta không đủ nhân lực. Cho nên muốn tìm tạm mấy Lưu Khách khác cùng hoàn thành nhiệm vụ."

"Còn có thể như vậy?" Ánh mắt Mộ Khinh Ca chợt lóe, có chút kinh ngạc hỏi.

Cam Hùng cười to mấy tiếng, gật đầu nói: "Dựa theo quy củ, Lưu Khách không thể một người thành đoàn. Nhưng cũng có rất nhiều Lưu Khách nhất thời không tìm được tổ đội thích hợp, vậy đội ngũ chúng ta có thể thuê họ. Sau khi nhiệm vụ hoàn thành, phân ra một phần tiền thuê là được. Hơn nữa, nếu hai bên hợp tác cảm thấy không tệ, cũng có thể thu vào đội ngũ mình, chính thức trở thành đội viên. Nếu cảm thấy không thích hợp, sau khi nhiệm vụ hoàn thành rồi thì thôi, cũng không có gì."
"Thì ra là thế." Mộ Khinh Ca mỉm cười gật đầu.

Hàn huyên với Cam Hùng một lúc, Mộ Khinh Ca đại khái đã hiểu Lưu Khách là dạng tổ chức gì.

Sau đó, nàng lại hỏi: "Vậy nếu muốn tuyên bố nhiệm vụ thì sao? Có thể mua tình báo từ Lưu Khách thị tộc không?"

Mộ Khinh Ca đi vào Lưu Khách thị tộc, không chỉ bởi thấy hứng thú, mà còn một chuyện quan trọng khác. Nàng hy vọng có thể hoàn thành thông qua Lưu Khách thị tộc.

"Mua tình báo? Có thể!" Cam Hùng nói: "Tình báo cũng có thể coi như là một nhiệm vụ, phàm là nhiệm vụ trực tiếp thì đi tìm người nhận là được. Sau khi hoàn thành cũng không cần phải về đây. Lưu Khách thị tộc trải rộng khắp châu Trung Cổ Giới, các thành thị, có mạng lưới tình báo của mình. Nếu tình báo ngươi muốn không quá khó, lúc ấy có thể cho ngươi. Nếu cần thời gian điều tra, vậy sau khi có người nhận sẽ thông tri cho ngươi, hẹn thời gian. Ngươi ở bất kỳ Lưu Khách thị tộc nào đều có thể nắm được."
"Thuận tiện thật." Mộ Khinh Ca cười nói.

Cam Hùng gật đầu, lại hỏi: "Mộ tiểu huynh đệ muốn mua tin tức?"

Mộ Khinh Ca không giấu giếm, gật đầu nói: "Ừm, ta muốn tìm hiểu tin tức một gia tộc."

"Tin tức gia tộc?" Cam Hùng nghĩ nghĩ rồi nói: "Vậy phải xem là gia tộc gì. Nếu chỉ là gia tộc bình thường, tình báo trong Lưu Khách thị tộc hầu hết đều có. Nếu là một số Cổ tộc, tin tức bình thường thì dễ dàng, nếu muốn tìm hiểu sâu hơn thì phải cần chút thời gian."

Cổ tộc!

Mộ Khinh Ca nghe thấy từ này, nội tâm không khỏi nhảy dựng.

Từ khi nào, nơi cách nàng xa xôi như thế, mà bây giờ lại phảng phất như nàng đi tới trước mặt nó.

Mẫu tộc Tang gia của mẫu thân, chính là một trong số Cổ tộc.

Nhưng hiện tại nàng không vội. Chuyện nàng cần giải quyết đầu tiên là chuyện khác: "Ta không nghe ngóng cổ tộc, là một gia tộc họ Nhạc ở Nam châu." Nàng vốn định dò la gia tộc Mộc Dịch, nhưng tin tức quá ít, sợ là cần thời gian nhất định. Cho nên không nói ra.