Tuyệt Thế Thần Y: Nghịch Thiên Ma Phi

Chương 747: Thiên thông Kinh gia, Luyện khí Tang gia (2)



Edit: Diệp Lưu Nhiên

Trong đầu nàng phảng phất xuất hiện hình ảnh mình chỉ huy đàn thú. Đúng rồi! Nàng còn lấy được ngự thú sáo từ Vạn thú tông!

Nhưng nàng lập tức tỉnh lại, cười nói: 'Không nghe Hàn Thải Thải nói sao, Thần thú và Thánh thú không dễ thấy.'

Ngân Trần có vẻ lạc quan: 'Có duyên ắt sẽ gặp, không cần sốt ruột.'

Mộ Khinh Ca bĩu môi, nàng cũng không vội gì.

"Gia tộc kia họ gì? Nằm ở Châu nào?" Mộ Khinh Ca hỏi.

Hàn Thải Thải nhìn nàng, đôi mắt hẹp dài chớp sáng kích động.

"Khụ khụ, thuận tiện hỏi chút thôi, vạn nhất ngày nào đó đụng phải thì sao?" Mộ Khinh Ca cười trừ. Phải biết rằng đi hỏi chuyện với Vạn Tượng Lâu là phải trả tiền.

"Một khối linh thạch trung cấp." Hàn Thải Thải vươn ra một ngón tay, nhẹ nhàng lắc.

Mộ Khinh Ca trừng mắt, kêu lên: "Ngươi cướp tiền à! Mười khối linh thạch cấp thấp, không thể nhiều hơn!" Đó chỉ là một tin tức không có bí mật gì. Chỉ là nàng vừa đến Trung Cổ Giới còn chưa hiểu biết nhiều, vậy mà cũng dám hét giá với nàng!


"Cái giá này ngươi ra cũng quá ác đi." Hàn Thải Thải híp mắt cười lạnh.

Mộ Khinh Ca cũng cười lạnh: "Đây không phải bí mật gì, ngươi không giao dịch, ta có thể đi mua ở Lưu Khách thị tộc, so với Vạn Tượng Lâu nhà ngươi thì ngon rẻ hơn."

Ánh mắt Hàn Thải Thải trầm xuống, nghiến răng nói: "Đưa đây."

Mộ Khinh Ca nở nụ cười đắc thắng, ném mười khối linh thạch cấp thấp vào giữa đầu gối Hàn Thải Thải.

Hàn Thải Thải rũ mắt nhìn thoáng qua, hừ một tiếng, mới nói: "Bọn hắn họ Kinh, chỉ sống ở Trung châu, cơ bản sẽ không hoạt động ở Châu khác. Đoán chừng một chốc một lát ngươi sẽ không lỡ gặp phải."

"Họ Kinh?" Mộ Khinh Ca sửng sốt. Nghĩ tới đồ đệ mình Kinh Hải.

Kinh Hải cũng họ Kinh, hắn và Thiên Thông sư Kinh gia ở Trung châu có liên hệ gì không? Nhưng ngay sau đó, Mộ Khinh Ca từ bỏ ý nghĩ này. Kinh Hải sinh ra ở làng chài hẻo lánh Nam châu, từ lúc theo nàng tới nay không thấy bày ra thiên phú thân cận linh thú. Sao có thể kéo lên quan hệ với Kinh gia Trung châu? Cha nương hắn theo như lời người làng chài, chỉ là phụ thân muốn cường đại nên rời nhà. Mẫu thân hắn từ khi hắn còn nhỏ đã rời nhà đi tìm phụ thân, vẫn luôn chưa về.


Cho dù Kinh Hải thật sự có quan hệ với Kinh gia, sợ là thuộc về người không có thiên phú bị tộc nhân đuổi đi.

Nếu vậy, Kinh Hải và Kinh gia Trung châu quan hệ thế nào, có quan trọng sao?

Thu liễm tâm tư, Mộ Khinh Ca đặt lực chú ý trên câu nói Hàn Thải Thải.

"Giữa các Châu ở Trung Cổ Giới có phân chia mạnh yếu. Nam châu xem như là châu yếu nhất, nơi này căn bản không có Cổ tộc, đều là các gia tộc phía sau nổi dậy, vô luận bọn hắn có chói mắt thế nào, chung quy không có nội tình Cổ tộc. Sau đó là Tây châu, Bắc châu, Đông châu, Trung châu. Trong năm châu, Trung châu mạnh nhất. Nếu ngươi muốn nhanh chóng hiểu biết Trung Cổ Giới, ta kiến nghị sau khi ngươi làm xong việc ở Lan Ô Thành, thì đi tới châu phủ Nam châu, Kim Hải phủ trước. Nơi đó cất chứa lịch sử hưng suy của tất cả gia tộc nghìn năm qua trong Nam châu. Còn có biên niên sử Trung Cổ Giới, cũng có truyền tống trận dẫn đến một số thành thị phồn hoa cường thịnh, gia tộc đông đảo."


Mộ Khinh Ca nghe đến nhướng mày, xem ra Kim Hải phủ Nam châu chính là trung tâm văn hóa kinh tế chính trị của Nam châu.

"Mỗi một châu, đều có một châu phủ. Ngươi mới tới Trung Cổ Giới, kỳ thật việc đầu tiên hẳn là xác định mục tiêu đi châu phủ trước, hiểu biết mọi thứ xong rồi lập ra kế hoạch. Không phải giống bây giờ như ruồi bọ mất đầu đâm loạn, thậm chí còn tiện nghi cho ta." Hàn Thải Thải cười hài hước, cầm lấy linh thạch giữa hai đầu gối quơ quơ trước mặt Mộ Khinh Ca.

Tựa hồ muốn nói, lời nói của hắn đều có thể tìm hiểu ở châu phủ, Mộ Khinh Ca lại phí tiền tiêu ở chỗ hắn.

Ánh mắt Mộ Khinh Ca trầm xuống, cũng chỉ có thể thừa nhận bị hố.

Nàng mới tới Trung Cổ Giới, ngay cả người dẫn đường cũng không có, chỉ có thể vừa lần sờ vừa đi. Mặc dù trên bản đồ có vị trí Kim Hải phủ, nhưng nàng đâu biết trong Kim Hải phủ có cái gì? Việc cấp bách nhất của nàng là giải quyết Nhạc gia, dĩ nhiên chỉ có thể dựa vào phương pháp của mình tìm Nhạc gia, sau đó đi Dư Thủy Thành. Đi vào Lan Ô Thành, một đường hướng tây tới Tây châu, đồng thời tìm hiểu tin tức Mộc Dịch.
Theo như lời Hàn Thải Thải, đường đi của nàng nhìn như có mục tiêu minh xác, nhưng thực tế đối với toàn bộ Trung Cổ Giới, nàng giống như ruồi bọ bay loạn.

Chỉ là...

Mộ Khinh Ca hơi nhíu mày. Nàng nhớ lại vị trí Kim Hải phủ trên bản đồ, nếu mình rời khỏi Lan Ô Thành đi vòng tới Kim Hải phủ trước, vậy thời gian tiến vào Tây châu lại phải trì hoãn.

Nhưng nếu có thể tìm hiểu kỹ tình huống Trung Cổ Giới, mau chóng dung nhập vào, vậy Kim Hải phủ rất cần thiết.

Lập tức, Mộ Khinh Ca thầm hạ quyết định!

"Mộ Khinh Ca, ngươi đến Trung Cổ Giới rốt cuộc vì cái gì? Chỉ vì Nhạc gia? Vì muốn mạnh mẽ lên?" Hàn Thải Thải đột nhiên hỏi.

Đôi mắt hẹp dài của hắn chớp động suy tư và tìm tòi nghiên cứu.

Hắn luôn cảm thấy Mộ Khinh Ca còn có mục đích khác, nhưng hắn lại hoàn toàn không biết gì cả.
Còn có, huyết mạch trên người Mộ Khinh Ca rốt cuộc là cái gì? Luyện đan? Hay là Luyện khí? Đáng chết! Bất kỳ phương diện nào nàng đều biểu hiện ưu tú như thế, căn bản khiến hắn không thể suy đoán.

Mộ Khinh Ca nhấc mi, ánh mắt dừng lên linh thạch trên đầu gối hắn: "Hai mươi linh thạch cấp thấp."

Hàn Thải Thải đứng hình, Ngân Trần giương khóe miệng cười suиɠ sướиɠ.

"Ngươi đúng là không buông tha chút cơ hội nào!" Hàn Thải Thải cắn răng nói.

Mộ Khinh Ca mỉm cười: "Như nhau như nhau."

"Hừ." Hàn Thải Thải hừ một tiếng.

Nụ cười Mộ Khinh Ca có thêm phần giảo hoạt: "Tin tức của ngươi cũng không phải độc nhất vô nhị. Mà điều ngươi muốn biết là độc nhất vô nhị, chỉ thu ngươi hai mươi linh thạch, xem như ngươi kiếm lời rồi. Cân nhắc đi."

"Ngươi là tên gia hỏa thấy tiền sáng mắt!" Hàn Thải Thải oán hận nói, lấy ra mười khối linh thạch cấp thấp. Cộng với mười khối Mộ Khinh Ca đưa trước đó, toàn bộ ném qua chỗ Mộ Khinh Ca.
Hắn ném có chút mạnh, xen lẫn bực tức.

Hai mươi khối linh thạch đều bay tới chỗ Mộ Khinh Ca, kình đạo như ám khí. Ngân Trần vung tay lên, tay áo to rộng lập tức cuốn hết linh thạch thu về, mới buông tay.

Mộ Khinh Ca cười càng thêm động lòng người: "Cảm tạ."

Mộ Khinh Ca đắc ý, Ngân Trần ra tay, làm sắc mặt Hàn Thải Thải âm tình bất định.

"Ta tới Trung Cổ Giới đương nhiên còn lý do khác. Ừm, xong chuyện ở Nam châu, ta sẽ tới Tây châu tìm người." Mộ Khinh Ca vẫn giữ đúng lời.

"Tìm ai?" Hàn Thải Thải tò mò hỏi.

Có thể khiến Mộ Khinh Ca ngàn dặm xa xôi tìm người, khẳng định không đơn giản.

Hắn nhanh chóng động não, nhớ lại mọi tư liệu liên quan đến Mộ Khinh Ca, muốn tìm được manh mối. Đúng rồi! Đột nhiên, ánh mắt Hàn Thải Thải sáng ngời. Hắn nhớ lúc trước ở Thánh Nguyên đế quốc, hắn đưa một tấm bản đồ Tây châu cho Mộ Khinh Ca, đổi lại một Địa Hoàng Đan từ nàng.
Lúc ấy hắn chỉ cho rằng Mộ Khinh Ca sớm muộn phải rời khỏi Lâm Xuyên, vô luận Châu nào trên bản đồ Trung Cổ Giới đều có hữu dụng với nàng. Hiện giờ cẩn thận ngẫm lại, nàng tò mò Trung Cổ Giới không phải bắt nguồn từ Nhạc gia, mà còn sớm hơn!

Sớm từ khi nào?

Hàn Thải Thải nhớ tới khi hai người mới gặp, suy đoán huyết mạch lẫn nhau. Lúc ấy Mộ Khinh Ca để lộ huyết mạch bất phàm, rất có thể liên quan đến Trung Cổ Giới.

Mà hiện giờ nàng nhắc tới Tây châu, chẳng lẽ huyết mạch của nàng tới từ Tây châu.

Nhưng ở Tây châu chỉ có vài Cổ tộc, huyết mạch của Mộ Khinh Ca tới từ nhà nào? Cẩn thận ngẫm lại thiên phú của nàng, ánh mắt Hàn Thải Thải ngày càng sáng: "Tây châu Tang gia."

Hắn nhớ rõ, mẫu thân Mộ Khinh Ca họ Tang, lai lịch thần bí.

Mà Tang gia vừa lúc có truyền thừa huyết mạch Luyện khí.
Tuy Mộ Khinh Ca không cố tình biểu hiện ra bản lĩnh Luyện khí, nhưng chỉ cần nhìn đống trang bị của Long Nha Vệ là có thể đoán ra manh mối. Hàn Thải Thải đến nay vẫn còn nhớ rõ, lần đầu tiên khϊếp sợ khi nhìn thấy súng lựu đạn.

"Đúng là Tây châu Tang gia." Hàn Thải Thải có thể đoán được, Mộ Khinh Ca không thấy bất ngờ. Nếu không đoán ra, trái lại nàng còn phải hoài nghi chỉ số thông minh của hắn.

Khϊếp sợ trong lòng Hàn Thải Thải chậm rãi thu liễm lại, hắn đang tiêu hóa tin tức lớn này.

Không nghĩ tới, thật là không nghĩ tới, Mộ Khinh Ca cư nhiên có quan hệ với Tây châu Tang gia. Dần dần, vẻ mặt hắn trở nên nghiêm túc: "Mộ Khinh Ca, ngươi biết Tang gia ở Tây châu đại biểu cho điều gì không?"

"Không biết." Mộ Khinh Ca thẳng thắn nói.

Hàn Thải Thải cho nàng một ánh mắt 'ta biết ngay mà', hít một hơi thật sâu, nói: "Tây châu Tang gia, có được huyết mạch Luyện khí cổ xưa. Luyện khí sư và Luyện đan sư giống nhau, đều là nơi khiến vô số nhân sĩ tu hành chen chúc sùng bái. Lúc Tang gia cực thịnh, người tu hành đều lấy chuyện có được một kiện binh khí do Tang gia luyện chế làm vinh, cho dù là cấp Linh khí thấp nhất. Những gia tộc và Lưu Khách dựa vào Tang gia nhiều đếm không xuể, tấp nập như khách qua sông."
Trong miêu tả của Hàn Thải Thải, Mộ Khinh Ca phảng phất thấy được bức tranh Tang gia cường thịnh.

"Nhưng sau đó huyết mạch Tang gia dần nhạt đi, nhân số cũng cấp tốc giảm xuống, ngã xuống khỏi thần đàn. Trong vòng trăm năm trở lại càng trở nên nguy cơ tràn ngập, tùy thời sắp không giữ nổi địa vị Cổ tộc. Đời sau Tang gia tốt xấu lẫn lộn, thế hệ thanh niên không có trụ cột vững vàng, thế hệ trước cũng dần suy sụp. So với Cổ tộc khác, Tang gia..." Hàn Thải Thải nói về sau, chậm rãi lắc đầu.

Mộ Khinh Ca nhăn mi, nàng có thể nghe ra nguy cơ và quẫn cảnh của Tang gia hiện tại qua lời Hàn Thải Thải. Nhưng, chuyện này liên quan gì đến nàng? Nàng đi tìm người, chứ không phải đi chấn hưng Tang gia.

Mộ gia nuôi lớn nàng, vô luận thế nào đều tận hết sức tạo không gian cho nàng. Vô luận là Mộ Hùng hay Mộ Liên Dung, đều một lòng một dạ vì nàng. Cho nên nàng cảm tạ tự đáy lòng, sẽ nạp Mộ gia vào cánh chim mình.
Nhưng Tang gia...

Nói trắng ra là, đây chỉ là gia tộc mẫu thân mà thôi.

Nàng muốn tìm mẫu thân, cũng là vì muốn có được đáp án. Sau đó nói cho gia gia để người an tâm.

Cái gì mà ngàn dặm nhận thân, xin lỗi, nàng không có lừa tình như vậy.

Nhưng thực rõ ràng, Hàn Thải Thải hiểu lầm.

Hắn nói cho mình một đống tin tức về Tang gia, là muốn nhắc nhở nàng.

Quả nhiên, khi Mộ Khinh Ca còn chưa mở miệng, Hàn Thải Thải nói: "Nếu ngươi về Tang gia, có lẽ đối với Tang gia là một hy vọng không thể từ bỏ. Nhưng lưng ngươi sẽ gánh thêm nhiều thứ, sẽ phải chịu trách nhiệm phục hưng gia tộc. Ngươi đối mặt, không phải là gia tộc bình thường, mà là Cổ tộc có nội tình thâm hậu, áp lực có thể tưởng được. Cho nên..."

"Đợi đã, ai nói cho ngươi ta muốn đi Tang gia nhận tổ quy tông?" Mộ Khinh Ca cắt ngang lời hắn.
Hàn Thải Thải sửng sốt.

Mộ Khinh Ca thẳng lưng, hoạt động vai cổ cứng đờ: "Ta đi Tang gia chỉ muốn tìm người. Tang gia thế nào, không liên quan đến ta, ta sẽ không dây dưa vào ân ân oán oán những Cổ tộc đó."