Tuyệt Thế Thần Y: Nghịch Thiên Ma Phi

Chương 774: Mạch đại gia ghen (2)



Edit: Diệp Lưu Nhiên

Ánh mắt ngầm hiểu giữa các nam nhân, khiến Mộ Khinh Ca có chút dở khóc dở cười.

Được rồi, nàng thừa nhận chuyện truyền ra có tám chín phần mười là thật. Quả nhiên, trên thế giới không có gì là bí mật.

"Người thần bí đó rốt cuộc là ai?" Lúc này, có người bỗng sinh ra hứng thú với người thần bí trong câu chuyện.

Đáng tiếc, nam tử đến từ Dư Thủy Thành lại bất đắc dĩ lắc đầu, tỏ vẻ mình cũng không rõ lắm.

Mộ Khinh Ca thu hồi lực chú ý, không để tâm tới nữa.

Nàng tiếp tục nhìn Phượng Hoàng Bảng, cách Tưởng Thiên Hạo khoảng một trăm người, lại phát hiện ra một cái tên quen thuộc.

Thịnh Dục Ly!

Thiếu chủ Thịnh gia ái mộ Tần Diệc Dao vậy mà cũng có mặt. Chẳng qua hắn xếp hạng thứ một trăm lẻ bảy. Chiến tích gần đây nhất còn dừng lại ở một năm trước.


'Tưởng Thiên Hạo ở Hôi cảnh tầng năm xếp thứ ba mươi tám, Thịnh Dục Ly hình như ở Hôi cảnh tầng ba xếp thứ một trăm lẻ bảy. Mà Hàn Thải Thải từng nói, Phượng Hoảng Bảng ở Tây châu có nữ tử họ Tang thực lực Hôi cảnh tầng bốn xếp thứ một trăm hai mươi sáu. Hôi cảnh tầng bốn mà xếp thứ một trăm hai mươi sáu, thế hệ trẻ tuổi ở Tây châu đúng là mạnh hơn Nam châu nhiều.' Mộ Khinh Ca chậm rãi suy tính, đại khái biết sự chênh lệch giữa Nam châu và Tây châu.

Nam châu bị coi là yếu nhất Trung Cổ Giới, xem ra không phải không có đạo lý.

Đột nhiên có một cái tên biến mất trên Phượng Hoàng Bảng, người xếp sau hắn đều nhích lên một bậc. Sau khi mười mấy người tăng lên thì có một người mới chèn vào.

"Hầy! Phượng Hoàng Bảng lại có một người ngã xuống." Bên cạnh truyền đến tiếng cảm thán.


Mộ Khinh Ca hiểu có chuyện gì.

Người trên Bảng một khi chết sẽ bị xóa tên, thứ tự sẽ thay đổi. Đồng thời người mới xuất hiện sẽ căn cứ thực lực, được chèn vào thứ tự thích hợp.

Đúng lúc này, trên Phượng Hoàng Bảng lại có thay đổi.

Tưởng Thiên Hạo và người xếp trước hắn thay đổi vị trí cho nhau, trở thành xếp thứ ba mươi bảy. Mà phía trên hắn lại nhô ra một cái tên khác, chỉ là...

"Vô Danh? Là ai? Cư nhiên vô thanh vô tức bò lên vị trí ba mươi sáu?"

"Sao lại xuất hiện cái tên Vô Danh vậy?"

"Mau nhìn xem chiến tích của hắn!"

Bàn tán xung quanh cũng làm Mộ Khinh Ca hơi nhíu mày.

Lúc này phía dưới 'Vô Danh' xuất hiện hàng chữ nhỏ: 'Hai tháng trước ở Dư Thủy Thành, chiến thắng Tưởng Thiên Hạo. Không biết kỳ danh, tạm lấy tên Vô Danh, sau khi điều tra rõ thân phận sẽ đổi lại tên.'


Mọi người bừng tỉnh đại ngộ.

Mộ Khinh Ca hiểu rồi. Bản thân cư nhiên lên Bảng! Hơn nữa còn lấy cái tên Vô Danh.

Mọi người sôi nổi bàn tán về 'Vô Danh', lại không biết 'Vô Danh' đang đứng cùng bọn họ. Mộ Khinh Ca hơi ngửa đầu nhìn bầu trời Thần Điện, nội tâm đầy khói mù.

'Thần Điện rốt cuộc là thể chế gì? Có năng lực tình báo lợi hại, sưu tập chiến tích, biết sống chết của họ?' Mộ Khinh Ca nghi hoặc trong lòng.

Lực lượng này khiến nàng có chút không thoải mái. Nàng cá chắc nếu không phải mình tới từ Lâm Xuyên, khẳng định đã sớm bị điều tra rõ ràng.

Bia đá còn ghi sẽ tiếp tục điều tra nàng, sợ là không bao lâu nữa thân phận nàng sẽ bị bày ra ánh sáng.

'Xem ra, nếu không muốn nổi tiếng thì phải khiêm tốn chút.' Mộ Khinh Ca nhíu mày.
Nàng không ngại đám người này biết nàng tới từ Lâm Xuyên, nhưng nàng rất khó chịu sau lưng có một đôi mắt nhìn chằm chằm mọi cử chỉ của nàng.

Nàng từng nói với Hàn Thải Thải, nàng không hiếm lạ gì Thanh Anh Bảng, Phượng Hoàng Bảng!

Thu hồi tầm mắt đánh giá, Mộ Khinh Ca như không có việc gì đi tới chỗ Thanh Anh Bảng. Đề tài nóng hổi về 'Vô Danh' ở Phượng Hoàng Bảng như không liên quan đến nàng.

Tuyết Gia và Bạch Li đi theo sau nàng, cảm giác được tâm trạng nàng không tốt, nên không nói chuyện.

Mà kẻ nọ nhìn chằm chằm Tuyết Gia, thấy bọn họ đi tới chỗ Thanh Anh Bảng, cũng dẫn theo thủ hạ đi lên.

Thanh Anh Bảng chỉ ghi tên một trăm người, cách thức giống với Phượng Hoàng Bảng, dưới tên người đều ghi chiến tích gần nhất.

Nhưng mà Mộ Khinh Ca chẳng quen một ai ở Bảng này.
Thanh Anh Bảng tập hợp tinh anh năm Châu, điều kiện thứ nhất tiến vào là phải bước lên Ngân cảnh, độ tuổi nằm trong hai mươi đến bốn mươi.

Nếu trước đó lúc Mộ Khinh Ca đột phá không áp chế tu vi xuống Hôi cảnh tầng sáu, thì giờ đây nàng cũng đạt được tiêu chuẩn của Thanh Anh Bảng. Chỉ cần tạo ra một vài chiến tích xinh đẹp, nói không chừng là có thể lên Bảng.

Mới vào Trung Cổ Giới không đến một năm đã có thể lưu danh tại Thanh Anh Bảng, là tiền lệ chưa từng có.

Chỉ tiếc Mộ Khinh Ca không thèm, cũng không hứng thú.

"Vị công tử này..." Thanh âm đến gần bỗng vang lên.

Mộ Khinh Ca dời mắt nhìn người đột nhiên xuất hiện, gương mặt đối phương tuấn dật mỉm cười lễ phép. Nhưng giữa trán luôn khiến người ta cảm thấy người này kiêu căng.

Cảm giác này...

Cực kỳ giống Cảnh Thiên, chẳng qua sự kiêu căng của tên này so với Cảnh Thiên thì biết được thu liễm.
"Các hạ là..." Mộ Khinh Ca nhướng mày hỏi.

Nàng không chú ý tới ánh mắt Tuyết Gia đứng phía sau nàng lóe ra một tia không kiên nhẫn.

"A! Ta gọi là Kinh Phượng Vũ. Xin hỏi đại danh công tử?" Kinh Phượng Vũ kinh sợ bởi dung mạo Mộ Khinh Ca, nhất thời bị thất thố.

Trước đó lực chú ý của hắn đều ở Tuyết Gia, chỉ biết nàng đi theo một công tử hồng y. Không nghĩ tới vừa nhìn, hồng y công tử cư nhiên có dung mạo xuất chúng. Thậm chí nữ tử mà mình nhìn trúng trước đó, lại trông trở nên đơn điệu.

Công tử hồng y trước mắt mãnh liệt như lửa, tỏa hương rượu mạnh nồng say khiến người thèm muốn. Càng đừng nói đến dung mạo đẹp không sao tả nổi, khó phân nam nữ.

Một khắc kia, Kinh Phượng Vũ cảm thấy tâm mình như bị va đập một phát, xém chút lún sâu.

Cũng may hắn kịp thời tỉnh ngộ, nhắc nhở mình đối phương là nam tử, mới không bị vướng sâu vào vũng lầy.
"Mộ Khinh Ca." Mộ Khinh Ca cảm thấy tên họ mình không có gì phải giấu giếm. Chỉ là hình như nàng có nghe qua cái tên Kinh Phượng Vũ, gặp ở đâu rồi thì phải.

Khi ánh mắt nàng liếc qua Thanh Anh Bảng, chợt khóa lại một cái tên xếp thứ hai mươi bảy.

Người xếp thứ hai mươi bảy trên Thanh Anh Bảng tên là Kinh Phượng Vũ, cùng tên với người trước mắt này. Vậy là... cùng một người sao?

"Thì ra là Kinh công tử." Mộ Khinh Ca thử nói. Họ Kinh khiến nàng hứng thú. Bởi vì Hàn Thải Thải từng kể cho nàng gia tộc Thiên thông sư Trung châu là họ Kinh. Gia tộc này có thiên phú câu thông linh thú, Thần thú, Thánh thú. Mà đệ tử của nàng cũng mang họ Kinh.

Chẳng qua không phải Hàn Thải Thải đã nói, người Kinh gia bình thường đều sẽ không rời khỏi Trung châu sao?

Hiện giờ sao lại xuất hiện ở đây?
"Ồ? Mộ công tử biết ta?" Ngữ khí Mộ Khinh Ca khiến Kinh Phượng Vũ hơi kích động. Nhưng hắn chần chờ một chút, lại nói: "Công tử họ Mộ, nhưng theo ta được biết trong đại gia tộc không có họ Mộ."

"Mộ gia vốn chỉ là gia tộc nhỏ, không đáng nhắc đến." Mộ Khinh Ca nhàn nhạt nói, không hề thấy hổ thẹn tự ti.

Điều này làm cho Kinh Phượng Vũ càng nghi hoặc, cảm thấy từ cách nói đến phong thái của nàng, căn bản không có khả năng xuất thân từ một tiểu gia tộc vô danh.

"Về phần đại danh Kinh công tử sao..." Ánh mắt Mộ Khinh Ca nhẹ nhàng liếc đến Thanh Anh Bảng, giơ tay chỉ.

Kinh Phượng Vũ nhìn theo tay nàng, lập tức hiểu. Hắn cười nói: "Chỉ là hư danh vô dụng mà thôi." Nhưng ánh mắt lại khó nén đắc ý và tự hào.

Hắn vốn mượn cớ bắt chuyện, tiếp cận Tuyết Gia. Nhưng sau khi tiếp cận Mộ Khinh Ca, lại dần ném Tuyết Gia ra sau đầu. Thậm chí nhìn thấy Bạch Li cũng chỉ kinh diễm một chút, rồi đặt lực chú ý lên Mộ Khinh Ca.
"Kinh công tử gọi ta..." Mộ Khinh Ca cong lên nụ cười nhàn nhạt, khiến Kinh Phượng Vũ tim đập thình thịch.

Lần đầu tiên hắn nhìn một nam tử mà lưu luyến không rời, cũng là lần đầu tiên vì một nụ cười của nam tử mà chao đảo.

"Ách, ta thấy Mộ công tử có chút hứng thú với Thanh Anh Bảng, nên qua đây hỏi chút." Bị hỏi ý đồ đến, Kinh Phượng Vũ thuận miệng bịa chuyện.

Cái cớ vụng về, Mộ Khinh Ca sao không nghe hiểu?

Chỉ là nàng không nói toạc ra, mà hơi mỉm cười, nhẹ rũ mắt.

Kinh Phượng Vũ nhìn nàng chằm chằm, đôi mắt chớp cũng không chớp, mở miệng mời: "Nếu Mộ công tử rảnh, không bằng chúng ta tìm một chỗ ngồi xuống. Ta có hiểu biết một số người trên Thanh Anh Bảng, có thể giới thiệu một chút cho Mộ công tử."

Mộ Khinh Ca vốn định từ chối, nhưng vừa nghe câu nói kế tiếp của hắn, bèn thay đổi chủ ý: "Vậy làm phiền."
"Sao phiền chứ!" Nghe Mộ Khinh Ca gật đầu đáp ứng, thanh âm Kinh Phượng Vũ bỗng tăng cao hơn mấy phần do hưng phấn.

Ba người Mộ Khinh Ca đi theo Kinh Phượng Vũ rời đi.

Lúc sắp đi, nàng nhìn kiến trúc Thần Điện, thở dài: 'Ngày mai lại đến vậy.' Hôm nay nàng vốn định sau khi tìm hiểu Thanh Anh Bảng và Phượng Hoàng Bảng rồi sẽ đi đọc lịch sử Trung Cổ Giới và Nam châu.

"Thiếu chủ, tâm tư kẻ đó không thuần." Trên đường, Tuyết Gia truyền âm cho Mộ Khinh Ca.

Ánh mắt Mộ Khinh Ca chợt lóe, trả lời: 'Ta có chừng mực.'

Tuyết Gia chỉ đành gật đầu, theo sát sau nàng.

Kinh Phượng Vũ dẫn các nàng ra khỏi Thần Điện, hướng tới gian trà lâu cách đó không xa. Trà lâu này rộng lớn, không phải cửa hàng mà là một sân viện yên tĩnh nằm giữa con đường náo nhiệt.

Kinh Phượng Vũ giống như khách quen nơi này, quen cửa quen nẻo dẫn ba người Mộ Khinh Ca vào hậu viện, căn bản không cần người tiếp đón. Mà tiểu nhị nhìn thấy hắn tới, cũng theo thói quen đi chuẩn bị trà cụ, điểm tâm và nước trà hắn thường dùng.
"Mộ công tử, mời vào trong." Kinh Phượng Vũ đẩy vào một gian phòng, mời Mộ Khinh Ca.

Mộ Khinh Ca bước vào trong, thu hết bày trí trong phòng vào đáy mắt. Gian phòng không lớn, bố trí cực kỳ lịch sự tao nhã. Phía sau là bục đài thủy mặc buông màn lụa, kỷ trà bồ đoàn, lư hương tỏa khói, phong cảnh hợp lòng người, hoa sen đứng thẳng đón gió, đẹp không sao tả xiết.

Mộ Khinh Ca được Kinh Phượng Vũ dẫn tới ngồi dưới sân, mà bản thân hắn thì ngồi đối diện Mộ Khinh Ca.

Tuyết Gia và Bạch Li chia nhau ngồi phía sau Mộ Khinh Ca. Hai người hắn dẫn theo cũng an tĩnh ngồi phía sau hắn.

Chỉ chốc lát, có thị nữ linh tú mặc váy lụa mỏng tiến vào, ngồi quỳ giữa hai người, pha trà dâng hương.

Một thị nữ khác cầm đàn cổ ngồi ở một bên, đầu ngón tay khẽ gảy, tiếng đàn nhẹ nhàng truyền ra.
"Mộ công tử thật ra chỉ cần để ý năm người trên Thanh Anh Bảng là được." Kinh Phượng Vũ mở miệng nói.

Mộ Khinh Ca hơi mỉm cười, chờ hắn nói tiếp.

Kinh Phượng Vũ thấy hấp dẫn được lực chú ý của Mộ Khinh Ca, không khỏi thẳng lưng, tiếp tục nói: "Năm người này chính là năm người đứng đầu Thanh Anh Bảng. Theo thứ tự là hạng đầu Ngụy gia Trung châu, Ngụy Mạc Lợi. Thứ hai là Cơ gia Bắc châu, Cơ Nghiêu Họa. Thứ ba là Diêu gia Đông châu, Diêu Tinh Hải. Thứ tư là Doanh gia Tây châu, Doanh Trạch. Thứ năm là Hề gia Trung châu, Hề Thiên Tuyết."

Năm người này, Mộ Khinh Ca đã thấy qua tên họ trên Thanh Anh Bảng. Lúc ấy nàng còn tò mò Nam châu cư nhiên không có lấy một người chen vào nổi năm thứ hạng đầu. Mà Trung châu lại chiếm những hai người.