Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 822





Chiến vương Tử thần túm chặt cánh tay vừa bị Dương Ân đả thương, thầm nói: “Vương giả trẻ tuổi mà có thể đả thương ta, thật sự là không dễ dàng gì nhỉ!”
Chiến vương Tử thần trải qua trăm trận trăm thắng, cơ thể này đã mất đi cảm giác đối với cơn đau do vết thương bình thường gây ra, gã đang cận kề ranh giới “mất đi cảm giác”, loại dấu hiệu này được gọi là hoại tử cơ năng toàn thân, cho dù có thể vận dụng lực chiến đấu của cơ thể, nhưng thời gian trước mắt đã không còn nhiều nữa rồi.

Đây cũng là lý do tại sao chiến vương Tử thần nói rằng gã đến để cầu xin cái chết.

Cảnh giới thì gã đã đột phá nhưng thương thế tích tụ trong nhiều năm qua đã phá hủy hoàn toàn sức sống của gã, vô phương cứu chữa, nói không chừng sau khi trận chiến này kết thúc, sinh mệnh của gã cũng đã đi đến hồi kết.

Đây cũng là giá trị cuối cùng của gã.


Tên này muốn để tất cả mọi người đều nhớ “chiến vương Tử thần” gã, dù có chết thì cũng vẫn là một nhân vật truyền kì vĩ đại.

Chính vào lúc gã tưởng rằng trận chiến này đã kết thúc thì Dương Ân lại một lần nữa quay lại.

Một chưởng vừa nãy kia của chiến vương Tử thần đã đánh gãy xương hắn, làm rách toác cả cơ bắp, đập thẳng vào tim, sức phá hủy mới đáng kinh ngạc làm sao.

Dương Ân nôn ra máu, nhưng sau khi hắn vận hành sức mạnh theo vòng chu thiên, sợi tiên khí cùng với của hai loại huyền tinh khí đã dung hợp kia nhanh chóng làm dịu vết thương của hắn.

Sau khi cảnh giới sức mạnh của hắn được thăng cấp, tốc độ khôi phục lại tăng lên một bậc cao hơn, mới có thể quay lại nhanh chóng như vậy.

“Chiến vương Tử thần, cho ngươi mở mang tầm mắt một chút cái gì mới là sức mạnh đạo Tử thần chân chính”, sau khi Dương Ân hét lên một tiếng, hắn thúc giục đạo Tử thần, đồng thời sản sinh ra một luồng khí thế tử vong bao phủ lấy chiến vương Tử thần, thương Tam Long hai lưỡi biến thành chuyển hóa trở Xích Tinh Kiếm, vẽ ra một kiếm kỹ vô danh tựa như sao băng rơi.

Sự kết hợp giữa đạo Tử thần và kiếm ý, đã bạo phát ra một đòn kinh diễm nhất từ trước đến nay của Dương Ân.

Đổi lại là Dược Viêm Hải trước kia, Dương Ân tự tin rằng có thể dựa vào đòn này để giết chết ông ta ngay tại chỗ.

Sức mạnh tước đoạt sự sống của đạo Tử thần càng lúc càng mạnh, kiếm ý lại tiến thêm một bước, lực chiến đấu thì càng không cần phải nói, tàn sát cảnh giới Thiên Ngư là chuyện không thành vấn đề.

Chiến vương Tử thần lộ ra vẻ mặt vô cùng kinh ngạc, đồng thời cũng cảm nhận được sự uy hiếp mạnh mẽ, cảnh tượng chém giết cùng các tướng Man nơi biên ải năm xưa hiện lên trong đầu gã.


Năm đó gã đã giết chết 36 vị tướng Man có sức mạnh không hề thua kém gì mình chỉ bằng bản lĩnh bản thân, lần lượt từng đao một vung lên chém giết bọn họ, đem bọn họ rút gân phân thây, thủ đoạn vô cùng tàn nhẫn.

Gã biết loại cảm giác chết chóc kia vô cùng chân thực, gã cảm thấy bản thân như đang sắp phải đối mặt với kết cục giống như vậy, như sắp bị người ta rút gân phân thây mà chết.

“Haha, suy cho cùng thì cái chết cũng là đích đến của ta!”, chiến vương Tử thần bỗng cười phá lên.

Trong huyệt Thần đình của gã, sức mạnh ý chí không thuần túy kia từ từ bị loại trừ ra, ngưng tụ thành một tia sức mạnh đạo Tử thần chân chính, đây là chân chủng của đạo Tử thần.

Chiến vương Tử thần tôi luyện đạo Tử thần đã nhiều năm, kỳ thực gã không ngưng tụ thành ý chí Tử thần vì bản thân ở trên con đường sát phạt này mà là trong một cơ duyên, gã có được dấu ấn Tử thần, từ đó mới bước trên con đường một đi không trở lại này, cũng nhờ sức mạnh ý chí của gã đủ kiên cường nên mới có thể đạt tới độ cao hiện tại, nếu đổi lại là người khác thì đã bị ý chí của dấu ấn Tử thần mài mòn khát vọng sống rồi mất mạng từ lâu.

Dưới ảnh hưởng của khí thế tử vong của Dương Ân, cuối cùng chiến vương Tử thần cũng đã cảm ứng được khớp điểm mà nhiều năm qua không tìm được, đó chính là Tử Địa, đích thân bước đi trên bờ vực của cái chết, mới biết được cái gì mới là tinh túy thực sự của đạo Tử thần.

Bản thân không chết, kẻ địch dựa vào cái gì mà chết?
Sinh mệnh bất diệt, làm thế nào có thể tái sinh?
Đạo Tử thần - tìm thấy đường sống từ trong cái chết.

Chiến vương Tử thần cuối cùng cũng đã hiểu thông điều này, đao hình quỷ trong tay gã từ từ giơ lên, xuất ra đòn phản công cuối cùng.

Chặt đầu!
Diệt hồn!

Hai chiêu thức sau cùng của đao quyết Tử Thần cũng là hai chiêu thức cuối cùng, hai luồng khí thế tử vong cùng lúc va vào nhau, một tấm màn khí tức tử thần bao trùm bầu trời, cho dù là những người ở dưới lòng đất cũng đều sẽ cảm thấy cơ thể ớn lạnh, có cảm giác sức sống đang trôi dần đi.

Nếu trận chiến giữa hai người này ở gần mọi người hơn một chút, e rằng sẽ có một nhóm người chết ngay tại chỗ, đây chính là uy lực khủng bố của đạo Tử thần.

Kiếm thức cùng đao quang va chạm liên hồi, từng hồi từng hồi âm thanh kinh bạo vang lên không thua kém gì tiếng sấm vang rền, thậm chí càng thêm đinh tai nhức óc.

Sau một hồi hai bên giao đấu, trên cổ Dương Ân đã có một vết thương, một lọn tóc rơi xuống, linh hồn càng thêm chấn động, may mà đầu vẫn chưa đứt lìa khỏi cổ, hồn vẫn chưa bị diệt.

Toàn thân Dương Ân kinh ngạc đổ mồ hôi lạnh, chỉ cần mũi đao của chiến vương Tử thần nhích thêm một tấc lên cổ hắn, cổ của hắn nhất định đã bị bổ ra ngay tại chỗ, đầu của hắn cũng nhất định sẽ bị rời ra.

Hắn đúng là đang bước trên bờ vực của cái chết, giật gân làm sao!
Chiến vương Tử thần đã trúng một kiếm xuyên tim của hắn, dù sao thì chiến vương Tử thần cũng đã đến bước cuối cùng của cái chết, gã lại đến để cầu xin cái chết, vừa hay một kiếm này của Dương Ân đã tiễn gã lên đường.

Ngực gã đang chảy máu, thân hình rơi từ trên cao xuống, trên mặt lộ ra nụ cười, thì thào nói: “Vào lúc chết lĩnh ngộ được võ đạo mà cả đời mình theo đuổi, cũng coi như chết không hối tiếc rồi!”
Chiến vương Tử thần - một đời chiến Thần, cứ ngã xuống như vậy sao?.