Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 877: Tiến Công Dược Vương Các





May mắn là trận pháp đã bị phá, cấm vệ quân bên ngoài có thể đánh vào trong, có thể gánh đỡ phần nào áp lực của bọn họ.

“Giết đi, những kẻ này đều là phản tặc, ắt sẽ lộ nguyên hình thôi!”
“Đúng vậy, bọn họ đều là đám người cấu kết với Phúc An Vương, bắt hết tất cả bọn chúng là có thể lập được công lớn”.

Cấm vệ quân đề cao khí thế, lớn tiếng gào lên, nhào vào nhóm người Dược Vương các chém giết hết thảy.

Người của quân đoàn Tử thần dưới sự chỉ huy của Lục Trí cũng đại sát tứ phương.

Bọn họ ít người nhưng toàn bộ đều là những kẻ đã từng xông pha trên chiến trường, có được một tinh thần không sợ chết.

Họ chém giết người của Dược Vương các phải chạy tan tác, duy chỉ có đám người hóa thú mới tạo thành một chút uy hiếp với bọn họ.

Dương Ân dựa vào cảm ứng tìm kiếm phương hướng của cha mình, cất bước lao nhanh tới đó.


“Kẻ nào xông vào Dược Vương các của ta sẽ phải chết!”, có người của Dược Vương các vọt tới đây gào lên.

Dương Ân không buồn đáp lại, lúc hắn lướt qua chỉ dùng một quyền đơn giản đập nát lồng ngực của kẻ đó khiến hắn ta chết không kịp ngáp.

Mặt khác có hơn mười vị võ giả đồng thời tiến lên tấn công vào Dương Ân, chiến thương trong tay bọn họ ném đi, ánh thương thấp thoáng huyền khí rơi xuống như mưa, muốn đâm Dương Ân thành tổ ong vò vẽ.

Dương Ân ngay cả nhìn cũng không buồn nhìn đống chiến thương này.

Lúc chiến thương sắp rơi vào người hắn, có một luồng sức mạnh vô hình chấn động khiến cho những chiến thương này lại rơi ngược lại về những võ giả đã ném đi.

A a!
Hơn mười võ giả kia hoàn toàn không thể nào né tránh được, lập tức bị những chiến thương này chém chết hơn phân nửa tại chỗ.

Nhân tài Dược Vương các nhận ra Dương Ân mạnh đến mức nào, có người trong số bọn họ lấy ra Hóa Thú đan nuốt xuống.

Đối với bọn họ mà nói, đây chính là đan dược giữ mạng.

Vốn dĩ Dương Ân có thể ngăn cản bọn họ nuốt đan nhưng do dự một chút, hắn vẫn không làm như thế, để mặc đối phương nuốt Hóa Thú đan.

Lúc trước khi Phúc An Vương sắp chết nuốt Hóa Thú đan vào, trực tiếp bước vào tầng sức mạnh cảnh giới cấp Thiên.

Cho dù chỉ là cảnh giới cấp Thiên ảo thôi nhưng sức mạnh kia hoàn toàn không phải là thứ mà cường giả cảnh giới Địa Hải có thể chịu đựng được.

Sau khi những người này nuốt vào Hóa Thú đan, sức chiến đấu của bọn họ nhanh chóng tăng lên bùng nổ, cơ thể bắt đầu biến dạng người không ra người yêu không ra yêu, vô cùng dữ tợn.

Bọn họ nhanh chóng nhào về phía Dương Ân, muốn xé nát người hắn thành mảnh nhỏ.

“Cũng không biết Dược Vương các móc đâu ra phương thức luyện Hóa Thú đan này, rõ ràng là không phải bản hoàn chỉnh.

Nếu như là phương thức hoàn chỉnh thì sẽ không phải là bộ dạng này”, Dương Ân lẩm bẩm một tiếng, nghênh đón những đòn ra tay nhanh như chớp của đám người hóa thú kia.


Những chỗ nắm đấm đập vào, người hóa thú lập tức giống như bao cát bị đấm bay, từng bãi máu tươi bắn tung tóe khắp mọi nơi.

Ngay cả cảnh giới Thiên Ngư, Dương Ân cũng có thể giết chết, huống chi là đám người hóa thú còn chẳng phải là vương giả thật này.

“Chịu chết đi!”, một tên vương giả của Dược Vương các đợi cơ hội này đã lâu, lúc hắn ta thấy Dương Ân đang dốc toàn lực đối phó với người hóa thú bèn giơ chiến kiếm đánh lén ám sát, mũi kiếm đâm thẳng vào sau lưng Dương Ân.

Thứ kẻ này tu luyện là kim huyền khí, trên mũi kiếm phóng ra sức mạnh cực kỳ bén nhọn cứng cáp, cho dù là núi cao đá lớn cũng dễ dàng bị đập nát vụn.

Khi mắt thấy một kiếm này sắp đâm vào người Dương Ân, hắn trở tay quét ra một ảo ảnh cánh tay.

Ảo ảnh cánh tay này không có huyền khí di động, cứ thế mà va chạm với thân kiếm sắc bén.

“Đi chết đi!”, người nọ thấy Dương Ân ứng phó qua loa như vậy, vô cùng đắc ý nói.

Trong mắt hắn ta cánh tay này của Dương Ân chắc chắn sẽ đứt lìa, hắn ta cực kỳ tin tưởng một kiếm này của bản thân.

Leng keng!
Một âm thanh thanh thúy vang lên, chiến kiếm bị đánh gãy, hơn nữa còn rời khỏi tay cầm của hắn ta.

Không chỉ có vậy, tay của hắn ta còn đang chảy máu.

Hắn ta muốn nhanh chóng lùi lại phía sau, nhưng cánh tay của Dương Ân lại quật đến với tư thế như Thái Sơn đè xuống, đập mạnh một cái vào trán hắn ta, khiến hắn ta vỡ đầu chảy máu mà chết.

Một chiêu lấy mạng một vương giả.

Đây là uy lực khủng bố của cánh tay Man thần.

Dương Ân đang rèn luyện thiên phú tiềm năng của hắn, muốn phát huy sức chiến đấu của chúng nó tới mức mạnh nhất.

Từ sau khi Dương Ân giết chết tên vương giả này, người Dược Vương các đều bị dọa sợ.


Bọn họ đang lẩn trốn không dám thách thức hắn nữa, cho dù là chém giết với cấm vệ quân cũng muốn cách xa khỏi Dương Ân.

Dương Ân lao một mạch tới bên cạnh cha hắn, đang nhìn thấy ông ấy bị mấy người vây lại tấn công, hắn không nói hai lời xông qua đó, vung lên Man quyền bao trùm lấy tên vương giả đỉnh cấp mạnh mẽ nhất.

Kẻ đó không phải là ai khác, chính là Bao Liệt Băng.

Gã tu luyện băng huyền khí, nắm trong tay vương binh đỉnh cấp, sức chiến đấu vô cùng dọa người.

Chính nhờ sự tồn tại của gã mới có thể kiềm chế Dương Trấn Nam, đang bức ép ông ấy không thể nào giết chết những kẻ khác, thậm chí gã còn muốn giết Dương Trấn Nam.

Dương Trấn Nam lấy một chọi ba, tuy bị thương hai người, nhưng bản thân ông ấy cũng đã bị thương nhiều chỗ, cứ tiếp diễn như vậy chắc chắn sẽ không tốt đẹp gì.

Bao Liệt Băng phát hiện ra sơ hở của Dương Trấn Nam, ngay lúc gã muốn ám sát ông ấy thì lại cảm nhận được đằng sau có nguy cơ khủng bố đang tới gần.

Gã không chút nghĩ ngợi lập tức trở tay chém ngang một đao ra sau.

Đây là băng đao chém ra mang theo khí thế nồng đậm băng hàn, khiến cho phạm vi mấy chục trượng xung quanh đều bị đóng băng.

Gã cảm thấy, cho dù là ai muốn đánh lén, dưới một đao này của gã cũng đủ để khiến đối phương trả giá đắt.

Dương Ân cảm thấy rất bất ngờ với năng lực phản ứng của Bao Liệt Băng, hắn vận đủ quyền kình dường như biến thành một con Man Ngưu lao tới, va chạm vào những băng đao kia đến nỗi vỡ nát bét, quyền ý nồng đậm phá vỡ tất cả chướng ngại, rơi xuống người Bao Liệt Băng.

Phụt!.