Tuyệt Thế Vũ Thần (Tuyệt Thế Võ Thần)

Chương 826: Tướng




Nhìn bóng dáng Lâm Phong đi xa, trong lòng đám người rung động. Thiên tài trong trấn nhỏ của bọn họ căn bản không thể đỡ một kích, đã bị một chưởng dễ dàng giết ch.ết.

- Hắn rốt cuộc là ai? Từ đâu đến mà lại cường đại như vậy? Đông Hải Long Cung còn vì hắn mà đã xuất động rất nhiều cường giả.

Thiếu nữ suy ngẫm. Nàng thật sự không thể tưởng tượng được, nam tử trẻ tuổi tránh ở sau váy nàng lại có thực lực khủ.ng bố như vậy. Phía sau không ngừng có cường giả liên tiếp xuất hiện, đuổi giết Lâm Phong, không một người nào là kẻ yếu. Lâm Phong sử dụng ý chí phong đến mức tận cùng, Phong Khởi Cửu Thiên thuật xuất ra, nhanh đến không thể tin nổi, mấy người Huyền Vũ cảnh đều bị hắn bỏ rơi trong nháy mắt, tiếp tục đuổi giết hắn đều là cường giả Thiên Vũ.

- Ngươi trốn không thoát đâu.

Một thanh âm lạnh lùng từ trước người Lâm Phong truyền tới, ngay sau đó, Long tướng tay cầm long thương cưỡi Giao Long hiện ra trước mặt hắn, phóng thích ra hơi thở vô cùng khủ.ng bố. Lâm Phong dám khẳng định, đây là cường giả Thiên Vũ bậc cao, bây giờ hắn tuyệt đối không phải là đối thủ. Lâm Phong vươn tay ra, Tuyết Yêu tháp xuất hiện trong tay, tâm thần vừa động, lập tức tất cả yêu thú đáng sợ hiện ra trong không trung, toàn bộ đều là Thiên yêu. Cảnh tượng này khiến Long tướng sửng sốt, Lâm Phong lại còn nắm trong tay nhiều yêu thú hùng mạnh như vậy.

- Xé nát gã.

Lâm Phong lạnh lùng ra lệnh, chính hắn thì cưỡi trên thân yêu thú Đại bàng, lúc này thương thế của Đại bàng đã khôi phục một chút.

- Rống.

... Hùng yêu bạo ngược, đấm ngực, giẫm chân tại chỗ khiến không gian cũng phải rung động một trận, ngửa mặt lên trời rít gào. Long tướng nhìn Hùng yêu, thân hình chợt lóe, thương như độc long, dường như có ảo ảnh giao long từ trong thương phá tan không trung mà xuất hiện. Trong không gian xuất hiện một cơn lốc xoáy đáng sợ, phát ra lực lượng hủy diệt, xoắn giết về phía trước.

- Ầm!

Hùng yêu đánh ra một chưởng, lực lượng vô tận đánh tới long thương, nhưng mà lốc xoáy hủy diệt đâm rách tất cả, tiếng xuy xuy vang lên, long thương không thể ngăn cản đâm thẳng vào bàn tay Hùng yêu, công kích vô cùng dũng mãnh.

- Rống!

Hai tròng mắt Hùng yêu trợn trừng, bàn tay mạnh mẽ vung lên, muốn kéo long thương của đối phương. Lại thấy Long tướng xoay tròn trường thương, giao long tàn sát tứ phương, bàn tay khổng lồ của bạo hùng bị cắn nát.

- Xiiiii.

.... Một con Xà yêu xông tới, phun ra một ngụm khí độc, Long tướng lập tức rút trường thương ra, long thương nghịch xoáy, một vòng tròn thương ảnh hiện lên, ở trước mặt y dường như có giao long bao quanh, bất luận độc khí gì cũng không thể xâm lấn một chút nào, bị xoắn thành phấn vụn. Lâm Phong bình tĩnh nhìn chăm chú Long tướng trước mắt. Không thể lại có thêm một Long tướng mạnh cỡ này nữa, mới chỉ có một người một giao long đã làm cho những yêu thú dũng mãnh này không đỡ nổi, thêm nữa thì toàn bộ bọn họ đều phải ch.ết tại đây. Chậm rãi tiến tới phía trước, Lâm Phong lạnh lùng nhìn chằm chằm Long tướng, trong đôi mắt tản ra một luồng ma quang đáng sợ.

- Giết.

Lâm Phong phun ra một chữ, yêu thú rống giận, thân thể Xà yêu vô cùng cao lớn bay tới phía Long tướng, Bạo Hùng không sợ hãi, lại lần nữa đạp trên hư không. Trên người Lâm Phong xuất hiện một cỗ lực lượng trấn áp kh.ủng bố cùng ma tính đang điên cuồng tàn sát tứ phương, khiến Long tướng cũng phải run lên, trường thương xoắn động, đồng thời nhìn chằm chằm Lâm Phong. Trên người Lâm Phong tràn ra kiếm ý vô cùng vô tận, ý chí kiếm đạo tầng bảy phóng thích ra toàn bộ, hóa thành một thanh cự kiếm, xoắn giết tới phía đối phương. Nhưng mà trường thương của Long tướng chỉ rung lên, cự kiếm kiên cố lập tức bị xoắn diệt, hóa thành hư vô. Hai người kém nhau không biết bao nhiêu cảnh giới, cho nên thực lực chênh lệch quá xa. Nhưng Lâm Phong vẫn xông về phía trước, bàn tay nâng lên, một cỗ lực lượng luyện hóa đáng sợ thẩm thấu ra, ngọn lửa hắc ám thiêu đốt trong lòng bàn tay, dường như muốn luyện hóa tất cả mọi vật.

- Một chút lực lượng đó còn xa mới đủ.

Toàn thân Long tướng đều là thương ảnh vô cùng vô tận nở rộ trong hư không, những Thiên yêu dũng mãnh kia không cách nào có thể tiếp cận thân thể y.


- Bắt lấy y.

Lâm Phong nổi giận gầm lên, một cỗ ma khí ngập trời tràn ra, đồng thời còn có một cỗ lực lượng trấn áp kh.ủng bố đến mức tận cùng. Tiếng ầm ầm vang lên, một bia đá hắc ám đáng sợ thật lớn xuất hiện, muốn trấn áp hết thảy. Trên bia đá này có khắc một chữ Phong thật lớn, chính là Phong Ma thạch.

- Ầm ầm!

Phong Ma thạch khủ.ng bố từ trên trời trấn áp xuống khiến không trung đều hóa thành vẻ hắc ám, bay tới hướng Long tướng. Lực lượng trấn áp kh.ủng bố của Phong Ma thạch khiến tâm thần Long tướng rung động. Phong Ma thạch có thể trấn áp Ma kiếm, lực lượng của nó sao có thể yếu cho được.

- Ầm ầm!

Lực lượng trấn áp khủ.ng bố đập lên người Long tướng khiến thân thể y run rẩy. Đồng thời điểm, ở trên lưng Lâm Phong, một luồng khí tức ma đạo phóng lên cao, trực tiếp từ trong người Lâm Phong bay ra. Trong không trung, một đám ma vân đáng sợ cuồn cuộn, trời đất u ám, dường như bầu trời đang muốn sụp đổ.

- Xuy.

.... xuy....xuy...! Ma kiếm phát ra tiếng rít mãnh liệt. Lúc này đây, nó vậy mà lại không có ăn mòn ý chí của Lâm Phong, muốn chiếm cứ thân thể của Lâm Phong nữa, mà là bay thẳng ra ngoài, phá vỡ hư không mà trốn, khiến Lâm Phong giật mình, Ma kiếm cứ vậy mà rời đi? Tuy nhiên, Lâm Phong căn bản không kịp để ý tới Ma kiếm. Phong Ma thạch trấn áp hết thảy, đánh Long tướng đến mức thần trí mơ hồ. Ngay sau đó, Lâm Phong bước tới, chưởng lực luyện hóa tất cả chụp thẳng xuống đầu Long tướng, cái đầu lập tức bị luyện hóa, biến mất khỏi thế giới này.

- Ngao.

... Giao Long phía sau Long tướng ngửa mặt lên trời rít gào. Nó chính là tọa kỵ của Long Vương, cao ngạo vô cùng, khi Long tướng chiến đấu thì nó cũng không có tham dự, nhưng lúc này, Long tướng đã ch.ết, còn có lực lượng trấn áp cùng với Ma kiếm phá không rời đi, tất cả đều toát lên vẻ đáng sợ.

- Chẳng lẽ đó chính là bảo vật của Ngọc Hoàng? Giao Long ngầm suy đoán.

Chỉ thấy Lâm Phong lạnh lùng liếc Giao Long một cái, sau đó thu yêu thú vào trong Tuyết Yêu tháp, đứng ở trên lưng Đại bàng. Đại bàng giương cánh, đập cánh, mang theo một cơn lốc đáng sợ rời đi. Thực lực những Long tướng quá mức đáng sợ, chỉ mới giết một Long tướng đã phải vận dụng lực lượng trấn áp khủ.ng bố của Phong Ma thạch. Mà động tĩnh lớn như vậy, nhất định sẽ hấp dẫn những Long tướng khác và cường giả Đông Hải Long Cung dắt tay nhau mà đến. Nơi này căn bản không thể ở lâu, bởi vậy Lâm Phong mới nhanh chóng bỏ chạy. Giao Long và những người còn lại của Đông Hải Long Cung còn kiêng kỵ Lâm Phong, không dám truy đuổi theo mà chờ những cường giả khác của Long Cung đến. Dù sao Lâm Phong cũng chạy không thoát. Sau một lát, Lâm Phong xuất hiện tại một mảnh hoang vu, nơi này không có quốc gia. Hắn còn đang suy tư vì sao Ma kiếm bỏ chạy. Vừa rồi, hắn vốn liều mạng đánh cược một lần, lấy Phong Ma thạch trấn áp Long tướng, bản thân thì dùng ý chí chống lại Ma kiếm, xem có thể không sử dụng Phong Ma thạch mà chống lại sự ăn mòn của Ma kiếm hay không. Nhưng dường như hắn đã suy nghĩ nhiều, Ma kiếm không có ăn mòn ý chí của hắn mà lại lựa chọn phá không bỏ chạy. Lâm Phong nhìn về phía phương xa, hắn và Ma kiếm sớm đã thành lập một liên hệ tâm thần, hắn biết rõ Ma kiếm đi nơi nào. Ma kiếm tuy rằng ẩn chứa ma tính hùng mạnh, nhưng uy lực của nó không cần phải nói nhiều, Lâm Phong không muốn mất đi Ma kiếm, Thiên yêu đại bàng bay theo phương hướng Ma kiếm bỏ chạy. Lúc này Ma kiếm đang an tĩnh nằm ở trong một mảnh sơn cốc. Thung lũng này rất tĩnh mịch, chỉ có khí tức của yêu thú. Ở trong một khe vực sâu, có một thanh kiếm cắm trên mặt đất, vô cùng an tĩnh, quang hoa trên thân kiếm lộ ra khí tức sắc bén nhè nhẹ, không có nửa điểm ma tính. Nếu Lâm Phong nhìn thấy Ma kiếm lúc này có thể nằm ở trong này dịu ngoan đến vậy tất nhiên sẽ khiếp sợ không nói nên lời. Ở bên cạnh Ma kiếm có một vách núi lớn vô biên, hoặc có thể nói, vách núi lớn vô tận này chỉ là một mặt của một tấm bia đá mà thôi. Mà trên tấm bia đá thật lớn này lộ ra lực lượng trấn áp đáng sợ, cho dù là đại ma đầu trong thiên địa cũng bị phong ấn trấn áp huống chi Ma kiếm. Trên tấm bia đá thật lớn kia có một chữ Phong thật lớn, quang hoa lưu chuyển ánh lên màu đen đáng sợ, trong đó tản ra lực lượng vô cùng vô tận. Trong sơn cốc, vô số ma đầu đáng sợ dường như đang gào rú kêu to, nhưng mà chỉ cần ma quang trên chữ Phong kia lưu chuyển, trong nháy mắt, tất cả ma khí đều biến mất không còn sót lại chút nào, tất cả thanh âm ma đầu gào rú đều hóa thành tĩnh mịch, không có bất kỳ ma năng nào đủ để chống đỡ lực lượng phong ấn đáng sợ của tấm bia đá này.