Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 291: Thiên Ảnh Như Mộng



- Đỉnh nổi tiếng đứng thứ mười trong thời kỳ thượng cổ, Cửu Thiên Thương Long đỉnh!

Giọng nói của Lâm Phong vang trọng ở trong không gian. Tim của mọi người theo giọng nói của hắn mà run rẩy. Đỉnh đứng thứ mười trong thời kỳ thượng cổ? Đây là thứ quý hiếm đến mức nào. Mặc dù bọn họ không biết Cửu Thiên Thương Long đỉnh là cái gì, cũng có thể tưởng tượng được nó thực sự là vật có giá trị liên thành, là báu vật thực sự.

- Chẳng trách gì Mộng các không tiếc vi phạm nguyên tắc, đến cướp đoạt bảo vật đã được bán đấu giá ra ngoài.

Mọi người không hề nghi ngờ Lâm Phong. Ngày ấy, Lâm Phong từ mua được một cái đỉnh cổ trong buổi bán đấu giá của Mộng các, rất nhiều người đều biết. Mà giờ phút này, Mộng các quay đầu lại cướp, hiển nhiên cái đỉnh cổ kia có giá trị liên thành, bằng không cũng sẽ không khiến Mộng các phải làm như vậy.

Ánh mắt mọi người trở nên nóng bỏng. Đỉnh nổi tiếng thứ mười thời kỳ thượng cổ. Nếu như bọn họ có thể có được...

Hỏa lão thoáng nhìn về phía Lâm Phong đang đứng bên cạnh mình. Ánh sáng của hỏa diễm không ngừng loé lên. Hỏa lão chính là một Luyện Đan Sư, ông ta từng nghe nói qua về cái đỉnh nổi danh đứng thứ mười thời thượng cổ này. Nó giống đỉnh tứ đại danh ở một điểm, dùng để luyện đan. Đối với Luyện Đan Sư, không cần nói cũng biết giá trị của đỉnh tứ đại danh thượng cổ.

Có lẽ, sử dụng đỉnh bình thường hắn chỉ chế luyện ra Huyền đan hạ phẩm. Nhưng khi sử dụng Cửu Thiên Thương Long đỉnh, nói không chừng sẽ luyện ra Huyền đan trung phẩm. Tuy chỉ hơn kém một phẩm, nhưng tác dụng khác biệt một trời một vực, thực sự chênh lệch quá nhiều

Ví dụ như, Huyền đan hạ phẩm có tác dụng với cường giả Huyền Vũ cảnh từ cấp một đến cấp ba. Mà Huyền đan trung phẩm, lại có tác dụng rất lớn đối với cường giả Huyền Vũ cảnh tầng bốn đến Huyền Vũ cảnh tầng sáu. Chênh lệch ba tầng cảnh giới, sự chênh lệch trong này thế nào không cần nói cũng biết.

- Khà khà!

Mạc Thương Lan nở nụ cười âm trầm. Sau khi lão sử dụng tà công, cả người lão cũng càng ngày càng yêu tà, căn bản không giống như người. Cửu Thiên Thương Long đỉnh sao? Với loại bảo bối này lão có thể gã đổi được bao nhiêu túi da tốt? Lão phát hiện, lão có hứng thú đối với Cửu Thiên Thương Long đỉnh, và hứng thú giết chết Lâm Phong thậm chí còn lớn hơn lúc trước.

Con ngươi của Băng Hà Đằng co lại. Nếu như Băng Tuyết sơn trang chiếm được bảo vật như vậy, sẽ thế nào?

“Không đúng. Nếu như ta chiếm được bảo vật như vậy, ta sẽ trả về tông môn sao?” Trong lòng Băng Hà Đằng đang bối rối.

Nếu như hắn chiếm được loại dị bảo này đưa về tông môn, bảo vật cũng không phải là của Băng Hà Đằng hắn. Băng Tuyết sơn trang nhất định sẽ muốn lấy của hắn. Hơn nữa, với thực lực của Băng Tuyết sơn trang, có thể giữ được Cửu Thiên Thương Long đỉnh hay không cũng chưa biết chừng. Căn cơ quá sâu, trái lại không tốt. Vậy không bằng chiếm được bảo vật rồi rời khỏi Tuyết Nguyệt.

Mọi người đều đang ảo tưởng chính mình lấy được Cửu Thiên Thương Long đỉnh. Bọn họ lại chưa từng nghĩ tới, nhiều cường giả như vậy, bọn họ phải làm thế nào mới lấy được.

Lúc này, chỉ có sắc mặt người phụ nữ xinh đẹp là âm trầm. Trước khi nàng đến đây, một là không ngờ được Lâm Phong lại biết Cửu Thiên Thương Long đỉnh, cho nên nàng bắt đầu đưa ra giá cao muốn mua về. Nhưng sau đó, mặc cho nàng ra giá thế nào, Lâm Phong đều lập tức từ chối. Nàng đã có thể suy đoán được, Lâm Phong rất có khả năng biết được cái đỉnh cổ này chính là Cửu Thiên Thương Long đỉnh.

Vì thế, nàng uy hiếp Lâm Phong. Nhưng không uy hiếp còn tốt, nàng vừa uy hiếp, Lâm Phong trực tiếp nói ra cái tên Cửu Thiên Thương Long đỉnh với mọi người. Lần này, nàng hoàn toàn nằm ở thế bị động. Cho dù nàng chiếm được Cửu Thiên Thương Long đỉnh, cũng không nhất định có thể ra khỏi Tuyết Nguyệt. Chỉ sợ rằng tin tức về Cửu Thiên Thương Long đỉnh tin tức sẽ hết sức nhanh chóng truyền ra ngoài.

“Xem ra vừa được bảo vật, liền gặp phải hồi báo.” Người phụ nữ xinh đẹp thầm nghĩ. Ánh mắt của nàng nhìn chằm chằm vào Lâm Phong. Một tia sát ý chợt hiện ra trong ánh mắt của nàng.

- Muốn giết ta sao?

Lâm Phong cười lạnh, lập tức nói với mọi người:

- Mạc Thương Lan, Băng Hà Đằng, ta biết các ngươi đều muốn lấy mạng ta. Nhưng nếu như các ngươi và nàng liên thủ đối phó với ta, mặc dù giết được mấy người chúng ta, các ngươi tự hỏi mình xem các người có thể đối phó được với Mộng các, có thể lấy được bảo vật không?

Lâm Phong lãnh đạm nói một câu, khiến Mạc Thương Lan và Băng Hà Đằng đều im lặng. Mộng các là một trong ba nơi giao dịch lớn của thành cổ Thiên Lạc, nội tình thâm sâu thế nào không cần phải nói, Ngốc Ưng bảo không thể so sánh được. Bằng không tất cả mọi thứ trong phòng đấu giá đều là bảo vật, có thể không sợ những người khác đến cướp giật sao? Thực lực của Mộng các nhất định rất mạnh.

- Ngược lại, nếu như chúng ta liên thủ, trước hết giết người của Mộng các, lại thanh toán nợ cũ, như vậy không còn nỗi lo về sau, chẳng phải càng tốt hơn sao?

Lâm Phong lại mở miệng. Thiên hạ không có kẻ địch vĩnh viễn. Tuy rằng Mạc Thương Lan và Băng Hà Đằng đều muốn giết hắn, hắn cũng muốn giết đối phương. Nhưng hắn hiểu rõ, nếu như đồng thời đối phó với người của ba bên, hôm nay hắn tất nhiên dữ nhiều lành ít.

Lâm Phong trước chỉ xúi giục bọn họ, chí ít không để bọn họ liên thủ đối phó với mình.

- Lâm Phong...

Lam Kiều nhìn Lâm Phong, không ngừng lắc đầu. Nàng không nghĩ tới, giờ phút này Vân di và Lâm Phong đều muốn giết đối phương.

- Nàng đã muốn giết ta, lẽ nào ta để cho nàng giết mà không phản kháng sao?

Lâm Phong nhìn Lam Kiều, giọng nói lạnh lùng, khiến Lam Kiều không có lời nào chống đỡ được. Không sai, Vân di muốn giết Lâm Phong, Lâm Phong có thể làm thế nào? Hắn chỉ có lấy giết chóc ngăn giết chóc!

Băng Hà Đằng nghe thấy Lâm Phong nói như vậy, ánh mắt chợt loé lên. Lâm Phong nói không sai. Nếu như liên thủ, mặc dù giết chết Lâm Phong vậy có thể làm gì. Nơi này là thành cổ Thiên Lạc, không phải Băng Tuyết sơn trang của hắn. Hắn chiếm được Cửu Thiên Thương Long đỉnh, cũng chạy không thoát.

- Khà khà!

Mạc Thương Lan nở nụ cười âm trầm, mở miệng nói:

- Ta không giúp kẻ nào hết!

- Hử?

Đôi mắt của Băng Hà Đằng sáng ngời, lập tức cười lạnh nói:

- Ta cũng không giúp bất kỳ ai cả.

- Đồ cáo già.

Lâm Phong khẽ mắng một tiếng. Mạc Thương Lan thật âm hiểm, Băng Hà Đằng không bằng lão, vẫn chờ Mạc Thương Lan sau khi nói ra hắn mới phản ứng lại.

Ai cũng không giúp, để đám người Lâm Phong và người của Mộng các đụng độ với nhau, bọn họ ngồi trên núi xem hổ đấu, cuối cùng mới ra tay. Đây là phương pháp hoàn mỹ nhất. Bất kể Mộng các thắng hay là đám người Lâm Phong thắng, tất nhiên đều nguyên khí đại thương.

Nhưng mà, bọn họ không giúp bất kỳ người nào, như vậy Lâm Phong đã đạt được mục đích. Bớt đi hai vị cường giả Huyền Vũ cảnh tầng ba, hắn mới có thể rảnh tay đối phó với Mộng các.

Giờ phút này, Vân di đang nhìn chằm chằm vào Lâm Phong. Tên tiểu tử này không dễ đối phó giống như sự tưởng tượng của nàng. Chỉ có điều, như vậy hắn có thể làm gì?

Tuy rằng thế lực của các nàng ở trong thành cổ Thiên Lạc chỉ là một bộ phận cực nhỏ, nhưng đối phó với những người này, vậy là đủ rồi.

- Ngươi đã một lòng muốn chết, ta giúp ngươi đạt được ý nguyện.

Người phụ nữ xinh đẹp lạnh lùng nói. Sau đó, nàng bước ra khỏi kiệu mềm, tay áo tung bay.

Đồng thời, thân hình của bốn nữ tử nâng kiệu mềm chợt lóe lên. Sau đó bọn họ đứng ở hai bên trái phải của người phụ nữ xinh đẹp kia. Trên người bọn họ đều phát ra một khí tức mạnh mẽ.

Bốn nữ tử nâng kiệu này không có một người nào tầm thường. Tất cả đều là cường giả Huyền Vũ cảnh.

- Mộng các, thế lực thật cường đại.

Ánh mắt Lâm Phong có phần ngưng trọng. Những nữ tử nâng kiệu đều đạt tới Huyền Vũ cảnh. Thế lực như vậy quá mạnh.

- Bốn người các ngươi giết hắn, đoạt lấy nhẫn đá trữ vật trong tay của hắn là được.

Vân di chỉ vào Lâm Phong, lãnh đạm nói. Lâm Phong cũng không phải là người của thành cổ Thiên Lạc, hắn không thể nào không để loại bảo vật như Cửu Thiên Thương Long đỉnh ở chỗ nào đó, nhất định là đặt ở trong nhẫn đá trữ vật. Về điểm ấy, nàng không cần hoài nghi. Cho nên nàng không bảo bốn cô gái kia bắt Lâm Phong, mà là... giết!

- Hai người bọn họ, giao cho ta.

Người phụ nữ xinh đẹp lại nói một câu. Ống tay áo của nàng vung lên. Bóng người chớp hiện, trong nháy mắt đã tới trước người của Hỏa lão và Mộng Tình.

Ống tay áo của nàng vung lên, nhất thời bóng người của nàng chợt trở nên mờ ảo, giống có mấy người phụ nữ xinh đẹp loé lên. Chỉ vẻn vẹn trong nháy mắt, bóng người của Hỏa lão và Mộng Tình cũng không thấy nữa.

- Huyền Vũ cảnh ba tầng.

Mạc Thương Lan và Băng Hà Đằng đều là người có hiểu biết. Bọn họ tất nhiên nhìn ra được thực lực của người phụ nữ xinh đẹp cũng giống như bọn họ, chỉ là Huyền Vũ cảnh tầng thứ ba. Nhưng nàng dám trực tiếp đối phó với hai người Hỏa lão và Mộng Tình. có thể va chạm với hai người bọn họ, tương đương với hai cường giả Huyền Vũ cảnh tầng ba.

- Người này thật bá đạo.

Trong lòng mọi người thầm run lên. Nàng vừa ra tay, không gian dường như chỉ còn sót lại bóng dáng của nàng.

- Vân di dùng Thiên Ảnh Như Mộng, càng ngày càng lợi hại.

Trong lòng Lam Kiều thầm nói nhỏ, cũng không biết là mình cảm thấy thế nào. Thật ra, nàng có mấy phần thiện cảm đối với Lâm Phong. Nhưng hiện tại, Vân di lại muốn giết Lâm Phong.

Kình phong gào thét, Vân di giống như ngàn vạn huyễn ảnh bao vây xung quanh thân thể của Hỏa lão và Mộng Tình. Không có tiếng nổ lớn nào truyền ra, nhưng mọi người vẫn có thể cảm nhận được loại sự khủng bố của cuộc cận chiến này. Chỉ cần hơi bất cẩn một chút, chính là trọng thương hoặc là chết.

Lúc này, bốn nữ tử kia cũng đã bắt đầu hành động. Tay áo tung bay, như mộng như ảo, chớp mắt đã bao vây xung quanh Lâm Phong. Mỗi người một phương vị, Lâm Phong có chạy đằng trời.

Ầm!

Từng tiếng va chạm kịch liệt truyền ra. Hàn ý bao phủ cả trời đất. Lâm Phong nhíu mày, ngẩng đầu lên nhìn ba bóng người chiến đấu từ trên mặt đất đến không trung. Lúc này Mộng Tình dường như đã nổi giận, muốn thoát khỏi tất cả hình bóng của người phụ nữ xinh đẹp kia.

- Mộng Tình, không cần lo cho ta.

Lâm Phong quay về phía Mộng Tình kêu lên. Lâm Phong hiểu rõ, vì hắn, Mộng Tình có thể không tiếc tất cả. Hơn nữa, hắn còn biết, Mộng Tình có một loại năng lực kỳ lạ có thể tăng tu vi lên. Nhưng nếu tiếp tục như thế này, sẽ làm Mộng Tình nhận hết hàn ý khiến thân thể bị ăn mòn. Lâm Phong không muốn Mộng Tình làm như vậy.

Hắn thả để bản thân mình chịu khổ!

- Là các ngươi ép ta!

Hít sâu một hơi, Tàn Hồn Thiên thuật đã luyện thành mấy trăm sợi tàn hồn, quấn xung quanh người hắn. Một khí tức khủng bố lan tràn ra.