Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 415: Đoàn Phong Thăng Cấp



Một viên Huyền Cực đan, Lâm Phong cũng không keo kiệt, nếu Cùng Kỳ muốn ăn thì cho nó ăn.

Huyền Cực đan chỉ có thể tạo ra một vị cường giả Huyền Vũ cảnh tầng một, mà Cùng Kỳ lại có thể dễ dàng giết chết kẻ có tu vi Huyền Vũ cảnh tầng một, thậm chí là cả tầng hai, giá trị của ai lớn hơn thì không cần nói cũng biết. Đối với điểm này, Lâm Phong cũng nhìn rõ, mà hắn cũng chẳng phải hạng người keo kiệt gì.

Nếu đã mang Cùng Kỳ ra thì cho nó là đồng bạn chân chính đi.

Cùng Kỳ ăn Huyền Cực đan rồi, hai tròng mắt phóng ra ánh sáng, lại gầm gừ một trận rồi lập tức bước đi, dường như là rất thỏa mãn, trông thân thể cao lớn của nó kia có vẻ khá buồn cười.

Lâm Phong nhìn Cùng Kỳ vừa đi vừa lắc lư thân mình, khẽ lắc đầu, rồi sau đó đi tìm Đoàn Phong và Lam Kiều.



Đoàn Phong nhận lấy Huyền Cực đan mà Lâm Phong đưa cho, hơi sửng sốt, nhìn Lâm Phong:

- Lâm Phong đại ca!

Huyền đan, loại đan dược này hắn cả sờ đến cũng chưa từng được chạm, nó quá trân quý.

- Đoàn Phong, đệ cảm thấy chừng nào mình có thể đột phá thì hãy dùng đan dược này, nó có thể giúp đệ một phần. Đương nhiên nếu đệ không muốn dùng thì cứ để lại, dựa vào năng lực của bản thân mà đột phá cũng được.

Lâm Phong khẽ cười nói. Nếu là người khác thì Lâm Phong sẽ không nói thêm câu sau, nhưng Đoàn Phong có được huyết mạch hoàng thất, mà thiên phú của hắn cũng rất mạnh, không có vướng bận, cũng không có tâm cơ, toàn tâm toàn ý tu luyện nên tu vi hắn đột phá rất nhanh. Hai năm qua, hắn từ một thiếu niên Khí Vũ cảnh đã đạt tới Linh Vũ cảnh đỉnh phong, cách Huyền Vũ cảnh chỉ còn một bước ngắn ngủi.

- Thiên phú của Đoàn Phong không hề thua kém đám công tử kia, chỉ là đến giờ chưa ai phát hiện ra mà thôi.

Lâm Phong thầm nhủ một tiếng, Đoàn Phong vẫn luôn đi theo hắn, trên người cũng chẳng hề có ngạo khí gì, hành sự khiêm tốn nội liễm, hơn nữa chưa từng cho rằng mình có thiên phú cao hoặc thực lực mạnh, mà là không ngừng muốn tiến lên từng bước một. Điều này khiến rất ít người biết Thiên Nhất học viện lại có một nhân vật như hắn, đương nhiên cũng vì thế mà hắn mới có thể yên tĩnh tu luyện, dốc toàn bộ tinh thần vào trong tu luyện.

Có lẽ với thiên phú và tính bền bỉ của mình, có khi một ngày nào đó Đoàn Phong sẽ cho người khác một sự kinh ngạc rất lớn.

- Thôi đệ cứ dùng, đệ cảm thấy giờ đệ có thể đột phá được rồi.

Đoàn Phong ngẫm nghĩ một lát rồi mở miệng nói. Lâm Phong giật mình, ngạc nhiên vô cùng.

- Đoàn Phong, đệ chắc chắn chứ?

Lâm Phong không nhịn được hỏi lại, đại đa số đan dược mà ăn vào lần đầu tiên thì sau này hiệu quả sẽ không còn lớn nữa, trừ phi là dan dược chữa thương hoặc một vài đan dược đặc thù khác.

Đoàn Phong trùng kích cảnh giới Huyền Vũ cảnh, nếu thất bại thì về sau dùng Huyền Cực đan cũng sẽ không có tác dụng nữa.

Cứ như vậy sẽ không chỉ tổn thất một viên đan dược mà đồng thời còn đả kích đến sự tự tin của Đoàn Phong.

- Lâm Phong đại ca, có lẽ sẽ không sao đâu.

Đoàn Phong nhìn Lâm Phong, gật đầu.

Lâm Phong im lặng một lát rồi nói:

- Được rồi, giờ đệ hãy trùng kích Huyền Vũ cảnh đi, ta ở bên hộ pháp cho đệ.

- Vâng, vậy làm phiền huynh.

Đoàn Phong nói xong liền trực tiếp khoanh chân ngồi xuống, khiến Lâm Phong chẳng biết nói gì.

Thằng nhóc này đúng thật là quá tùy ý, hơn nữa còn hoàn toàn tín nhiệm vào hắn.

Đoàn Phong tiến vào trạng thái tu luyện cũng rất nhanh, đặt một ít nguyên thạch ở cạnh người rồi là hắn trực tiếp nuốt Huyền Cực đan vào, rồi lập tức vận chuyển công pháp, hút thiên địa nguyên khí.

Lâm Phong đứng ở một bên, yên lặng nhìn Đoàn Phong tu luyện. Lúc này trên người Đoàn Phong như có một quầng sáng vàng lúc ẩn lúc hiện, khá là kỳ dị, trong đó còn mang theo khí tức bá đạo quân lâm thiên hạ.

- Đoàn Phong tu luyện công pháp gì nhỉ?

Lâm Phong phát hiện ra hắn quá ít chú ý tới Đoàn Phong, Đoàn Phong muốn từ Linh Vũ cảnh bước vào Huyền Vũ cảnh thì đầu tiên là không thể thiếu công pháp. Nhưng Đoàn Phong vốn chưa từng nhắc đến hai chữ công pháp, hơn nữa dường như rất tự tin khi đột phá Huyền Vũ cảnh.

- Xem ra công pháp mà Đoàn Phong tu luyện cũng không đơn giản.

Lâm Phong thầm nói, lúc tu luyện lại có khí tức quân lâm bá đạo vụt lóe, loại công pháp này sao có thể bình thường cho được. Tốc độ tu luyện của Đoàn Phong nhanh như vậy hẳn là có liên quan đến công pháp mà hắn tu luyện.

Thiên địa nguyên khí trong nguyên thạch và không gian bị Đoàn Phong cuồn cuộn hấp thu, hình thành một vòng xoáy nguyên khí quanh người Đoàn Phong, ngày càng khủng bố.

- Đây là công pháp Địa phẩm trở lên, không ngờ Đoàn Phong lại có được công pháp khủng bố bậc này.

Lâm Phong hơi ngẩn ra.

Tốc độ khi một người hút nguyên khí là có thể nhìn ra được công pháp mạnh yếu thế nào, mà tốc độ hấp thu thiên địa nguyên khí của Đoàn Phong quá khủng bố, không kém hắn chút nào. Công pháp mà Đoàn Phong tu luyện kia rất lợi hại, ít nhất hẳn là Địa cấp hạ phẩm.

Nên biết rằng hiện giờ Lâm Phong tu luyện Đại Nhật Phần Thiên kinh, đó cũng chỉ là Địa cấp hạ phẩm, thành ra điều này sao không thể khiến Lâm Phong khiếp sợ.

Nhưng Lâm Phong có thể khẳng định rằng Lâm Phong không thể nào cố ý lừa gạt hắn, nếu hắn muốn giấu thì đã không tu luyện ngay trước mặt hắn, triển lộ công pháp ra. Đoàn Phong vốn chẳng có chút tâm cơ nào.

Nhưng công pháp của Đoàn Phong kia lấy từ đâu ra?

- Xem ra chỉ có thể chờ Đoàn Phong tu luyện xong rồi hỏi đệ ấy.

Lâm Phong thầm nghĩ, đứng bên cạnh nhìn Đoàn Phong điên cuồng cắn nuốt thiên địa nguyên khí.

Ở xung quanh Đoàn Phong, vòng xoáy nguyên khí khủng bố kia dường như nhanh chóng hóa thành tinh thể, hoàn toàn bao phủ lấy Đoàn Phong ở bên trong, ngay cả diện mạo cũng không nhìn thấy nữa.

- Nguyên khí ngưng tinh, sắp hóa lỏng thành chân nguyên rồi.

Lâm Phong phát hiện ra mình vẫn xem nhẹ Đoàn Phong, cho dù là tu luyện công pháp hay thiên phú tu luyện thì hắn đều đánh giá thấp.

Trong một thời gian ngắn ngủi, Đoàn Phong đã có dấu hiệu đột phá, bước vào Huyền Vũ cảnh.

Một dòng nguyên khí khủng bố điên cuồng chảy ra, khí tức mênh mông lấy Đoàn Phong làm trung tâm nhanh chóng tản ra bốn phía.

Một lát sau, xung quanh nơi đây xuất hiện rất nhiều người, Hỏa lão, Xích lão, Lam Kiều, Tĩnh Vân, hắn Tuyết đều xuất hiện ở đây, kinh ngạc nhìn Đoàn Phong trông như đang ở giữa kén tằm kia.

Tĩnh Vân há hốc miệng, đôi mắt xinh đẹp kia hiện lên vẻ khiếp sợ. Đoàn Phong sắp đột phá? Sắp bước vào Huyền Vũ cảnh?

Đây đúng là khó có thể tin tưởng được, Huyền Vũ cảnh sao có thể dễ dàng đột phá đến như vậy!

- Xem ra viên Huyền Cực đan này cũng là lãng phí rồi.

Lâm Phong thầm nhủ một tiếng, mặc dù không cần Huyền Cực đan thì Đoàn Phong vẫn có thể đột phá, đó chẳng qua chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.

Đương nhiên đây cũng không thể nói là lãng phí, ít nhất thì giờ phút này Lâm Phong biết rằng Đoàn Phong không hề tầm thường.

Nương theo từng dòng thiên địa nguyên khí đang tràn vào trong thân thể Đoàn Phong kia, quanh người Đoàn Phong, một cỗ chân nguyên lực xuất hiện, đâm rách cái kén kia, cực kỳ sắc bén.

Đột phá, đây là dấu hiệu sắp đột phá.

Ầm ầm!

Một khí tức đáng sợ tản ra từ người Đoàn Phong, sau lưng Đoàn Phong chợt lóe lên mấy cánh cửa tối om, đó chính là Vũ hồn của Đoàn Phong, Phong Ấn Chi Môn.

Không chỉ như vậy, theo những tiếng keng keng vang lên, từng Phong Ấn Chi Môn không ngừng xuất hiện, thẳng đến cánh cửa thứ năm hiện lên thì mới ngừng lại.

Đoàn Phong lại có được năm Phong Ấn Chi Môn, thật đáng sợ.

Đồng thời chân nguyên sắc bén phóng lên cao, sau đó khi Đoàn Phong mở mắt ra, thiên địa nguyên khí trong người hắn cuối cùng hóa thành chân nguyên lực. Cả người hắn đều lượn lờ một tầng ánh sáng chân nguyên.

Ánh sáng vụt tắt, Đoàn Phong thấy trước mặt mình có rất nhiều người thì sửng sốt, lập tức cười nói với Lâm Phong:

- Lâm Phong đại ca, đệ đột phá rồi. Giờ đệ đã đạt tới cảnh giới Huyền Vũ rồi.

Trong lời nói đó tràn ngập vui mừng, như thể là muốn cùng Lâm Phong sẻ chia niềm vui đó với mình.

Lâm Phong gật đầu rồi bước tới trước Đoàn Phong, nói:

- Tốt, Đoàn Phong, không ngờ thiên phú của đệ lại khủng bố như vậy.

- Đâu có!

Nghe Lâm Phong khích lệ, Đoàn Phong hơi ngượng ngùng, cúi đầu xuống.

- Đoàn Phong, công pháp đệ tu luyện là gì, lấy từ đâu?

Lâm Phong lơ đãng hỏi, thực sự không phải hắn muốn thăm dò tất cả về Đoàn Phong, mà thực sự chuyện này khá kỳ quái. Từ khi đi ra khỏi trấn nhỏ, Đoàn Phong liền theo hắn, sao có thể có được công pháp mạnh đến vậy, nếu Đoàn Phong thực để ý thì đã không tu luyện ngay trước mặt hắn, bởi vậy Lâm Phong hỏi câu này cũng rất thản nhiên.