Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 437: Thân Thế



- Grào...

Thương long ngẩng đầu lên trời gào thét giận dữ, hơn nữa không chỉ một đầu, hư ảnh thương long kia có tới bảy cái đầu, cùng nhau ngẩng đầu nhìn lên hư không, chấn động lòng người.

- Vũ hồn, Vũ hồn song sinh!

Mọi người đều kinh hãi, Lâm Phong quả nhiên còn có lá bài tẩy khác, sử dụng Tử Xà Vũ hồn nhưng chưa bao giờ dùng Thương Long Vũ hồn này.

Hơn nữa, nhìn khí thế kia thì Thương Long Vũ hồn còn đáng sợ hơn so với Tử Xà Vũ hồn.

Đương nhiên, cũng có rất nhiều người nhận ra Vũ hồn này, tất cả đều tập trung vào trên Vũ hồn, trong lòng cực kỳ kinh hãi.

Đây là Vũ hồn Cửu Thiên Thương Long, là Vũ hồn chỉ có huyết mạch Nguyệt gia mới có.

Lâm Phong, vậy mà hắn lại có Vũ hồn huyết mạch của Nguyệt gia, cũng nói rõ là Lâm Phong hắn là huyết mạch dòng chính của Nguyệt gia.

Phát hiện này làm cho mọi người như lâm vào trong mộng ảo, Lâm Phong, người Nguyệt gia?

- Không đúng!

Đột nhiên, dường như mọi người ý thức được cái gì, không đúng, Lâm Phong hắn tới từ thành Dương Châu, không phải là người Nguyệt gia. Hơn nữa, lấy thiên phú của Lâm Phong, nếu như hắn là người Nguyệt gia, thì Nguyệt Thanh Sơn sao lại để cho Lâm Phong bị khi nhục, chắc chắn là đã bạo động lực lượng xuất thủ rồi.

- Khoan đã!

Ngay vào lúc này, rất nhiều người đều thầm chấn động, một ý nghĩ đột nhiên nổi lên trong đầu, làm cho trái tim mọi người điên cuồng đập mạnh.

Nguyệt gia, Nguyệt gia, người có huyết mạch của Nguyệt gia cũng chưa chắc là người Nguyệt gia, không nhất định phải mang họ Nguyệt, còn có một loại khả năng, là hậu nhân của nữ nhi trong Nguyệt gia.

Nghĩ tới điểm này, tất cả mọi người đều đưa mắt nhìn bóng người nữ tử thần bí trên hư không.

Mười tám năm trước, Nguyệt gia từng có một cô gái, thiên phú tuyệt luân, chính là một trong bốn thiên tài chói mắt nhất Tuyết Nguyệt. Nhưng người con gái Nguyệt gia này, lại vì tình yêu mà quyết liệt với gia tộc, từ đó mất tích.

Cô gái này chính là đệ nhất mỹ nữ của Tuyết Nguyệt quốc, Nguyệt Mộng Hà, nàng ta vì tình yêu mà mới quyết liệt với gia tộc mình.

Mà hôm nay, Lâm Phong đứng trên hư không kia cũng đúng mười tám, hơn nữa, còn có Vũ hồn huyết mạch chỉ có Nguyệt gia mới có.

Lần trước, ở trên Cửu Kiếm Phong, hình như Nguyệt Thanh Sơn đã giúp Lâm Phong một cái, nhưng cũng không hoàn toàn.

Một màn này rõ ràng hiện lên trong đầu mọi người, làm cho tất cả đều kinh hãi lộp bộp.

Đáp án! Đã rõ rành rành!

Đệ nhất mỹ nữ mười tám năm trước, hôm nay đứng trên hư không, coi rẻ hết thảy. Nữ tử thần bí cùng với hình bóng trong đầu bọn họ chậm rãi dung hợp.

- Nguyệt Mộng Hà!

Rất nhiều người đều đưa mắt nhìn về phương hướng Nguyệt gia, nhìn về phía gia chủ Nguyệt gia Nguyệt Thanh Sơn. Chỉ nhìn một cái thì tất cả mọi người đều hiểu rõ, không cần phải suy đoán nữa, nữ tử thần bí này chính là Nguyệt Mộng Hà!

Lâm Phong là con trai của đệ nhất mỹ nữ Tuyết Nguyệt ngày xưa, ai nói Lâm Phong không có bối cảnh, không có thế lực?

Có ai dám bỏ quả thiên tài đã chấn động Tuyết Nguyệt mười tám năm trước. Hôm nay, sau mười tám năm, ai cũng không biết Nguyệt Mộng Hà đã mạnh như thế nào rồi.

Chân tướng hiện lên trong đầu mọi người, tất cả đều không cách nào bình tĩnh được, nhìn Lâm Phong đứng trên hư không kia, có lẽ, chính hắn cũng không rõ thân thế của mình a.

Dù sao, Lâm Phong mới có mười tám tuổi mà thôi, có thể hắn cũng không biết mười tám năm trước đã xảy ra chuyện gì, đừng nói là chính ngay thân thế hắn.

Lâm Phong không rõ nhưng Đại Bằng công tử thì sao có thể không nghe nói tới Vũ hồn huyết mạch Cửu Thiên Thương Long được chứ. Hắn cũng không nghĩ được, Lâm Phong chỉ là một kẻ may mắn xuất ra từ thành Dương Châu, vậy mà lại có huyết mạch Nguyệt gia.

Không nói tới những người khác, ngay cả người Nguyệt gia cũng bị Vũ hồn Lâm Phong chấn nhiếp rồi, Vũ hồn của gia tộc bọn họ? Hơn nữa còn là thương long bảy đầu.

- Phù....

Nguyệt Thanh Sơn thở dài một hơi, ông khẽ nhắm mắt lại, sau đó liền mở ra, khi vừa mở mắt, ông liền lộ ra một nụ cười khổ.

Vì sao!!!! Trời cao lại trêu chọc ông như vậy. Con gái ông Nguyệt Mộng Hà, là người có thiên phú mạnh nhất của Nguyệt gia từ trước tới nay, vượt xa ông rất nhiều. Nhưng lại quyết liệt cùng gia tộc, cháu trai của ông, ngay cả từ nhỏ tới lớn cũng không biết mình là người Nguyệt gia, nhưng Vũ hồn của hắn lại là thương long bảy đầu, thiên phú như vậy, trong Nguyệt gia bây giờ, chỉ có Nguyệt Thiên Mệnh mới có được!

- Đó là cái gì?

Lúc này, mọi người đều tập trung nhìn về cái đầu trung tâm của thương long bảy đầu kia, trên đỉnh đầu thương long, một đoàn yêu dị màu trắng, giống như là một khuôn mặt tái nhợt, lộ ra khí tức yêu tà rét lạnh, giống như là u linh.

Đây là... hồn Vu yêu, là Vũ hồn của môn chủ Vạn Thú môn – Đằng Vu Yêu!

Lâm Phong hắn làm sao có được hồn Vu yêu?

Theo lời đồn thì Vũ hồn huyết mạch Cửu Thiên Thương Long có thể nuốt sống yêu thú, lấy yêu thú làm hồn, thậm chí có thể cắn nuốt Vũ hồn của người khác.

Như vậy, hồn Vu yêu kia là do Lâm Phong hắn cắn nuốt Vũ hồn Vu yêu của người khác?

Mọi người đều quay đầu nhìn về Đằng Vu Yêu bên Vạn Thú môn, lúc này, sắc mặt Đằng Vu Yêu trở nên âm trầm, gắt gao ngó chừng Lâm Phong trên hư không, trong ánh mắt lộ ra sát cơ lạnh lẽo.

Quả nhiên là Lâm Phong, nguyên lai là Vũ hồn Cửu Thiên Thương Long, khó trách Vu Chân lại mất tích, là bị Lâm Phong giết chết, ngay cả Vũ hồn cũng bị Lâm Phong nuốt mất.

Nghĩ tới tình cảnh con mình bị Lâm Phong cắn nuốt, sắc mặt Đằng Vu Yêu càng thêm dữ tợn, giống như hận không thể nuốt sống Lâm Phong.

Nhưng Lâm Phong bây giờ, vô luận là ánh mắt khiếp sợ hay sát khí lạnh thấu xương thì hắn cũng không cảm thụ được, lúc này, trong mắt Lâm Phong chỉ có Sở Triển Bằng.

- Ngươi từng tuyên bố đánh một trận, nhưng lại hèn hạ đánh lén, cuối cùng ta và ngươi vẫn đứng đối diện với nhau. Như vậy, ta liền thành toàn cho ngươi một lòng muốn giết ta, để ta nhìn xem, Đại Bằng công tử, trừ thủ đoạn vô liêm sỉ hèn hạ ra, thì còn điểm nào đáng để kiêu ngạo hay không, có tư cách gì để cuồng ngạo.

Lâm Phong nhìn Sở Triển Bằng, sát phạt chi ý cuồn trào gầm thét, Vũ hồn song sinh Tử Xà Vũ hồn cùng Cửu Thiên Thương Long Vũ hồn lượn lờ gào thét trong hư không, tròng mắt khổng lồ mà lạnh lẽo nhìn chằm chằm Sở Triển Bằng, lạnh cực điểm, làm cho Sở Triển Bằng cảm thấy mình giống như bị hai đầu yêu thú nhìn chằm chằm lấy.

- Dung hồn!

Lâm Phong khẽ quát một tiếng, trong khoảnh khắc, hai hư ảnh yêu thú trong hư không chậm rãi dung hợp với nhau, tử xà khổng lồ kia lại dung nhập vào trong Vũ hồn Cửu Thiên Thương Long.

- Grào...

Tiếng gầm chấn động cuồn trào không dứt, không gian run rẩy, Vũ hồn sau khi dung hợp thì càng yêu dị, khí tức càng thêm kinh khủng.

Vũ hồn song sinh, vậy mà dung hợp với nhau!

- Chém!

Lâm Phong gầm lên một tiếng, liên hoa bên tay trái vẫn lơ lửng ở đó, mũi kiếm sát phạt bên tay phải vẫn làm người ta kinh hãi, hơn nữa, sau khi Vũ hồn dung hợp, lúc này, Lâm Phong làm cho người ta cảm thấy yêu dị, không thể chiến thắng.

- Có lẽ, Đại Bằng công tử Sở Triển Bằng sẽ bại a!

Rất nhiều người đều sinh ra suy nghĩ như vậy, một ý nghĩ mà lúc trước bọn họ không bao giờ dám nghĩ, công tử thứ sáu trong Bát đại công tử Sở Triển Bằng, lại bại bởi Lâm Phong?

Nhưng Lâm Phong mang tới chấn động quá mạnh mẽ rồi, làm cho bọn họ không tự chủ được mà nghĩ như vậy.

- Chiến a!

Lâm Phong khẽ quát một tiếng, sát phạt chi ý lần nữa gào thét mà ra, thân hình lao về phía Sở Triển Bằng.

Trong thiên địa, chỉ còn tiêu sát.

Đôi cánh đại bàng đập mạnh giữa trời không, sắc mặt Sở Triển Bằng cứng ngắc, Lâm Phong với tay trái hắc liên, tay phải mang kiếm thật sự quá đáng sợ.

- Yaa aa...

Một tiếng thét sắc bén từ trong miệng Sở Triển Bằng phun ra, chỉ thấy từng lưỡi đao chân nguyên hóa thành hồ quang phun ra trong miệng hắn, giết về phía Lâm Phong.

- Chém!

Lâm Phong vung tay chém xuống, sát phạt chi khí chém nát hết thảy, hồ quang màu xanh kia, trong nháy mắt đã bị sát phạt chi khí cuồn trào xoắn diệt, vô ảnh vô tung.

Hơn nữa, sát phạt chi khí cuộn trào này căn bản không chút dừng lại, vẫn giết về phía trước.

Đôi cánh Sở Triển Bằng mở rộng, hai cánh đột nhiên chớp lên, gió lớn cuồn cuộn gào thét đánh về khí tức sát phạt, đồng thời, đôi cánh vỗ mạnh, thân hình hắn quay ngược mà chạy về phía xa, vậy mà lại không dám đối chiến với Lâm Phong.

- Muốn chết!

Lâm Phong lại vung lên một kiếm, theo gió mà động, cả người giống như dung nhập vào trong gió.

Đồng thời, Vũ hồn vừa dung hợp của Lâm Phong, bảy đầu thương long ngẩng đầu gào thét, lao về phía trước, trên đỉnh đầu thương long kia, từng tia sáng màu tím phóng ra, nhanh, nhanh tới cực điểm.

Tia sáng màu tím kia giống như là vô số dây leo, nhưng so với dây leo thì nhanh hơn, mạnh hơn rất nhiều.

- Grào...

Thương long gào thét, bảy đầu thương long điên cuồng chấn động, bắn mạnh lên không trung, một luồng lực lượng kinh khủng nhập vào người Lâm Phong, thân hình hắn trở nên nhanh hơn, mạnh hơn.

- Xẹt, xẹt...

Một vài tia sáng tím lại đuổi kịp Sở Triển Bằng, sau đó liền chặn lại hắn mà cuốn lấy.

- Chém!

Sở Triển Bằng gầm lên một tiếng, đôi cánh đại bàng so với lưỡi đao còn sắc bén hơn, cắt đứt dây leo tử quang, nhưng tử quang càng ngày càng nhanh, càng ngày càng mạnh. Bảy cái đầu thương long kia phun ra vô tận tử quang, tăng cường tốc độ của nó mà điên cuồng cuốn lấy Sở Triển Bằng. Rất nhanh, vô tận tử quang đã bao trùm lấy buộc chặt thân thể Sở Triển Bằng, mai táng.