Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 675: Lâm Phong Với Đế Lăng



Ánh mắt mọi người đều dừng lại ở trên người Lâm Phong còn lại hai cuộc chiến đấu cuối cùng, đầu tiên Lâm Phong hắn sẽ lựa chọn ai.

- Lâm Phong, bây giờ ngươi hãy lựa chọn đi.

Ánh mắt của Tuyết Vô Thường đã dừng ở trên người của Lâm Phong, nói.

- Là hắn.

Lâm Phong chỉ ngón tay về hướng Đế Lăng, bình tĩnh cất tiếng nói. Nếu Đoàn Vô Đạo đã chiến thắng Đế Lăng, như thế thì hãy bắt đầu từ Đế Lăng đi, nếu là Đế Lăng mà cũng đánh không nổi, vậy thì càng không thể nói gì đến Đoàn Vô Đạo rồi.

Đôi mắt Đế Lăng chợt lóe sáng lên một tia sáng lạnh lùng, hắn nhìn Lâm Phong chằm chằm.

- Có cần không? Ta nghĩ có thể không cần phải tiếp tục chiến đấu nữa rồi.

Đế Lăng thản nhiên nói, tuy rằng thất bại dưới tay Đoàn Vô Đạo, nhưng khí chất kiêu ngạo của hắn thì vẫn tràn đầy, Lâm Phong làm sao có thế cùng với hắn một trận chiến, nếu là hắn lại có thể thua ở dưới tay Lâm Phong, một người không có danh tiếng gì, vậy thì thật quá mất mặt.

Ở trong mắt Đế Lăng, hai trận chiến đấu cuối cùng này đều không cần thiết nữa, nó đã không hề có ý nghĩa nữa rồi, đây chỉ là Lâm Phong đi tìm tai vạ thôi.

- Ngươi vẫn cho rằng mình là người mạnh nhất đại hội Tuyết Vực này, hiện giờ ngươi như thế nào?

Lâm Phong thản nhiên nói khiến cho đôi mắt Đế Lăng hơi hơi ngưng tụ, tuy rằng giọng nói của Lâm Phong vẫn rất bình tĩnh, nhưng ý nghĩa thì không thể nghi ngờ là đang châm chọc hắn, ngươi cho mình là người mạnh nhất, hiện tại vì sao lại là thứ hai? Như vậy Đế Lăng, hắn có tư cách gì mà ở chỗ này nói mạnh miệng.

- Tốt lắm, nếu như ngươi đã muốn đánh, ta sẽ nói cho ngươi biết cái gì gọi là kiến càng lay cây, cái gì gọi là không biết lượng sức.

Bước chân Đế Lăng bước lên, ngay lập tức hắn đã hiện ra ngay tại sát người của Lâm Phong, một luồng khí bá đạo ngút trời trôi đi áp bách về hướng Lâm Phong, Thương Thiên chi ý mạnh mẽ bùng ra.

Một trảo vung ra, lập tức thiên địa xung quanh dường như bị Đế Lăng khống chế, lực lượng lốc xoáy khủng bố đè ép hướng tới Lâm Phong, dường như muốn giảo sát Lâm Phong.

- Con kiến nhưng lại muốn tranh phong, hãy tỉnh táo lại đi.

Hai tay Đế Lăng nắm chặt, lực lượng càng ngày càng hùng mạnh hơn, đáng sợ hơn điên cuồng áp bách ở trên người của Lâm Phong, khiến cho Lâm Phong cảm thấy cả người căng thẳng, dường như đang muốn nghiền nát hắn.

Không gian vặn vẹo tạo thành ảo giác, trong lòng đám người run rẩy, Đế Lăng quá mạnh mẽ, có lẽ vào thởi điểm chiến đấu với Đoàn Vô Đạo, mọi người còn chưa cảm giác được hết sự mạnh mẽ của hắn, nhưng thời điểm hắn cùng với Lâm Phong chiến đấu, chỉ một kích tùy ý giống như đã muốn mạt sát Lâm Phong, loại đối lập này mới có thể mang đến rung động, mới có thể làm nổi bật lực lượng khủng bố của Đế Lăng.

Cánh tay của Lâm Phong chậm rãi nâng lên trong không gian thác loạn tay hắn đặt vào trên lưng rồi chậm rãi duỗi ra, động tác vô cùng kiên cố ổn định, không có một chút phù phiếm nào.

Một tiếng ngâm khẽ, huyết kiếm xuất hiện, huyết sắc quang hoa hướng về bốn phía xung quanh bùng ra, một luồng kiếm ý đáng sợ từ từ lan tràn ra ngoài, ngăn cản không gian áp bách kia.

Canh.

Một tiếng vang nhỏ truyền ra, huyết kiếm đã rút ra khỏi vỏ chúc xuống mặt đất, đầu mũi kiếm chĩa xuống đất, huyết quang càng ngày càng đậm, kiếm ý khủng bố càng ngày càng sắc bén

Chíu chíu.

Kiếm khí đáng sợ tung hoành giữa không gian, phát ra những tiếng gào thét vang dội làm cho luồng khí áp bách càng ngày càng yếu ớt, ý chí kiếm đạo bắt đầu bùng ra, lấy Lâm Phong làm trung tâm, toàn bộ đếu là kiếm khí giảo sát, càng ngày càng mãnh liệt.

- Thương Thiên.

Đế Lăng giận dữ quát lên, hai nắm đấm vừa mở ra lập tức lại nắm chặt lại, thiên địa dường như đều hợp lại, lực lượng kinh khủng lại một lần nữa đè ép về hướng Lâm Phong, hắn vốn có ý chí Thương Thiên, làm sao ý chí kiếm đạo của Lâm Phong có khả năng chống cự lại đây.

Cảm nhận được lực áp bách càng ngày càng mạnh, kiếm khí xung quanh Lâm Phong cũng càng ngày càng đáng sợ, ý chí kiếm đạo một tầng, hai tầng, ba tầng, bốn tầng… Kiếm khí điên cuồng gào thét, giữa hư không dường như xuất hiện vô số thanh kiếm, nhưng như thế này dường như vẫn chưa phải là chấm dứt, kiếm khí vẫn còn đang điên cuồng tăng lên.

- Giết.

Một luồng huyết quang đáng sợ bùng ra nhanh đến không thể tin nổi, không gian đang trói buộc kia từ một bị phân thành hai, dường như nó đã bị một kiếm này chặt đứt, huyết sắc quang hoa đều đều chém đứt Thương Thiên.

Ý chí kiếm đạo, tầng thứ năm.

Ánh mắt của mọi người đều hung hăng run lên, ý chí kiếm đạo của Lâm Phong đột phá tầng thứ tư, bước vào ý chí kiếm đạo tầng thứ năm. Khi Lâm Phong và Lăng Tiêu chiến đấu, Lâm Phong đã chặt đứt cánh tay của Lăng Tiêu lúc đó hắn cũng chỉ dùng ý chí kiếm đạo tầng thứ tư, hắn vẫn còn che dấu thực lực, Giờ phút này, trên người hắn kiếm khí bùng ra, đem ý chí Thương Thiên áp bách hắn đều thoải mái xoắn thành phấn vụn, ý chí Thương Thiên dưới ý chí kiếm đạo này đều đã phải mai một, không thể trói buộc được hắn.

Ý chí kiếm đạo của Lâm Phong đã vượt qua tầng thứ tư, bước vào tầng thứ năm. Một kiếm huyết sắc này mới là chính thức bắt đầu cuộc chiến đấu.

Đôi mày của Đế Lăng vừa nhíu lại, nhưng hắn không phải là Lăng Tiêu có thể so sánh được, thân thể lui lại, hai tay nắm chặt ý chí Thương Thiên, áp bách về hướng luồng huyết sắc quang hoa khủng bố kia, hắn cũng đã hơi hơi ngăn cản được xu thế kiếm đi tới, đồng thời số lượng nguyên lực đích thực đáng sợ trên quyền của hắn điên cuồng gào thét, Diệt Thương Thiên quyền đánh ra, thiên địa đều phát ra tiếng vang ầm ầm, oang mạnh vào luồng huyết quang đáng sợ kia.

Kiếm quang cuối cùng cũng mai một, nhưng mà khi Đế Lăng ngẩng đầu lên là lúc hắn phát hiện Lâm Phong bay từ trên không tới, từ phía trên hư không, Lâm Phong trực tiếp một kiếm từ trên phía trên hư không chém xuống, ý chí kiếm đạo tầng năm Huyền Vũ cảnh hoàn toàn bùng ra, toàn bộ trong thiên địa đểu là huyết sắc kiếm quang, không còn có bất kỳ cái gì khác.

- Giết.

Đế Lăng giận dữ quát lên, thân thể hắn phóng lên cao, Diệt Thương Thiên khủng bố oanh về hướng kiếm quang, chân nguyên lực lượng mạnh hơn Lâm Phong rất nhiều điên cuồng phóng thích.

- Kiếm thứ hai.

Kiếm trong tay Lâm Phong hơi hơi xoay tròn, xì xì một tiếng vang truyền ra, thân thể như gió, một kiếm đâm thẳng vào cổ họng Đế Lăng.

- Định cho ta.

Bàn tay Đế Lăng mạnh mẽ nắm chặt, lực đáng sợ áp bách tràn về phía kiếm quang, bàn tay Đế Lăng mang theo chân nguyên đáng sợ trực tiếp tràn qua huyết kiếm, phải khống chế huyết kiếm.

- Kiếm thứ ba.

Một luồng huyết sắc quang hoa bùng ra, toàn bộ không gian đều là bóng của kiếm uống máu, vô tình vô tận kiếm khí bắn về hướng Đế Lăng, đâm vào bàn tay Đế Lăng làm cho bàn tay hắn đau nhức.

- Cút ngay cho ta.

Đế Lăng gầm lên, song chưởng đồng thời cũng đẩy ra, một luồng khí mà lực lượng của nó có thể dời núi, toàn bộ áp bách về phía kiếm quang cùng với thân thể của Lâm Phong, Lâm Phong cảm thấy như có một tòa núi lớn đè xuống chính thân thể mình, làm cho hắn cảm thấy hít thở không thông, lực lượng của Đế Lăng thật đáng sợ.

- Kiếm thứ tư.

Lực cảm ứng khủng bố bùng ra, Lâm Phong đâm ra một kiếm, một kiếm này dường như bình thản không có gì lạ, không có khí thế ngập trời, mũi kiếm trực tiếp đâm vào luồng lực lượng mạnh như có thể dời núi kia, phía trên lực lượng đáng sợ này dường như sụp đổ, trong nháy mắt tán loạn bắn về bốn phía.

- Giết.

Kiếm uống máu không ngớt run rẩy, tùy theo thân thể của Lâm Phong mà chuyển động, bóng kiếm huyết sắc vô tận che khuất bầu trời, đám người thậm chí đã không còn nhìn thấy kiếm ở đâu nữa, chỉ thấy vô cùng vô tận kiếm quang đáng sợ, trong thiên địa toàn bộ đều là bóng kiếm.

- Lợi hại, ai nói là Lâm Phong không có lực lượng đánh một trận.

Đôi mắt đám người chằm chằm nhìn bóng kiếm vô tận kia, ý chí kiếm đạo tầng thứ năm, thật đáng sợ.

- Cút cho ta.

Một tiếng rống giận dữ cuồn cuộn truyền ra, Thương Thiên dường như đều chấn động long trời lở đất, vô cùng vô tận kiếm quang cuối cùng cũng mai một, chỉ còn lại từng mành kiếm một đang không ngừng vỡ vụn.

- Kiếm thứ mười ba.

Một giọng nói trang nghiêm truyền ra từ trong không gian, lập tức đám ngưởi liền thấy được một điểm huyết sắc kiếm quang bùng ra trong hư không, yêu dị, đáng sợ.

Tiếng vang xì xì truyền ra, đám người nhìn không gian vô tận kiếm quang rốt cục trôi đi, không gian cuối cùng trở về bình tĩnh, hoàn toàn yên tĩnh trở lại.

Đế Lăng đầu hơi cúi thấp xuống, hắn đưa tay sờ sờ vào vị trí bộ phận phổi của mình, máu tươi đã nhuộm đỏ bàn tay, máu tươi đỏ đến chói mắt như vậy.

Nhìn đến một chút máu tươi kia, đôi mắt toàn bộ đám người đều ngưng tụ lại, Đế Lăng bị thương, ở dưới kiếm uống máu thứ mười ba của Lâm Phong, không ngờ lại bị thương.

Ngẩng đầu lên, Đế Lăng nhìn Lâm Phong, dường như có chút không dám tin.

- Ngươi đả thương ta?

Một giọng nói rất nhỏ từ trong miệng Đế Lăng thốt ra, một kiếm kia không ngờ đã làm hắn bị thương.

- Chỉ là kiến càng lay cây, không biết tự lượng sức mình mà thôi.

Lâm Phong thản nhiên cất tiếng nói, giọng nói tràn ngập ý châm chọc, những lời này là Đế Lăng đã nói, tuy nhiên trong lúc này trong lòng Lâm Phong cũng thầm than, thực lực Đế Lăng này rất đáng sợ, kiếm uống máu thứ mười ba, một kiếm cuối cùng, lấy lực lượng ý chí kiếm đạo tầng thứ năm, nhưng lại cũng chỉ có thể làm bị thương hắn mà thôi.

- Sám hối đi.

Thương Thiên ngẩng đầu, lực lượng huyết mạch lại một lần nữa điên cuồng bùng lên, hơi thở của hắn điên cuồng tăng lên tới tầng chín Huyền Vũ cảnh đỉnh phong, tầng chín Huyền Vũ cảnh đỉnh phong.

Hơi thở kéo lên dừng lại, bước chân Đế Lăng bước lên, tiếng vang ầm ầm truyền ra khiến cho Thương Thiên dường như đều bị run rẩy lên, lực lượng áp bách thiên địa càng ngày càng đáng sợ.

- Sám hối, ta chưa bao giờ biết sám hối là gì.

Lâm Phong cầm trong tay kiếm uống máu, ánh mắt bình tĩnh, một luồng hơi thở khủng bố bùng ra, từ trên người của hắn, hơi thở của hắn cũng giống như Đế Lăng, bắt đầu kéo lên.

Ầm.

Lực lượng đáng sợ dường như đã phá tan trói buộc. Huyền Vũ cảnh tầng tám.

Lâm Phong, tu vi tầng tám Huyền Vũ cảnh.

Đám người chỉ cảm thấy trái tim dường như bị hung hăng va chạm, quá mức rung động, tu vi tầng tám Huyền Vũ cảnh, ý chí kiếm đạo tầng năm, giờ phút này hình như Lâm Phong mới hoàn chỉnh, mới chính là Lâm Phong thực sự.