Ở trong một khu vực hoang dã mênh mông, Đông Bá Tuyết Ưng bỗng dưng xuất hiện.
Đứng ở trong vùng hoang dã này, Đông Bá Tuyết Ưng lộ ra nụ cười, hắn lập tức thử lại lần nữa ‘nhìn thấy’ khu vực thần bí kia, lập tức nối liền lỗ thủng hai nơi hình thành thông đạo. Nếu muốn đưa người khác có thể sẽ khá phiền toái chút, nhưng nếu chỉ là bản thân lại thoải mái hơn nhiều.
“Vù.” Không gian trước mắt đang vặn vẹo, Đông Bá Tuyết Ưng khẽ cất bước đi vào trong đó, không gian vặn vẹo nhanh chóng khôi phục bình thường.
Mà ở một chỗ khác của Cửu Vân đại lục, cách khoảng cách nửa đại lục.
Đông Bá Tuyết Ưng ở giữa không trung vặn vẹo đi ra.
“Quả thực thần kỳ.” Đông Bá Tuyết Ưng tán thưởng.
“Nhưng, ta không tìm thấy động phủ của Cửu Vân đế quân.” Đông Bá Tuyết Ưng lúc trước ở trong động phủ thông qua khu vực thần bí từng quan sát động phủ, biết vị trí động phủ.
Nhưng giờ phút này lại quan sát.
Lại không tìm thấy! Tựa như hoàn toàn ẩn giấu rồi, thủ đoạn của Cửu Vân đế quân hiển nhiên cao thâm hơn nhiều.
“Vù.”
Đông Bá Tuyết Ưng khẽ cất bước, không gian vặn vẹo, sau đó biến mất không thấy.
Lại một lần nữa xuất hiện, đã là một mảng hỗn độn hư không cách Cửu Vân đại lục vô cùng xa xôi, Đông Bá Tuyết Ưng đứng ở trong hỗn độn hư không, hắn biết một lần này thu hoạch thật sự quá lớn, khiến hắn trở thành một nhóm nhỏ trong vô số người tu hành được hâm mộ. Đám người bọn Sa Tổ, Vấn Thiên điện chủ quả thực rất được hâm mộ.
Bởi vì bọn họ dù nán lại sào huyệt thời gian dài, cũng sẽ có cường giả nhờ bọn họ hỗ trợ, đưa bọn họ tới một số nơi cực kỳ xa xôi, mỗi lần phí vất vả đều không phải ít, cho nên bọn họ mỗi một người đều cực kỳ giàu có.
Tiếp theo.
Loại thủ đoạn chạy trốn này cũng cực kỳ nghịch thiên, bọn họ muốn đi, cũng không mấy ai có thể ngăn được bọn họ.
“Về quê hương thăm chút đi.” Sau khi có được năng lực có thể dễ dàng đến bất cứ một nơi nào, Đông Bá Tuyết Ưng giờ phút này muốn nhất chính là về vũ trụ quê hương trước, thăm người thân.
“Vù.” Đông Bá Tuyết Ưng khẽ cất bước, hư không vặn vẹo, hắn đã biến mất không thấy.
Cửu Vân đại lục cách vũ trụ quê hương phi thường xa xôi, đầu sỏ Hỗn Độn cảnh vất vả chạy đi bình thường cũng tốn ngàn vạn năm.
“Hô.” Nháy mắt, một khu vực trong hỗn độn hư không vặn vẹo, Đông Bá Tuyết Ưng từ trong đó đi ra.
“Vũ trụ quê hương.”
Đông Bá Tuyết Ưng nhìn về phía một phương hướng xa xa, bởi vì khoảng cách quá xa xôi, hắn lúc truyền tống cũng có chút lệch, nhưng ở trong hỗn độn hư không tiến hành ‘xuyên qua hư không’ cũng so với ở trong thánh giới nhanh hơn không biết bao nhiêu lần.
Vù vù.
Một nhịp thở, Đông Bá Tuyết Ưng liền đến phía trước một vũ trụ khổng lồ.
Trong vũ trụ nhiều nhất cho phép người từ ngoài đến cấp Chúa Tể, về phần Hư Không Thần? Thì nhất định là sinh mệnh bản xứ vũ trụ! Sinh mệnh cường đại tới từ bên ngoài là không thể tiến vào vũ trụ —— trừ phi như hư không hành giả Cổ Kỳ… một số có được lực lượng phá hủy một vũ trụ, vũ trụ không thể ngăn cản bọn họ, chỉ có thể tùy ý bọn họ tiến vào. Nhưng muốn dễ dàng phá hủy một vũ trụ, hiện nay Đông Bá Tuyết Ưng đều chưa làm được.
“Rẹt ~~~” màng vũ trụ xuất hiện một khe hở, Đông Bá Tuyết Ưng dễ dàng bay vào trong đó.
Vũ trụ quê hương còn ở trong một kỷ nguyên này, mình còn chưa bị bài xích.
******
Vũ trụ quê hương, một con dã cẩu màu đen nằm sấp trên đất cỏ bẹp tai ở Sơ Thủy Chi Địa bỗng ngẩng đầu mở mắt, nhìn xa xa, trên khuôn mặt chó của nó cũng lộ ra sự kinh ngạc, miệng nói tiếng người lẩm bẩm: “Đông Bá Tuyết Ưng tiểu tử này mới rời khỏi bao lâu đã trở lại, cũng Hợp Nhất cảnh rồi?”
“Không chỉ Hợp Nhất cảnh, hơn nữa còn là nội điện trưởng lão.” Lão giả tóc bạc xuất hiện nói. Sơ Thủy Chi Địa này là Thiên Ngu lão tổ xây dựng, thành viên Thái Hư thiên cung đến một vũ trụ này, Sơ Thủy Chi Địa đều có thể cảm ứng được thân phận.
“Nội điện trưởng lão? Không phải thực lực cũng tiếp cận với ta rồi?” Dã cẩu màu đen giật mình.
Nghiêm khắc mà nói, luận thực lực nó là thực lực Tinh Thần tháp tầng thứ sáu.
Nhưng ở Sơ Thủy Chi Địa nó còn chiếm địa lợi, pháp trận Thiên Ngu lão tổ bố trí quy tắc ảo diệu vô cùng, dã cẩu màu đen được pháp trận thêm vào, hoàn toàn có thể phát huy ra chiến lực Tinh Thần tháp tầng thứ bảy! Dù vậy, năm đó cũng bị Kiếm Chủ áp chế.
“Tu hành nhanh như vậy, chỉ sợ tương lai lại sẽ là một vị điện chủ của Thái Hư thiên cung ta.” Lão giả tóc bạc tán thưởng.
...
Đông Bá Tuyết Ưng nhìn tinh vực rộng lớn xa xa phát ra vô tận khí tức hủy diệt, toàn bộ tinh vực đó không có một ngọn cỏ, không có bất cứ một sinh mệnh nhỏ yếu nào. Chỉ có một nam tử áo bào đỏ sậm ở trong đó, nay nam tử áo bào đỏ sậm kia có điều cảm ứng ngẩng đầu nhìn tới, xuyên thấu qua khoảng cách không gian thấy được thanh niên áo trắng đứng ở ngoài tinh vực.
“Tuyết Ưng?” Đang tu hành Huyết Nhận thần đế chấn động, vội dừng tu hành, khẽ cất bước liền xuyên qua khoảng cách không gian đến chỗ Đông Bá Tuyết Ưng.
“Tuyết Ưng, ngươi đã trở lại?” Huyết Nhận thần đế cũng có chút không dám tin.
Bởi vì thời gian quá ngắn.
Từ vũ trụ quê hương đến Thất Tinh Hải thánh giới, chạy đi cũng cần rất lâu.
“Đã trở lại.” Đông Bá Tuyết Ưng mỉm cười.
“Lúc này mới mấy ức năm mà thôi, ngươi đã trở lại, hơn nữa thực lực ngươi hiện nay, ta cũng nhìn không thấu.” Huyết Nhận thần đế rất giật mình.
Đông Bá Tuyết Ưng cười nói: “Sư tôn, con vận khí tốt, ở sau khi rời khỏi vũ trụ quê hương không lâu, liền gặp hành lang hư không, để con gặp Ma Tổ của Thái Hư thiên cung ta, khiến con có thể sớm đến Thái Hư thiên cung. Tuy mới mấy ức năm... Trên thực tế con mượn dùng Thời Quang điện của Thái Hư thiên cung tu hành đã mấy trăm ức năm, mới có thực lực như vậy, lấy ngộ tính tiềm lực của sư tôn một khi tiến vào Thái Hư thiên cung, thực lực cũng sẽ tăng vọt.”
“Hành lang hư không?” Huyết Nhận thần đế giật mình, “Ngươi thế mà gặp được hành lang hư không?”
Hắn biết đi bản đồ tuyến đường đi Thất Tinh Hải thánh giới, cũng biết trên đường sẽ gặp phải một số nguy hiểm chưa biết.
Hành lang hư không, Huyết Nhận thần đế cũng sẽ rất đau đầu sợ hãi.
Bởi vì một khi lâm vào trong đó...
Tuy khả năng trực tiếp chết khá thấp, nhưng bình thường cách Thất Tinh Hải thánh giới sẽ xa xôi hơn nhiều. Vũ trụ quê hương cách Thất Tinh Hải thánh giới tính là rất gần rồi! Thông qua hành lang hư không... Nói không chừng khoảng cách lập tức xa gấp mười gấp trăm lần! Chạy qua gần như không thể.
Sự thật cũng như thế.
Đông Bá Tuyết Ưng là trực tiếp đến gần Đông Lân thánh giới.
“Không phải đụng mặt Ma Tổ sao?” Đông Bá Tuyết Ưng cười nói.
“May mắn may mắn.” Huyết Nhận thần đế cũng cảm khái, “Rời khỏi quê hương, ở trong hỗn độn hư không đi đường quả thực rất nguy hiểm.”