Ở thế giới Hạ tộc, cũng chỉ ‘Đại Địa thần điện’ ‘Ma thần hội’ ở trong lịch sử từng xuất hiện thần linh phân thân buông xuống! Đó là hai thế lực lớn tranh đoạt tín ngưỡng thế giới Hạ tộc, hai bên điên cuồng cứng đối cứng, thậm chí đều tự trả giá khủng bố giáng xuống một vị thần linh phân thân, một trận đại chiến đó đánh trời sụp đất nứt, tử thương vô số, cuối cùng Ma thần hội chiến bại, từ đó liền hoàn toàn ẩn nấp trong bóng đêm, không cứng đối cứng với Đại Địa thần điện nữa.
Thần linh phân thân, là rất khủng bố.
Bọn họ tuy bị thế giới vật chất áp chế, thực lực áp chế ở ‘Bán Thần cực hạn’. Nhưng bọn họ lợi dụng đối với các loại quy tắc ảo diệu lại vượt xa Bán Thần, cho nên chiến lực của bọn họ cực kỳ đáng sợ.
...
“Ta đã hơn ba vạn năm chưa buông xuống rồi.” Ma thần cười nói, “Có thể nhìn thấy một vị nhân loại Siêu Phàm trẻ tuổi tiền đồ vô lượng, thật sự là một chuyện vui vẻ. Chúng ta ngồi xuống, uống chút rượu ngon, chậm rãi tán gẫu, được không?”
Đông Bá Tuyết Ưng cười nói: “Uống rượu? Được, ở lúc còn bé ta đã từng mơ mình có một ngày có thể uống rượu cùng thần linh. Không ngờ hôm nay có thể thực hiện.”
“Mời.” Ma thần đưa tay vờ dẫn.
Đông Bá Tuyết Ưng cũng không khách khí, trực tiếp hướng sảnh chính của nội thành bảo chủ đi đến.
Thủ lĩnh áo bào bạc, một đám trưởng lão… quỳ mọp trên ban công nội thành bảo đều có chút kinh ngạc không hiểu, ma thần buông xuống? Thế mà uống rượu với Siêu Phàm này? Hơn nữa hắn là Đông Bá Tuyết Ưng?
“Thế mà là Đông Bá Tuyết Ưng?” Một đám người bọn thủ lĩnh áo bào bạc giờ mới rõ, kẻ đánh tới tận cửa này chính là vị Siêu Phàm trong truyền thuyết trẻ tuổi nhất trong ngàn năm—— Đông Bá Tuyết Ưng!
“Mau tới dâng rượu!” Một thanh âm lạnh lùng vang lên ở bên tai thủ lĩnh áo bào bạc.
“Vâng.”
Thủ lĩnh áo bào bạc lập tức tuân mệnh vội nhanh chóng đi làm.
******
Ở trong căn phòng xa hoa.
Đông Bá Tuyết Ưng dẫn trước ngồi xuống, không khách khí chút nào. Hắn vẫn thao túng thiên địa lực bao phủ trăm dặm phạm vi chung quanh, giám sát tất cả. Ma thần buông xuống, ngược lại khiến trong lòng hắn càng thêm cảnh giác.
“Ngươi là vị đại ma thần kia của Ma thần hội?” Đông Bá Tuyết Ưng hỏi.
“Ta chỉ là một ma thần bình thường trong thâm uyên, nào có thể so sánh với đại ma thần!” Vị ma thần này nói. “Ta tên Ô Vân Hỏa, ở thế giới Hạ tộc các ngươi... Ta chỉ là một trong rất nhiều cái gọi là tà thần ma thần của các ngươi, rất không bắt mắt.”
Đông Bá Tuyết Ưng khẽ gật đầu.
Ma thần này đặt tư thái rất thấp.
Rất không bình thường!
Hơn nữa căn cứ mình biết, thần linh muốn cách rất nhiều không gian mạnh mẽ giáng xuống hình chiếu thế giới, duy trì hình chiếu thế giới tiêu hao cũng rất kinh người, hắn thế mà nhàn nhã thảnh thơi bồi mình uống rượu? Khẳng định có chút mưu tính.
“Ngươi sao biết ta là Đông Bá Tuyết Ưng?” Đông Bá Tuyết Ưng hỏi, hắn cũng vui vẻ tiêu hao thời gian.
“Toàn bộ An Dương hành tỉnh, Thánh Cấp Siêu Phàm chỉ ngươi và Bành Sơn hai người.” Ma thần ‘Ô Vân Hỏa’ nhếch miệng cười lộ ra răng nanh sắc bén, “Bành Sơn già rồi, mà khí tức sinh mệnh trẻ tuổi của ngươi tươi sáng như thế, ta đoán ngươi chính là Đông Bá Tuyết Ưng, xem phản ứng của ngươi, quả thực đoán đúng rồi.”
“Ma thần vĩ đại.”
Thủ lĩnh áo bào bạc bên cạnh thì ở một bên rót rượu, cung kính vô cùng, rót cho cả hai bên.
“Ừm.”
Đông Bá Tuyết Ưng uống rượu, rượu này mùi vị cũng chỉ có thể xem như tầm thường, mình ở Hạ Đô thành từng uống thứ ngon hơn, nhưng hôm nay bồi mình uống rượu lại là một vị ma thần! Thật sự là chuyện rất có mặt mũi.
“Ta có một việc, muốn mời Đông Bá Tuyết Ưng tiểu hữu ngươi hỗ trợ.” Ô Vân Hỏa ma thần cười nói.
“Nói.” Đông Bá Tuyết Ưng nói.
“Ài, ngươi cũng biết, hắc ám thâm uyên không thể so với thần giới, quá mức tàn khốc.” Ô Vân Hỏa ma thần lắc đầu thổn thức, “Ta thật vất vả mới lưu lại dấu hiệu không gian ở thế giới Hạ tộc các ngươi, lại trải qua thời gian dài đằng đẵng dần dần bồi dưỡng, mới bồi dưỡng một đám thủ hạ của ta, phí tâm phí sức, đấu đá trả giá không nhỏ cuối cùng kiếm được chút tín ngưỡng ở thế giới Hạ tộc các ngươi, thật sự rất không dễ dàng, còn có một đám thần linh ma thần khác cũng ở thế giới Hạ tộc tranh đoạt tín ngưỡng. Càng đừng nói Ma thần hội cùng với Đại Địa thần điện cường đại nhất!”
“Chúng ta loại ma thần này, thật sự không dễ dàng.” Ô Vân Hỏa ma thần cảm khái.
Đông Bá Tuyết Ưng nghe.
Có một số Siêu Phàm có lẽ sẽ sinh ra chút cộng hưởng, nhưng hắn từng xem quá nhiều hồ sơ, rất rõ... tín ngưỡng của thế giới vật chất, là phi thường trân quý! Có thể đưa tay vươn vào thế giới vật chất, đều đã là tồn tại rất cường đại.
Đừng nhìn vị Ô Vân Hỏa ma thần này khách khí với mình như thế, là vì hắn căn bản không thể thật sự bản tôn đánh vào, bản tôn nếu tới, thổi một hơi chỉ sợ cũng có thể tiêu diệt mình! Mà ‘hình chiếu thế giới’ lọt vào toàn bộ thế giới vật chất áp chế, thực lực áp chế ở ‘Phàm nhân cực hạn’, tuy ở trên lợi dụng quy tắc ảo diệu mạnh hơn mình rất nhiều, nhưng uy lực lại bị áp chế ở cực hạn phàm nhân, mình đứng ở đây mặc cho hắn đánh, hắn cũng không gây thương tổn được mình chút nào!
Hình chiếu thế giới, bị áp chế ở cực hạn phàm nhân.
Thần linh phân thân, bị áp chế ở Bán Thần cực hạn.
Mà trên thực lực khác biệt có thể suy đoán ra... Cái giá phải trả để buông xuống ‘Thần linh phân thân’ khủng bố đến mức độ nào.
Chính bởi vì thực lực yếu, cho nên hắn mới ăn nói khép nép!
“Ta ở mười chín hành tỉnh, thật ra tổng cộng mới thành lập mười hai tổng đàn.” Ô Vân Hỏa lắc đầu nói, “Mà ngươi nay tấn công một chỗ này, chính là một chỗ tổng đàn trong đó. Mỗi một tổng đàn đều là tâm huyết của ta hội tụ, cho nên ta xin Đông Bá Tuyết Ưng tiểu hữu ngươi hỗ trợ, xuống tay lưu tình, đừng chém tận giết tuyệt nữa.”
“Nếu ngươi giúp ta một lần này, ta tự nhiên cũng sẽ cảm tạ tiểu hữu thật nhiều.” Ô Vân Hỏa nói, “Ta nguyện ý tặng ngươi món quà giá trị hai ngàn cân nguyên thạch, Đông Bá Tuyết Ưng tiểu hữu ngươi coi như chuyện lần này chưa xảy ra, ngươi có bằng lòng không?”
“Hai ngàn cân nguyên thạch? Thực là đại thủ bút nha.” Đông Bá Tuyết Ưng cảm thán nói.
Ô Vân Hỏa ma thần nói: “Ngươi hẳn là rõ, ta nay ở hắc ám thâm uyên... Muốn đem một chút bảo vật đưa đến thế giới Hạ tộc các ngươi là phi thường khó, cho nên cho ra món quà giá trị hai ngàn cân nguyên thạch đã rất nhiều rồi.”
“Ta biết, bình thường đều phải thông qua thời không thần điện mới có thể đưa sao.” Đông Bá Tuyết Ưng cười nói.
Thần giới, hắc ám thâm uyên, đều cách thế giới vật chất quá xa xôi.
Muốn buông xuống cũng phi thường khó, như lúc trước ác ma xâm nhập cũng là bởi vì dưới cơ duyên xảo hợp vừa vặn hình thành một cái thông đạo như vậy. Mà nếu ma thần hoặc thần linh, muốn đem một chút tài nguyên đưa đến thế giới vật chất...cái giá để ‘Vận chuyển’ bình thường vượt xa giá trị vật phẩm vận chuyển.