Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 505: Thành thần (2)



Đông Bá Tuyết Ưng dọc theo cầu thang đi lên trên, đi tới tầng thứ hai. Đây cũng là không gian hình tròn trống trải, nơi này cũng có một lão giả râu bạc khoanh chân ngồi, chỉ là trên đầu gối hắn đặt một cây trường côn màu xanh lục đậm.

“Tiểu gia hỏa, vừa rồi cái thân thể kia của tầng thứ nhất quá yếu. Tầng thứ hai ta có thể sử dụng lực lượng tăng lên không ít.” Lão giả râu bạc nhếch miệng cười lạnh, “Ngươi cứ việc đến, cứ việc ra chiêu.”

“Vãn bối sẽ không từ chối.”

Đông Bá Tuyết Ưng cũng không do dự, lập tức bóng người chợt lóe tới giữa không trung, trường thương trong tay đột nhiên bổ xuống! Trường thương ở lúc vung bổ, lập tức tăng vọt dài trăm mét, nhằm vào đầu bổ về phía lão giả râu bạc.

“Hừ.” Một cây trường côn trong tay lão giả râu bạc, hai tay phân biệt cầm lấy hai đầu trường côn, rất tùy ý vẩy lên một cái.

Ầm!

Trường thương giận đập xuống, trường côn vung lên! Hai cái va chạm với nhau, dư âm uy năng ầm ầm đánh vào không gian Đăng Vân tháp tầng thứ hai.

Đông Bá Tuyết Ưng cảm giác được lực đạo trường thương phản chấn truyền đến, ở giữa không trung cũng không khỏi lảo đảo về phía sau, không khỏi biến sắc: “Lực lượng thật mạnh, thế mà không thua gì ta. Không, ta là súc thế giận bổ, hắn là ở tại chỗ tùy ý ra một đòn, lại tương đương với ta, lực lượng của hắn hẳn là còn ở trên ta!”

“Thân thể này của ta.” Lão giả râu bạc nói, “So sánh ‘Huyền Kim Thiên La Thể’ nhập môn, tuy nói bảo mệnh không bằng ngươi, nhưng trên lực lượng lại chiếm ưu thế. hộ pháp đệ tử Hồng Thạch sơn ta, bình thường đều có thể luyện thành bí thuật cấp Giới Thần!”

Đông Bá Tuyết Ưng gật đầu.

Hắn hiểu.

Ba loại chân ý của hắn đều chỉ là tam trọng cảnh, dựa vào bí kỹ mới đạt tới ngưỡn cửa. Mà có thể thành hộ pháp đệ tử, bình thường đều là đạt tới nhị phẩm thần tâm, cho nên đi luyện ‘bí thuật cấp Giới Thần’ nhập môn tương đối dễ dàng hơn nhiều.

“Thực lực ta hiện nay, tùy tiện một hộ pháp đệ tử tu luyện chút năm tháng cũng có thực lực như ta.” Lão giả râu bạc nói xong liền nháy mắt ra chiêu.

Một cây trường côn, giống như giao long trong nước, gào thét mang theo lực lượng lốc xoáy bao phủ tới.

Đông Bá Tuyết Ưng liên tục xuất thương ngăn cản.

“Soạt!” Trường côn mang theo lực lượng lốc xoáy va chạm với cán thương của Đông Bá Tuyết Ưng, cán thương không khỏi lệch đến một bên, trường côn trực tiếp chọc ở trên ngực Đông Bá Tuyết Ưng.

Phành!

Tuy Vạn Kiếp Hỗn Nguyên Thể dễ dàng chống lại được lực đánh này, nhưng Đông Bá Tuyết Ưng vẫn không tự chủ được bay ngược về phía sau, cố gắng lảo đảo đứng vững.

“Tiểu tử, cảnh giới của ngươi vẫn quá thấp.” Trường côn quét ngang chung quanh, mặc cho hư giới phân thân biến ảo trăm mét, cũng không tránh được quét ngang, trực tiếp bị quét bay đi

“Lực lượng của ngươi cũng không được.” Trường côn cùng trường thương cứng đối cứng, trường côn theo đó thuận thế lại nện ở trên đầu Đông Bá Tuyết Ưng.

“Thương pháp của ngươi, chỉ có một chiêu bí kỹ, chỉ biết tiến công, quá dễ phá giải.” Trường côn chỉ xoay tròn đã nện ở trên cổ tay Đông Bá Tuyết Ưng, may mắn Vạn Kiếp Hỗn Nguyên Thể lợi hại, vẫn có thể cầm chặt trường thương trong tay.

Phành phành phành!

Đông Bá Tuyết Ưng bị áp chế mọi phương diện.

Đấu lực lượng tốc độ, không được! Đấu kỹ xảo chiến đấu cũng không được! Dựa vào hư ảo phân thân biến ảo, nhưng phạm vi trăm mét, đối phương quét ngang trường côn một cái có thể bao phủ hết!

Đông Bá Tuyết Ưng va chạm ở rìa không gian hình tròn trống trải, từ giữa không trung ngã xuống, đầu lắc lắc, mới khôi phục tỉnh táo.

“Còn đánh sao?” Lão giả râu bạc vác trường côn, nhìn Đông Bá Tuyết Ưng.

“Không đánh nữa không đánh nữa.” Đông Bá Tuyết Ưng lắc đầu, vừa rồi một lần cuối cùng đầu bị liên tục đập mấy chục côn, cũng có chút choáng váng rồi. Nhưng bị hành hạ đến bây giờ, da cũng chưa rách một chút nào, tóc cũng không rụng một sợi, chỉ có thể cảm khái Vạn Kiếp Hỗn Nguyên Thể phòng ngự bảo mệnh là đủ nghịch thiên.

“Tu hành cho tốt đi, ngươi hiện tại mới tính là ngưỡng cửa hộ pháp đệ tử, chỉ là tu thêm một môn bí thuật cấp Giới Thần mà thôi, nếu không ngay cả tầng thứ nhất cũng không thắng được.” Lão giả râu bạc nói.

“Ừm.” Đông Bá Tuyết Ưng gật đầu.

...

Đi ra khỏi Đăng Vân tháp, Đông Bá Tuyết Ưng ngược lại có chút hưng phấn, có thể mọi lúc có đối thủ lợi hại giao thủ với mình, điều này có thể không ngừng phát hiện chỗ thiếu hụt của thương pháp bản thân, có thể khiến mình không ngừng hoàn thiện.

Trên đảo Hồng Trần này có thể tăng tốc thời gian, có thể đi quan sát rất nhiều ấn ký như ‘Khai thiên tích địa’, có thể đi Vấn Tâm lộ, có thể giao chiến với cao thủ Đăng Vân tháp... Tuyệt đối là thánh địa tu hành.

“Ta nhất định nắm chặt thời gian, không thể lơi lỏng, cố gắng ở trước khi chiến tranh bùng nổ, trở thành nội môn đệ tử, đến lúc đó thực lực của ta cũng sẽ cao hơn hiện tại nhiều. Tin tưởng cũng có thực lực chính diện đấu thử với bọn vu thần đại ma thần.” Đông Bá Tuyết Ưng chờ mong.

******

Khi Đông Bá Tuyết Ưng ở trên đảo Hồng Trần khổ tu, ở thế giới Hạ tộc.

Ở sâu dưới lòng đất.

Một Huyết Mạn Hoa nguy nga khổng lồ đang ở đây sinh trưởng, nó có dây leo màu lục thật lớn, cùng với vô số dây leo nhỏ, còn có vô số đóa hoa, thẩm thấu ở mảng lớn đất đai chung quanh. Những dây leo nhỏ đóa hoa đó còn bao bọc từng cái thi thể sinh vật Thần cấp.

“Ầm!”

Dao động vô cùng khủng bố bỗng lấy Huyết Mạn Hoa làm trung ương lan ra, Huyết Mạn Hoa bắt đầu lột xác.

Ở phía trên một chỗ dưới lòng đất này... Trên trời cao cũng là vô tận uy năng mãnh liệt hội tụ, thậm chí giữa không trung mơ hồ có một hải dương cực lớn hiện ra. Hải dương mãnh liệt, các phàm nhân của một số thành trì chung quanh ngẩng đầu có thể nhìn thấy hư ảnh hải dương cực lớn giữa không trung, tựa như cũng đã nghe được tiếng nước biển ào ào.

Dao động mở thần hải không thể che dấu!

Toàn bộ thế giới Hạ tộc, mỗi một Siêu Phàm đều có thể rõ ràng cảm ứng được, mặc kệ là Hạ tộc, ma thú nhất tộc, đám thổ dân Siêu Phàm ai cũng biết một vị thần linh đã sinh ra!

“Đó là cái gì!”

Các phàm nhân của từng tòa thành trì đều ngẩng đầu khiếp sợ nhìn.

Quá rung động.

Một hải dương khổng lồ xuất hiện ở giữa không trung, gợn sóng mãnh liệt, khí thế khổng lồ, uy lực khiến vô số người cũng cảm thấy run sợ. Mà hải dương phạm vi to lớn... Ước chừng có phạm vi rộng vạn dặm! Cũng đủ so sánh phạm vi một quận, hải dương lớn như vậy xuất hiện ở trời cao, hoàn toàn so với mặt trời còn bắt mắt hơn! Trên đại lục chính của toàn bộ thế giới Hạ tộc có một nửa cư dân đều có thể nhìn thấy rõ ràng! Còn có một nửa khác cũng là bởi vì mây mù, núi cao các vật trở ngại bên ngoài mới không nhìn thấy.

“Trên trời sao có thể có hải dương lớn như vậy?” Các phàm nhân căn bản không thể lý giải, đừng nói là bọn họ, cho dù là một số các Xưng Hào kỵ sĩ, Xưng Hào pháp sư cũng đều không rõ ràng, một màn này ý nghĩa điều gì.