Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 704: Tìm nơi nương tựa (1)



Tin tức rất nhanh truyền bá ra, cũng không biết là từ trong phủ Giám sát sứ truyền ra, hay là từ trong Đông Liệu quân của Mạc quân chủ truyền ra.

Tóm lại, mọi người đều biết, vị Đông Bá điện hạ này đưa ra điều kiện cho Độc Dĩnh giới thần, hai mươi cân tro tàn ma cốt cùng quỳ gối trước cửa phủ đệ Giám sát sứ vạn năm, hơn nữa phải trong vòng ba ngày quỳ gối trước cửa phủ đệ.

Thời gian trôi qua từng ngày một.

Toàn bộ các thế lực lớn đông vực An Hải phủ đều chú ý, thậm chí ngay cả thế lực khu vực khác đều chú ý tới một màn này, dù sao mặc kệ là Đông Bá Tuyết Ưng, hay là Độc Dĩnh giới thần, ở toàn bộ An Hải phủ tiếng tăm cũng rất lớn.

“Ba ngày đã hết.”

“Độc Dĩnh giới thần căn bản chưa xuất hiện.”

“Xem xem vị Đông Bá điện hạ này rốt cuộc đối phó Độc Dĩnh giới thần như thế nào đi.”

“Theo ta thấy, Độc Dĩnh giới thần có thể sống lâu như vậy, hơn nữa cũng không phải kẻ ngốc, Đông Bá điện hạ tuy tiềm lực cực cao, nhưng ngại là hiện nay thực lực bình thường, chỉ sợ thật sự không làm gì được Độc Dĩnh.”

“Xem đi, tin tưởng lấy tính cách Đông Bá điện hạ, rất nhanh sẽ có động tác!”

Các thế lực đều đang chú ý, chú ý động tĩnh của phủ đệ Giám sát sứ.

...

Phủ đệ Giám sát sứ luôn luôn chiêu mộ, thân vệ đã sớm chiêu mộ đủ rồi, dù sao giới thần tuy hiếm thấy, nhưng Thần cấp đỉnh phong lại vô số kể. Hiện nay vẫn đang chiêu mộ giới thần nhất trọng thiên nhị trọng thiên.

Thời gian trôi qua từng ngày một, mười ngày nửa tháng, đảo mắt đã là một tháng.

Nhưng toàn bộ phủ đệ Giám sát sứ vẫn chưa có động tĩnh lớn.

Điều này làm rất nhiều thế lực chú ý đều âm thầm nghi hoặc, ngay cả Độc Dĩnh giới thần vốn cũng đã khẩn trương chờ đợi cũng buồn bực: “Đông Bá Tuyết Ưng này, phát ra lời hung hăng cũng đã trôi qua một tháng, động tĩnh gì cũng chưa có? Hừ hừ, còn tưởng rằng có thể có thủ đoạn gì.”

******

“Đại ca!”

Đông Bá Tuyết Ưng chủ động cửa phủ đệ tới Giám sát sứ nghênh đón, ở cửa chính là một nam tử mập mạp mặc áo bào trắng, hắn đang vuốt chòm râu vểnh lên, nhìn thấy Đông Bá Tuyết Ưng đi ra, đôi mắt nhỏ không khỏi sáng ngời, cười ha ha nói: “Đông Bá huynh đệ, ta sớm đã biết Đông Bá huynh đệ tiền đồ vô lượng, nhưng như thế nào nữa cũng không thể ngờ được, ngươi lại có thể được sư tôn thu làm thân truyền! Năm ngàn năm giới thần nhị trọng thiên, chậc chậc chậc, ta nghe được tin tức này cũng bị dọa nhảy dựng.”

“Đại ca, nhanh đi vào, ngươi tới chỗ ta không cần thông bẩm, trực tiếp đưa tin cho ta là được.” Đông Bá Tuyết Ưng nói ngay.

Bạch Sa thành chủ vui vẻ đi vào, ánh mắt quét chung quanh. Trong toàn bộ phủ đệ Giám sát sứ tùy ý có thể thấy được binh sĩ, những binh sĩ mặc áo giáp màu xanh đó khí tức đều rất cường đại: “Dưới trướng ngươi hiện nay có một ngàn giám sát quân, bốn ngàn thân vệ quân! Thân vệ quân này thực lực mỗi người so với binh sĩ quân đoàn bậc hai bình thường còn mạnh hơn một đoạn. Bốn ngàn thân vệ quân... Hoàn toàn bằng với con số một vạn của quân đoàn bậc hai bình thường, rất giỏi, rất giỏi, toàn bộ An Hải phủ cũng chỉ thân vệ quân của phủ chủ hơi thắng ngươi một bậc.”

“Cũng là sư tôn ưu ái.” Đông Bá Tuyết Ưng cười nói.

Hai người bọn họ vừa đi vừa tán gẫu.

“Đông Bá, lúc trước ngươi phát ra lời hung hăng, ép Độc Dĩnh giới thần kia cúi đầu. Nhưng Độc Dĩnh giới thần căn bản không để ý tới! Nay không những An Hải phủ đông vực, thậm chí toàn bộ An Hải phủ đều đang chú ý.” Bạch Sa thành chủ cười nói, “Ngươi nếu có cái gì cần ta hỗ trợ ra tay, cứ việc nói! Ta sớm đã nhìn Độc Dĩnh kia không vừa mắt.”

Đông Bá Tuyết Ưng nói: “Không vội không vội, đại ca, đối phó Độc Dĩnh như thế nào, ta đã có dự định. Sở dĩ không vội động thủ, cũng là thời cơ còn chưa hoàn toàn chín muồi. Mấy ngàn năm cũng đã trôi qua, mấy tháng ta vẫn có kiên nhẫn.”

Bạch Sa thành chủ thấy vậy sờ sờ bộ râu vểnh lên, cười hắc hắc nói: “Ngươi đã mưu tính sẵn, vậy thì tốt, nếu cần ta ra tay, lúc nào cũng có thể gọi một tiếng. Người khác còn sợ đắc tội Dĩnh Cổ Lương kia, ta không sợ.”

“Một cận thân thị vệ, nếu ngoan ngoãn thì thôi, nếu dám gây sóng gió, ta liền da mặt dày trực tiếp hướng sư tôn cáo trạng.” Đông Bá Tuyết Ưng nói.

“Ác.” Bạch Sa thành chủ lập tức khen.

Đông Bá Tuyết Ưng khiến các thế lực lớn kính sợ, chỉ hai điểm, một là tiềm lực cực lớn, một cái khác chính là thân truyền của bệ hạ! Thần đế bệ hạ đối với thân truyền đệ tử là coi trọng cỡ nào, Đông Bá Tuyết Ưng nếu thật sự đi cáo trạng, thì thật sự đáng sợ.

Đương nhiên...

Đông Bá Tuyết Ưng cũng chỉ nói ngoài miệng, thật sự là bản thân thật sự không làm được, bất lực, mới sẽ làm như vậy.

“Đúng rồi, Đông Bá.” Bạch Sa thành chủ cười hắc hắc, “Có một việc ta phải nói trước với ngươi.”

“Đại ca mời nói.” Đông Bá Tuyết Ưng nói.

“Ngươi hẳn là biết, ài, ta năm đó nhất thời hồ đồ, bị trục xuất môn hạ sư tôn.” Bạch Sa thành chủ nói, “Ta nay luôn nghĩ khi nào có thể quay về môn hạ sư tôn.”

“Điều này...” Đông Bá Tuyết Ưng do dự.

Lúc trước đại ca Bạch Sa thành chủ là vì ăn vụng Thế Giới Sa Tâm Quả sư tôn trân quý, sư tôn dưới cơn giận dữ đem hắn đuổi khỏi môn hạ. Loại chuyện này muốn vãn hồi, quá khó.

“Ta cũng không phải bảo Đông Bá ngươi hỗ trợ ngay bây giờ, ngươi hiện tại vừa bái môn hạ sư tòa không lâu, nói lời này chỉ sợ cũng vô ích.” Bạch Sa thành chủ nói, “Ta biết, sư tôn lúc trước rất tức giận, ta muốn trở về môn hạ sư tôn rất khó, nhưng ta sống cho tới bây giờ, tuổi thọ đánh giá cũng đã qua đi hơn phân nửa, ta chỉ muốn một việc, muốn ta ở trước khi bản tôn thần tâm tán loạn, có thể một lần nữa trở lại môn hạ sư tôn.”

“Đại ca...” Đông Bá Tuyết Ưng nói, “Ngươi yên tâm, đợi thực lực ta mạnh chút, lại chọn thời cơ tốt, nhất định đi nói chuyện này với sư tôn.”

Bạch Sa thành chủ nhất thời nhếch miệng nở nụ cười, cười vui vẻ: “Tốt, có lời này của ngươi là được rồi.”

Xa xa bỗng nhiên bay tới hai tia sáng.

Chính là Qua Bạch cùng một vị nam tử xa lạ ngăm đen, hai người bọn họ đáp xuống.

“Còn không nhanh bái kiến điện hạ.” Qua Bạch lập tức nói.

“Bách Lí Thương bái kiến điện hạ.” Nam tử ngăm đen này cung kính hành lễ.

Đông Bá Tuyết Ưng nhìn qua, kẻ tên Bách Lí Thương này khí tức bất phàm, là một vị giới thần nhị trọng thiên. Xem ra cũng là đến đầu nhập mình, từ công khai chiêu mộ, cho tới bây giờ giới thần nhị trọng thiên đến đầu nhập mình tính cả vị này thì có ba vị.

“Bách Lí huynh đệ, từ đâu tới?” Đông Bá Tuyết Ưng hỏi.

Nam tử ngăm đen nói ngay: “Bẩm điện hạ, ta vốn hành tẩu thần giới, mạo hiểm rèn luyện bản thân khắp nơi. Nhưng tu hành cho tới bây giờ đã qua hai mươi ức năm... một đường tu hành khó có thể tiến thêm nữa, lâu dài bôn ba chung quanh cũng mệt rồi, muốn tìm một chỗ an ổn tĩnh tu cho tốt, cho nên đặc biệt đến đầu nhập vào điện hạ.”