Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 914: Đau lòng (2)



Ào.

Thân thể hoàn toàn tiêu tán.

Đông Bá Tuyết Ưng cũng giật mình: “Huyết Xà Độc thật lợi hại, sau khi thẩm thấu tràn ngập toàn thân, thế mà làm hắn trực tiếp tan rã hủy diệt.”

“Hộ pháp Mẫu Tổ giáo này thân thể cũng thật đủ mạnh, liều mạng bùng nổ, lực lượng này quả thực mạnh tới khoa trương. May mắn ta từng nhận được hai môn tuyệt học, đều là tuyệt học cực kỳ sở trường phương diện lực lượng, toàn lực phòng ngự còn có thể chống đỡ được.” Đông Bá Tuyết Ưng âm thầm cảm khái, mình toàn lực phòng ngự mười phần lực lượng của đối phương chỉ có thể phát huy một phần hiệu quả.

Nhưng một phần hiệu quả này...

Nếu mình không có hai môn tuyệt học Diệt Cực Huyền Thân Thái Hạo, hoàn toàn có thể bị nghiền áp, chỉ có thể trốn vào trong thiên địa hư giới!

“Đây còn là một vị hộ pháp bình thường, lực lượng đã mạnh tới như vậy.” Đông Bá Tuyết Ưng nói thầm, “Cũng không biết kế hoạch của ta có thể thành công hay không, cho dù không thành công, mượn dùng hư giới đạo, ta bảo mệnh là không có vấn đề.”

Đông Bá Tuyết Ưng nhìn nhìn một số vật phẩm rơi xuống giữa không trung chung quanh, đó là vật phẩm Sanh Vân hộ pháp để lại, lập tức vung tay lên.

Vù.

Thu hết toàn bộ vật phẩm, đợi lát nữa cẩn thận xem xét sau.

“Hộ pháp Mẫu Tổ giáo này cũng có chút cổ quái, tổn thất một phân thân mà thôi, sao lại cảm giác không thích hợp như vậy?” Vừa rồi chém giết không nghĩ nhiều, hiện tại lại nghi hoặc hẳn lên, càng nghĩ càng không thích hợp.

Nếu là vũ trụ của người tu hành.

Bị giết một phân thân?

Bình thường đều sẽ phẫn nộ gầm lên, ngươi dám diệt một phân thân của ta, vậy chờ ta báo thù đi! Nhiều nhất đau lòng một chút binh khí bảo vật mà thôi, đến lúc đó có thể nuôi ra thân thể nữa, bản tôn có thể dễ dàng tách linh hồn làm hai, linh hồn tách làm hai hao tổn cũng có thể nhanh chóng khôi phục. Nếu không có bảo vật tổn thất mà nói, tổn thất phân thân căn bản không đáng nhắc tới.

“Vu Khúc đế quân.” Đông Bá Tuyết Ưng thông qua nhân quả trực tiếp đưa tin, hỏi, “Ta vừa giết một hộ pháp Mẫu Tổ giáo, nhưng hộ pháp đó lại sắp phát điên tuyệt vọng, chung quy cảm giác không quá thích hợp.”

...

Không trung Huyết Ma động thiên.

Một cầu vồng lửa phi hành tốc độ cao đã ngừng lại.

Bốn vị bọn Họa Chúc hộ pháp đều sững sờ.

“Sanh Vân đã chết.” Nữ hộ pháp áo bào tro chậm rãi nói, “Thật không ngờ lúc trước cùng nhau tới vũ trụ người tu hành, hắn thế mà đã chết.”

“Lại là bị một gã giới thần tứ trọng thiên giết chết.” Nam tử mắt biếc cười lạnh, “Thật không đáng.”

“Giáo chủ cũng đã nói, Đông Bá Tuyết Ưng kia tuy là giới thần tứ trọng thiên, nhưng đã mở ra con đường, tương đương với tôn giả trong bọn họ.” Nữ hộ pháp áo bào tro nói.

“Mới bước vào tôn giả, đã diệt Sanh Vân?” Lão giả quấn áo bào tím chỉ lộ ra một đôi mắt già nua khẽ nói.

“Bị phi đao của hắn khắc chế.” Họa Chúc hộ pháp thanh âm hùng hồn, cắn răng nói, “Chúng ta phụng mệnh tới Lục Đạo Thiên Luân, năm người chúng ta làm một đội ở năm tháng dài lâu cũng chưa chết, không ngờ một gã Đông Bá Tuyết Ưng không bắt mắt, lại đã khiến Sanh Vân chết.”

Tâm tình bốn người bọn họ đều rất phức tạp.

Mà cùng lúc.

Giáo chủ Mẫu Tổ giáo vô cùng tức giận trực tiếp truyền đến mệnh lệnh: “Họa Chúc hộ pháp, bốn người các ngươi cùng nhau hành động, giết chết Đông Bá Tuyết Ưng cho ta!”

“Vâng.”

Bốn vị bọn Họa Chúc hộ pháp đều tuân mệnh.

Bọn họ hoàn toàn không đem Đông Bá Tuyết Ưng để vào mắt, dù sao bốn người bọn họ liên thủ ở Lục Đạo Thiên Luân từng đối mặt rất nhiều nguy hiểm, cũng từng giao thủ với Vu Khúc hộ pháp, tự nhiên không sợ Đông Bá Tuyết Ưng.

“Xuất phát.” Họa Chúc hộ pháp thanh âm hùng hồn nhìn phương hướng Đông Bá Tuyết Ưng nơi xa, “Giết Đông Bá Tuyết Ưng kia.”

“Đi.”

“Giết hắn.”

“Ở Huyết Ma động thiên, không ai có thể cứu được hắn.”

Bốn vị hộ pháp này lập tức hóa thành một cầu vồng lửa, nhanh chóng hướng phía Đông Bá Tuyết Ưng chạy đi.

******

Đông Bá Tuyết Ưng cũng đoán được, giết Sanh Vân hộ pháp, hộ pháp khác của Mẫu Tổ giáo ở hạ tam động thiên chỉ sợ sẽ đến báo thù! Dù sao mình một gã ‘mới bước vào Tôn Giả cảnh’ đối với Mẫu Tổ giáo cũng không có sức uy hiếp.

Biết bọn họ sắp tới, Đông Bá Tuyết Ưng vẫn cùng nhau tán gẫu với Vu Khúc đế quân.

“Ngươi đã giết hộ pháp Mẫu Tổ giáo?” Vu Khúc đế quân hỏi lại, trong thanh âm tràn đầy sự giật mình khó có thể tin.

“Đúng vậy, làm sao?” Đông Bá Tuyết Ưng hỏi, “Đây chỉ là một cái phân thân nhỉ, giết một cái phân thân có gì to tát?”

“Ngươi, ngươi thật đúng là khá.” Vu Khúc đế quân tán thưởng.

“Rốt cuộc sao vậy?” Đông Bá Tuyết Ưng buồn bực.

Mình đối với Mẫu Tổ giáo cũng không phải hoàn toàn không biết gì cả.

Sư tôn cũng nói cho mình rất nhiều tin tức, nói cho thủ đoạn sở trường vân vân của một số cường giả đã biết trong bọn họ, cũng biết bọn họ có bản tôn phân thân.

“Tính cả hộ pháp này ngươi giết.” Vu Khúc đế quân nói, “Vũ trụ của người tu hành chúng ta đến nay tổng cộng mới giết chết ba hộ pháp.”

“Ặc.” Đông Bá Tuyết Ưng sửng sốt.

Mới giết chết ba hộ pháp? Mình đã giải quyết một người?

“Mẫu Tổ giáo giảo hoạt, ở trong vũ trụ ngươi hầu như không gặp được bọn hắn, cũng chỉ Lục Đạo Thiên Luân hạ tam động thiên, nơi này chỉ có ta, bọn hắn mới có một đám hộ pháp ở đây!” Vu Khúc đế quân giải thích, “Cho nên bọn hắn gần như không làm chuyện không có nắm chắc, có nguy hiểm bọn hắn đều trốn đi, phi thường quý trọng tính mạng! Trừ phi thật sự có bảo vật làm bọn hắn điên cuồng, bọn hắn mới sẽ mạo hiểm.”

“Cho nên trừ ngươi lần này, lúc trước chỉ mới giết chết hai vị hộ pháp.” Vu Khúc đế quân nói, “Tin tức này ta phải nói cho tám vị chúa tể, dù sao sự việc liên lụy rất lớn, bảo vật vị hộ pháp kia để lại ngươi cũng phải thu lấy, nhắm chừng sư tôn ngươi bọn họ cũng muốn xem xét.”

“Ừm.” Đông Bá Tuyết Ưng đáp.

...

Vu Khúc đế quân ngay sau đó liền đem tin tức truyền cho tám vị chúa tể.

Thời Không đảo chủ, Huyết Nhận thần đế, Vạn Thần điện chủ, Kiền Hợp nương nương, Nguyên Sơ chủ nhân, Ni La chúa tể, luyện ngục chúa tể, thâm uyên thuỷ tổ.

Tám vị bọn họ đều nhận được tin tức.

“Cái gì?”

“Đông Bá Tuyết Oánh tiểu gia hỏa kia đã làm thịt một hộ pháp Mẫu Tổ giáo?”

“Hắn không phải giới thần tứ trọng thiên sao?”

“A, hắn đã mở đạo rồi?”

Các chúa tể nhận được tin tức đều rất kinh ngạc, bởi vì trong bọn họ trừ Huyết Nhận thần đế, những người khác đều không biết Đông Bá Tuyết Ưng đã mở ra con đường, trăm vạn năm đã mở đường... Điều này quá khủng bố! So với trăm vạn năm siêu thoát còn dọa người hơn. Hiện tại Đông Bá Tuyết Ưng chẳng những đã mở đạo, còn ở trong Lục Đạo Thiên Luân xử lý một hộ pháp Mẫu Tổ giáo.

“Tuyết Ưng.”

Đông Bá Tuyết Ưng đang đi ở đỉnh một ngọn núi, hóng gió núi, nhàn nhã ngắm phong cảnh, bên tai lại vang lên thanh âm Huyết Nhận thần đế, “Ngươi đã giết hộ pháp Mẫu Tổ giáo?”

“Ừm.” Đông Bá Tuyết Ưng đáp, “Sư tôn, làm sao vậy?”