Tỷ Phu Vinh Dự

Chương 110: Động mới thoải mái (1+2)




" Không thể nào? Chẳng lẽ mỗi lần cùng ca ca ân ái, ngươi đều nhớ kỹ sao?" Ta cười hỏi.

"Đương nhiên phải nhớ chứ, tất cả những thứ này đều là chứng cớ ngươi khi dễ ta." Tiểu Quân gật đầu mãnh liệt khiến ta bật cười vui vẻ. Trong đầu lại tưởng tượng mỗi nàng cùng ta lên đỉnh vu sơn xong thì lại quét ngang một nét vào cuốn sổ để nhớ kỹ. Nếu nàng cả đời đều muốn ghi nhớ lại số lần cùng ta ân ái thì đoán chừng cả cuốn sổ cũng không hết.

Cười xong, ta đành phải kêu khổ không thôi: "Thế nhưng, mỗi làn đều chỉ là Tiểu Quân thoải mái thôi, ca chưa lần nào thoải mái mà, thật là đáng thương quá đi thôi!"

Tiểu Quân chửi ầm lên: " Phi, người ta còn lâu mới thoải mái, đau muốn chết ấy chứ."

"Nói dối thì cái mũi sẽ dài ra đó, rất dài." Ta cười gian manh, một bàn tay lặng lẽ luồn sâu vào bờ mông, trượt xuông khe mông căng cứng. Thân thể Tiểu Quân run rẩy một cái, hai chân nàng kẹp vào eo ta càng chặt hơn.

"Tiểu Quân......" Ta cầu xin bằng giọng điệu đáng thương .

" Không được."Tiểu Quân vẫn cố nỉ non chống đối.

"Đừng mà......" Tiểu Quân bị ta trêu chọc một hồi, thanh âm phản kháng càng ngày càng yếu.

"Tiên nữ tỷ tỷ." Ta vừa cầu xin lại vừa đưa một tay xuống kéo khóa quần, lôi ra chiếc côn thịt phình to dữ tợn. Côn thịt to dài mà lại nóng hôi hổi, dán lên bờ mông Tiểu Quân mà không ngừng nhảy nhót. Rất rõ ràng, Tiểu Quân cảm nhận được khu vực mẫn cảm lại bị một con quái vật quen thuộc quấy phá, đây con quái vật làm cho nàng vừa yêu lại vừa hận.

"Chán ghét, thả người ta xuống đi." Đại nhục bổng chỉ nhẹ nhàng cọ vào bên dưới Tiểu Quân, nàng đã buông cờ đầu hàng.

Mông thịt như muốn co lại nhưng rất nhanh lại hạ xuống, tiếp xúc thân mật với đại nhục bổng. Mặt nàng ửng hồng, tuy đã có mấy lần kinh nghiệm nhưng đối với nàng thì mỗi lần ân ái vẫn là một chuyện rất khó chịu nổi, huống hồ cái tư thế này cũng hơi thô bỉ.

"Không cần buông xuống cũng có thể yêu mà." Ta cười xấu xa tiếp tục độn lên bờ mông Tiểu Quân, ngón tay tụt nhẹ quần lót xuống xuống, đại nhục bổng lập tức tìm được cửa hang ẩm ướt. Xem ra, đồ lót nữ nhân càng nhỏ lại càng thuận tiện.

"Ngươi...... Ngươi đúng là một cái siêu cấp đại sắc trùng." Tiểu Quân oán hận nhìn ta, bộ ngực phập phồng không ngừng, bộ dạng yếu đuối không thể làm gì. Tận đến đại nhục bổng tiến vào cửa hang, nàng mới khẩn trương nhìn về phía cửa phòng, giống như sợ hãi có người đột nhiên đến.

"Chảy nhiều nước như vậy, Tiểu Quân cũng rất háo sắc đó!" Ta cười quái dị hai tiếng, vận eo một cái, côn thịt gian nan thẳng tiến vào vùng lầy lội chặt khít. Có lẽ là do tư thế thẳng đứng, Tiểu Quân lắc nhẹ một hồi liền khiến đầu con trượt ra ngoài. Ta hung hăng trừng mắt nhìn nàng, thô lỗ nâng mông lên nhằm đúng lỗ khe cho đại nhục bổng tiến vào. Tiểu Quân ưm một tiếng, ôm chặt cổ ta, lại để cho đại nhục bổng tiếp tục thẳng tiến cho đến khi hoàn toàn chiếm cứ lỗ thịt nhỏ.

Tiểu Quân hít sâu một hơi, tứ chi giãn ra: "Ô...... Đại sắc trùng, đại dâm trùng, đau chết á!"

"A, Tiểu Quân, động chút được không nào?" Ta vô thức dạy dỗ Tiểu Quân, các loại tư thế ân ái không thể đơn điệu, ta hi mau chóng dạy dỗ được Tiểu Quân thành một công chúa dâm đãng, để ta mỗi lần hưởng thụ nàng như cá nước thân mật. Tiểu Quân hỏi lại không tin: "Động mới thoải mái sao?"

Ta mãnh liệt gật đầu: "Đúng."

"Ừ." Quả nhiên nàng rất nghe lời, sau khi hơi chần chờ, nàng liền lắc nhẹ cái mông, đại nhục bổng của ta lập tức cảm nhận được sự say vuốt ve làm lòng người.

"Đưa cây gậy kéo ra một nửa đi, sau đó lại bỏ vào, như vậy sẽ thoải mái lắm đó." Ta tiếp tục dụ dỗ nàng, trong bụng đã sớm nở hoa. Cứ mỗi lần nàng mỗi hoàn thành một bước, ta hưng phấn kêu to: "Tiểu Hương Quân đáng yêu, ca yêu ngươi chết mất."

"A...... Như vậy sao?"Tiểu Quân khẻ nâng mông lên lại chậm rãi hạ xuống, cả hai ta hô hấp dồn dập, nàng còn hỏi lại như một học sinh nhờ thầy giáo xem lại bài.

"Ừ." Ta nén cười, gật đầu cổ vũ nàng. Hai tay vận lực trợ giúp nàng.

"Ư...... Ư...... A...... Ca, hôn...... Hôn ta......"

Đôi mội hai ta quấn quýt lấy nhau. Sự hoạt động của nàng rất mãnh liệt, khiến cặp môi của chúng ta lúc nào cũng có thể tách rời, thế nhưng chúng ta vẫn không rời nhau. Mông của nàng mỗi lần nhấc lên chỉ có thể đẩy ra một nửa dương vật, rồi lại hạ xuống thôn phệ toàn bộ. Động tác tuy không quá liền mạch nhưng rất thuần thục vừa phải, khiến ta kinh ngạc về sức học hỏi của nàng. Đây là Tiểu Quân thanh thuần trước kia sao? Đầu lưỡi nàng vì sao làm càn như thế? Thân thể của nàng vì sao nóng như lửa thế?

"Ư, Ư......"

A! Đúng vậy, tiểu mỹ nhân trước mắt ta vẫn là Tiểu Quân khả ái trước kia, thanh âm nàng không có bất kỳ thay đổi nào, vẫn ỏn ẻn ôn nhu, dù là rên rỉ cũng ỏn ẻn như thế. Mặc kệ đại nhục bổng của ta thô lỗ ra sao, mặc kệ ta đút vào mạnh mẽ đáng sợ cở nào, Tiểu Quân vẫn phát ra âm thanh rên rỉ mất hồn mà đầy ngây thơ lãng mạn.

Đây là lần thứ ba ta thấy Tiểu Quân đạt đến cao trào. Nữ nhân lên cao trào hoàn toàn bất đồng với nam nhân, thời gian nữ nhân đạt được tương đối dài. Trong chớp mắt, nàng đã bắt đầu run rẩy, chất lỏng trơn nhầy chảy ra, thế nhưng Tiểu Quân vẫn còn hoạt động, đây là một hiện tượng đáng mừng. Lúc còn ở khách sạn, nàng còn không biết phải tiếp nhận như thế nào, hoàn toàn bị động mà để cho ta chiếm cứ, mà giờ nàng đã hiểu được cách đẩy lên cao trào, cảm nhận được niềm vui thú ân ái.

"A...... A...... Ca......" Tiếng than sâu kín lại như lẩm bẩm có đôi khi càng có xuyên thấu lực hơn tiếng kêu, tiếng than của Tiểu Quân không thể nghi ngờ đã xuyên thủng lớp phòng ngự của ta, dương vật của ta cực độ bành trướng, ta dự cảm tinh dịch của ta sẽ phun ra mất. Trời ạ, Tiểu Quân là biểu muội của ta, ta không thể làm như vậy được. Ta rất rõ tình cảm giữa chúng ta đã vượt qua vui thú nhục dục, mỗi lần giao cấu đối với ta cũng không cảm thấy có gì phải thẹn, nhưng ta cảm thấy sợ hãi, sợ hãi không có kết quả với Tiểu Quân, sợ hãi chúng ta không thể vượt qua mối quan hệ huyết thống . Nhưng là ta quá yêu nàng, yêu nàng hơn cả chính mình.

"A, ca...... A......" Tiểu Quân thét lên như muốn phá hỏng màng nhĩ của ta.

"Tiểu Quân, nước tiểu rất nhiều đó !" Tay ta đã rất mỏi, đành phải ôm Tiểu Quân đi đến bàn làm việc rồi nhẹ nhàng đặt nàng lên. Lại một dòng nước ấm tràn ra, ta hung hăng khởi xướng cường một đợt trùng kích mạnh mẽ.

"A...... Là ngươi khiến người ta tè ra quần ! A...... Không cho cười á...... Ô...... Ca...... Ta muốn đi tiểu." Tiểu Quân trở nên có chút si mê, thậm chí có chút dâm đãng. Sự đồng tình tâm của ta tức khắc tan thành mây khói, bởi vì đối phó với nữ nhân dâm đãng không cần sự đồng tình.

"Muốn tiểu à, cứ tè ra đi." nhấc váy nàng lên, ta được chứng kiến trên vách hang là nụ hoa phấn hồng sưng đỏ dị thường, kiều diễm ướt át, nhưng đại nhục bổng của ta vẫn mãnh liệt tiến thẳng vào giữa nhụy hoa rực rõ.

"Tích...... Tích......"Trên bàn công tác bộ đàm đột nhiên phát ra kêu to. Ông trời ơi, có phải ngươi ghen ghét ta có được đáng yêu Lý Hương Quân hay không? Tại sao mỗi lần đến thời khắc mấu chốt lại phái người tới quấy rối ta, lần này lại sẽ là con rùa đen vương bát đản nào nữa đây? Ta rất muốn không để ý tới nhưng ta vẫn phải tiếp bộ đàm.

"Tiểu Quyên à? Có chuyện gì không?" Ta vừa hỏi, vừa nhẹ nhàng đưa đẩy côn thịt trong nhục huyệt đã co rúm lại. Còn Tiểu Quân thì càng ép chặt hai chân vào bên hông ta, mái tóc của nàng đã tán loạn, mặc dù có chút khẩn trương, nhưng đôi mắt đẹp vẫn phiêu đãng vô hạn xuân ý. Ai nói thiếu nữ không dâm đãng chứ?

"Dạ, có Trương Đình Nam tiên sinh muốn gặp tổng giám đốc." Âm thanh Tiểu Quyên nghe rất giòn tan, thế nhưng lúc này ta lại chẳng thấy có chút vui vẻ nào.

"Trương Đình Nam ư?" Trong óc ta đột nhiên hiện lên hình ảnh một người trẻ tuổi anh tuấn tiêu sái, ta nhớ tên Trương Đình Nam này là con trai Trương Tư Cần, một đại cổ đông của kt, hắn tìm ta có chuyện gì chứ? Ta muốn thoái thác, nhưng vẫn cần cho Trương Tư Cần mặt mũi. Nước trong kt quá sâu, ta không muốn đắc tội bất cứ kẻ nào.

"Vậy ngươi bảo hắn chờ ta 10 phút, ta có một số việc...... Cần xử lý." Cảm thấy Tiểu Quân đang đưa đại nhục bổng của ta rời khỏi khe suối ôn hòa, ta giật mình vội vàng tắt bộ đàm.

"Ca, có người đến,...... Trước hết đừng chọc nữa." Tiểu Quân thân thể mềm như bông, nàng kinh ngạc nhìn ta thở hùng hục như con trâu. Bất quá, nàng rất nhanh liền ý thức được nụ cười đầy ý xấu trên mặt ta, khuôn mặt xinh đẹp trở nên đỏ ửng, vừa như phẫn nộ, lại như thẹn thùng.

"Không muốn mà, sẽ...... Sẽ để cho người ta thấy đó." Tiểu Quân vô lực giãy dụa, nàng né tránh trái phải nhưng cuối cùng lại lật ra một vòng, lộ ra bờ mông đậy đặn. Ta nổi điên nhấc tung váy lên, hai tay đè lại tuyết trắng bờ mông hai bên, nhô lên đại nhục bổng o0o một cây mà vào, lần nữa phong phú Tiểu Quân lỗ ***

"A......" Tiểu Quân thấp giọng duyên dáng gọi to, xem ra nàng gầy yếu đến nỗi ngay cả gọi khí lực đều không có.

"Tiểu yêu tinh, sướng rồi còn muốn chạy sao?"ta hung hăng mà xoa cái kia hai luồng hình cầu mông thịt, mông thịt chẳng những rắn chắc, còn dị thường đạn tay.

"Ngươi mới là yêu tinh, ta thấy có người đến đó, Ư...... Ư......" Tiểu Quân nằm trên bàn công tác thở hổn hển, bờ mông nhỏ không cần ta tốn sức cũng đút vào phi thường thoải mái. Xoa đạn tay bờ mông, ta còn quan sát được lỗ đít nhỏ đáng yêu. Ai, ta không phải thiên vị lỗ đít nhỏ, chỉ là Tiểu Quân cây hoa cúc (~!~) tựu là xinh đẹp, chẳng lẽ ta đối với Tiểu Quân cây hoa cúc (~!~) nổi lên ý xấu? Hình như điều này hơi quá đáng.

"Tích...... Tích......" bộ đàm trên bàn công tác rất không hợp thời nghi mà lần nữa kêu to.

Ta cực kỳ giận dử, đè xuống tiếp nghe khóa: "Tiểu Quyên, ta không phải lại để cho hắn các loại 10 phút sao?"

Dù là kẻ ngốc cũng nghe ra sự phẫn nộ trong giọng nói của ta, Thượng Quan Tiểu Quyên không phải kẻ ngốc, thế nhưng nàng vẫn phải lo lắng nói: "Tổng giám đốc, Đái thư ký đã đến."

"Cái gì?"ta vừa kịp phản ứng, đại môn tựu truyền đến thanh âm, ta sợ tới mức mặt đều lục . Vừa ôm Tiểu Quân trượt ngồi ở văn phòng ghế da lên, môn đã bị đẩy ra.

"Tân Ny tỷ, ngươi chờ một chút......"cửa ban công tuy nhiên được đẩy ra, nhưng Thượng Quan Hoàng Quán vẫn tận lực ngăn cản Đái Tân Ni, cái này cho Tiểu Quân sửa sang lại đầu tóc rối bời sáng tạo ra quý giá thời gian. Ai !" xem ra Thượng Quan tỷ muội đã tận lực, ta không thể trách cứ các nàng, muốn trách thì trách chính mình không có đem văn phòng đại đóng cửa tốt. May mắn Đái Tân Ni tiến đến lúc chỉ thấy Tiểu Quân ngồi ở trên người của ta.

"Hoàng Quán, ngươi cứ đi di."ta hướng lên quan hoàng âu khoát tay áo.

"Vâng."Thượng Quan Hoàng Quán đưa tay ra mời rồi thè lưỡi chạy đi.

"Hừ, hai tiểu nha đầu này đến cả ta cũng dám ngăn cản. Thiệt là, nếu ta mà là tổng giám đốc, ta nhất định trừ tiền lương các nàng! Ô, Tiểu Quân cũng ở đây à? Sao ngươi lại ngồi trên người ca ngươi vậy?"Đái Tân Ni không phát hiện ra bất luận điều gì khác thường, trên mặt nàng cũng tràn ngập vui vẻ.

"Ta...... Ta đang học máy tính, ca đang...... Dạy ta." Tiểu Quân có kinh nghiệm kinh qua sóng to gió lớn, dù chuyện nguy hiểm đến tính mạng mà nàng còn có thể trấn định ứng đối. Nhưng lần này nàng tỏ ra phi thường bối rối, huống chi bộ mông vẫn còn đặt giữa hai chân ta, côn thịt vẫn cắm y nguyên trong nhục huyệt. Dưới tình huống kích thích thế này, nhục huyệt còn co bóp không ngừng, dâm thủy tuôn ra tràn trề, ta cảm giác được dưới đùi đã ướt đẫm, chiếc quần này sợ là không thể mặc được nữa.

"Ừ, vậy ngươi phải học cẩn thận đó! Ha ha, Trung Hàn, ta nghe nói ngươi đã giao quyền quản lý kt cho La Tất, có phải thật như vậy không?"Đái Tân Ni không phát hiện ra vẻ bối rối của Tiểu Quân, nàng hưng phấn đi đến bên cạnh ta lớn tiếng hỏi.

"Ngươi cao hứng vì chuyện này sao?" Ta tìm cớ hỏi lại, trước trước Đái Tân Ni đi tới lúc vội vàng sửa lại váy Tiểu Quân. May mà chiếc váy đủ dài che khuất bộ vị mấu chốt, Đái Tân Ni không nhìn ra điều gì khác thường cả. Nếu mà Tiểu Quân không mặc váy dài thì thật đúng là xong đời rồi.

"Đương nhiên rồi! Ta đã định từ chức, nhưng...... Sau đó......" Đái Tân Ni hưng phấn vô cùng, còn mang theo mấy phần thẹn thùng. Nụ cười rực rỡ của nàng thật xinh đẹp động lòng người, khiến ta không thể không chiêm ngưỡng. Hôm nay nàng mặc một bộ l bộ đồ sáng màu, bên trong là một chiếc áo sơmi sợi tơ màu tím, trên khuôn mặt trái xoan treo một cặp kính đen tỏa ra mị lực không thể địch nổi.

"Sau đó thì sao?" Ta nuốt nước miếng ừng ực. Dù có Tiểu Quân vẫn ở bên cạnh nhưng ta không thể ngăn lại dục hỏa đang bành trướng, có thể thấy được sức hấp dẫn của Đái Tân Ni cường đại cỡ nào.

"Ngươi không phải nói sẽ dẫn ta về nhà thăm cha mẹ ngươi sao?" Đái Tân Ni hung hăng trừng mắt với ta.

"A, vậy cũng không cần từ chức chứ?" Ta cười nói. Bất quá, ta cảm nhận được Tiểu Quân run lên một cái, nghĩ thầm sắp có phiền toái rồi.

"Ta đã sớm muốn từ chức , ta hi vọng chúng ta có thể sống một cuộc sống bình thản. Nghe nói ngươi đã giao ra quyền quản lý, ta thật sự rất vui! Tiểu Quân, ngươi có vui không?" Đái Tân Ni nghiêng đầu nhìn Tiểu Quân.

"Cao...... Cao hứng chứ."Tiểu Quân nói chuyện cũng không còn bình tĩnh được nữa.

"Nào, xuống đây, đừng học mấy thứ táy máy của ca ca ngươi, trình độ của hắn so với học sinh cấp 3 còn không bằng. Ngươi hãy gọi ta một tiếng chị dâu, ta sẽ dạy cho ngươi." Đái Tân Ni muốn Tiểu Quân đi xuống trên người ta nhưng nàng sao dám hạ xuống chứ? Ta kinh hãi lạnh mình những cũng buồn cười muốn run rẩy, trong lòng lẩm nhẩm cầu nguyện các vị thần linh mau xuống cứu ta"

"Ngươi cảm thấy mệt sao?"Đái Tân Ni hồ nghi.

"Không, chỉ là hơi khó học." Tiểu Quân vội giải thích. Ta cảm giác trong khe lỗ thịt của nàng nhiệt lưu mãnh liệt, không biết là nước đái do sợ hay dâm thủy do kích thích nữa.

"Khó học thì tạm nghỉ đi một chút, buổi tối đi dạo phố với Tân Ny tỷ, ta sẽ cho mua cho ngươi vài bộ quần áo thật đẹp. Ồ, sao lại ẩm ướt quá vậy?" Bàn tay Đái Tân Ni đặt lên một vũng nước trên bàn, nàng nhíu mày. Tiểu Quân nghe thấy vậy thì đầu càng cúi thấp hơn. Ta không nhìn thấy mặt nàng nhưng ta có thể khẳng định mặt nàng nhất định đã đỏ rực.

"Còn chờ cái gì nữa, cầm giấy vệ sinh tới nha! Thiệt là, uống trà cũng làm văng nước khắp nơi. Mà sao chỗ nước này lại dinh dính vậy nhỉ? Trung Hàn, ngươi uống cái gì vậy?" Đái Tân Ni rất nhanh liền phát hiện ra sự đặc biệt của những giọt nước trên tay nàng, ta sợ hãi vội vàng vươn lên lấy hộp khăn giấy đưa tới.

"Là nước trà đó." Ta cũng đành tiếp nhận cái cớ đó, dù sao cũng không thể nói trên tay nàng chính là dâm thủy được.

"Vịnh Nhàn tỷ cũng thiệt là, nàng là thư ký của tổng giám đốc mà chẳng hề làm tròn chức trách. Ta mặc kệ, về sau cái chức thư ký của tổng giám đốc này ta sẽ kiêm nhiệm! Được không? Trung Hàn." Đái Tân Ni vừa cầm giấy vệ sinh lau chùi vừa oán trách.

"Cái này...... Cái này......" Ta trong lúc nhất thời không biết nên đáp ứng hay không. Chỉ sợ sau khi nàng thực sự tiếp quản vị trí này, ta khó có thể thâu hương trộm ngọc. Vừa mới do dự, Đái Tân Ni đã trừng mắt hạnh lên.

"Hừ, có phải là ta làm thư ký cho ngươi làm ngươi rất không thuận tiện sao? Lại nói, kt chúng ta mỹ nữ như mây, kẻ nào cũng chẳng phải loại hiền lành, ngươi có mới nới cũ không phải điều gì đặc biệt mà."Đái Tân Ni cười lạnh một tiếng.

"Không, không phải, ta đáp ứng, ta đáp ứng." đầu ta phình to ra. Nghĩ thầm ngươi lại không lẳng lơ chắc. Ai ! Nghĩ thì nghĩ thế nhưng trước hết vẫn phải ổn định nàng mới được, sau này tìm cái cớ nào đó điều nàng đi là được. Hắc hắc, ngươi có kế Trương Lương, ta cũng có thang trèo tường.

Đái Tân Ni lại hớn hở trở lại, liếc nhìn Tiểu Quân, nàng tự nhiên cười nói "Hi, Tiểu Quân của chúng ta trưởng thành thật rồi, váy cũng càng ngắn hơn đó! Ừ, thật là đẹp. Nào, đứng lên cho Tân Ny tỷ chiêm ngưỡng một cái, nói cho Tân Ny tỷ biết ngươi mua ở đâu vậy, đợi lát nữa ta cũng đi mua vài bộ như vậy. Ca của ngươi rất thích ngắm nữ nhân mặc váy ngắn đó. Ha ha......"

"A?" Ta còn đang lo lắng sốt ruột muốn đuổi khéo bà cô này đi. Thế nhưng rất đúng lúc thì Tiểu Quân lại dịch bờ mông đi một tí, đại nhục bổng cắm sâu trong khe không chống lại được sự kích thích mà phải đâm lên hai cái. Ta cực kỳ thoải mái, Tiểu Quân cũng run rẩy cả người, không biết nàng có cảm thấy như vậy hay không. Ta nghĩ Tiểu Quân lúc này nhất định hận không thể cắn ta nát bấy.

"Không, không được......"Tiểu Quân chỉ có thể mãnh liệt lắc đầu.

"Mau cho Tân Ny tỷ chiêm ngưỡng đi !""

"Không...... Không được mà, Tân Ny tỷ đừng xem. Ô......"

"Cốc cốc cốc" Ba tiếng tiếng đập cửa truyền đến. Ta vội chuyển chủ đề bằng cách hô to: "Mời vào."

Ai, cái gõ cửa này thật là kịp thời. Nếu muộn chút nữa thôi thì ta sợ rằng trời sẽ sụp xuống mất. Cửa phòng mở ra, Thượng Quan Hoàng Quán dẫn một người trẻ tuổi khí vũ hiên ngang đi tới, ta lập tức nhận ra hắn chính là Trương Đình Nam. Kỳ thật ta cũng là một người tuổi còn trẻ, khuôn mặt cũng không tệ, nhưng sau khi thấy Trương Đình Nam, ta lại có chút tự ti mặc cảm.

"Đã 10 phút rồi sao?" ta nhìn Thượng Quan Hoàng Quán hỏi.

"Vâng."Thượng Quan Hoàng Quán gật đầu với ta.

"Trung Hàn, ngươi có việc ta đi trước đây." Đái Tân Ni trông thấy Trương Đình Nam bước vào thì rất biết điều cáo từ rời đi. Trước khi đi, nàng còn liếc Tiểu Quân một cái bảo nàng cũng cùng đi. Nhưng là Tiểu Quân tựa hồ không phát hiện được điều gì, nàng vẫn ngồi vầy vò bàn phím, đúng như một cô học trò tốt. Trông thấy Tiểu Quân bất vi sở động, Đái Tân Ni cũng không biết nói sao mà phải lắc đầu đi ra ngoài.

"Ngươi thích Tiểu Quân ư?" Ta mở to hai mắt nhìn Trương Đình Nam. Trên ghế sa lon, hắn nói ra điều này tràn ngập tự tin.

"Đúng vậy." Hắn xoa xoa hai tay, tuy tỏ ra rất tự tin nhưng đôi tay hắn lại lộ ra động tác khẩn trương.

Bất quá khi nhìn vào đôi mắt ta, hắn kiên định gật đầu, tựa hồ Tiểu Quân đã là vật trong tay hắn. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Ta thầm thở dài một hơi, không thể tưởng được chuyện ta lo lắng lại xảy ra nhanh như thế. Làm một người ca ca, ta vốn nên suy nghĩ cho hạnh phúc của muội muội, theo lý thuyết Trương Đình Nam bất kể là dáng người tướng mạo hay gia đình bối cảnh đều rất xuất chúng, có nam nhân như vậy theo đuổi Tiểu Quân, ta tất phải cao hứng mới đúng. Thế nhưng sự thật hoàn toàn trái lại, đối với lời thổ lộ lớn mật của Trương Đình Nam, ta ngoại trừ cảm thấy kinh ngạc còn có một chút phẫn nộ. Nghiêng người nhìn Tiểu Quân, ta phát hiện nàng cũng đang nhìn về phía ta, khuôn mặt nhỏ nhắn ửng đỏ, cái miệng đáng yêu vểnh lên hờn dỗi, tựa hồ cũng cực kỳ ghét tên Trương Đình Nam tỏ ra lớn mật như vậy.

"Ngươi cho rằng Tiểu Quân thích ngươi sao?" Ta hỏi lại lãnh đạm, chiếc bàn làm việc rất lớn đã che ánh mắt của Trương Đình Nam, hắn không nhìn thấy tay ta đang lướt trên cặp đùi non mềm của Tiểu Quân non mềm. Có lẽ chưa từng gặp một lời thổ lộ trực tiếp như thế, Tiểu Quân tỏ ra ngượng ngùng vạn phần, nhưng nàng vẫn không hề trèo xuống trên người ta. Ta vụng trộm xốc váy ngắn nàng lên, đung đưa bộ mông nàng chỉnh cho đúng thế tới của đại nhục bổng, ta muốn khẳng định Tiểu Quân chỉ là của ta mà thôi.

"Ta không dám khẳng định, nhưng ta nghĩ rằng Tiểu Quân cũng không hề ghét ta. Cha ta nói chỉ cần nữ hài không ghét ta, ta nên có lòng tin chiếm được trái tim nàng." Trương Đình Nam nhìn Tiểu Quân, khẩu khí hắn nói chuyện rất già dặn mà lại có sức thuyết phục. Xem ra Trương Tư Cần cũng đã ra sức hiến kế cho con trai bảo bối của hắn.

"A, nói như vậy, phụ thân ngươi cũng tán thành ngươi theo đuổi Tiểu Quân sao?" Ta vừa hỏi vừa động đến đại nhục bổng. Trải qua thời gian lâu như vậy, dương vật của ta vẫn cứng rắn và nóng như lửa, có lẽ là lỗ thịt của Tiểu Quân đã truyền luồng sức sống cường đại cho nó.

Đột nhiên ta nghĩ đến một câu nói xưa "Bạch Hổ xứng Thanh Long", tuy điều này không có bất kỳ căn cứ khoa học nào, nhưng tựa hồ trong một nghĩa nào đó ta cùng với Tiểu Quân như có vận mệnh duyên kiếp.

"Ca......"Tiểu Quân hung hăng đập ta một cái để cảnh cáo.

"Đúng vậy, cha ta cũng rất thích Tiểu Quân."Trương Đình Nam nhẹ gật đầu.

"Vậy ngươi đã hỏi nàng có đồng ý hay không chưa. Chỉ cần nàng đồng ý, ta tuyệt đối không phản đối." Ta âm thầm đắc ý, bởi vì ta cực kỳ tin tưởng Tiểu Quân, ta tin tưởng Tiểu Quân chỉ yêu một mình ta mà thôi.

"Tiểu Quân, ngươi có muồn kết bạn với ta không?" Trương Đình Nam tuy trên mặt hắn tràn ngập vẻ ngây thơ non nớt nhưng ngữ khí phi thường thành khẩn. Ta thầm than nếu như là những nữ nhân khác nhất định sẽ đáp ứng một kẻ anh tuấn như hắn.

Tiểu Quân không trả lời, nàng trầm mặc một chút, điều này làm cho ta cảm thấy hơi bất ngờ. Nghiêng người nhìn Tiểu Quân, ta phát hiện ánh mắt nàng đang nhìn về phía ngoài cửa sổ. Mất một lúc lâu, nàng mới sâu kín hỏi: "Đình Nam ca, ngươi có biết bơi không?"

Trương Đình Nam sửng sốt một chút, rồi nhanh chóng gật đầu:"Có, nhà ta có bể bơi."

Nghe Tiểu Quân hỏi như vậy, ta liền nở nụ cười, cười rất đắc ý. Bởi vì ta đã biết rõ đáp án, bể bơi làm sao có thể sánh cùng những con sông, người đam mê bơi lội như Tiểu Quân há có thể thoả mãn với bể bơi?

Tiểu Quân giơ lên bờ mông, hơi chút điều chỉnh để trừng phạt tên gia hỏa đang quấy phá nàng, lại hỏi: "Vậy ngươi thích leo núi không?"

Trương Đình Nam hơi suy nghĩ rồi nói: "Xin lỗi, nếu như ngươi thích leo núi, ta cũng sẽ thích."

Tiểu Quân hỏi tiếp: "Ngươi biết leo cây không?"

Trương Đình Nam lắc đầu: "Không, không biết."

Tiểu Quân tiếp tục truy vấn: "Ngươi biết làm diều không?"

Vẻ mặt Trương Đình Nam đã trở nên đau khổ: "Không, nhưng ta có thể mua."

Tiểu Quân từ hào hứng trở nên lạnh nhạt:"Ngươi có thể cõng trên lưng bảy mươi cân chạy ba mươi kilômét trong đường núi sao?"

Trương Đình Nam nghi hoặc khó hiểu: "Bảy mươi cân? Trong ba mươi kilômét? Tại sao phải vác nặng như vậy lại còn chạy xa như thế chứ? Ta có xe việt dã, cùng lắm dùng xe tải là được rồi."

Tiểu Quân sâu kín hỏi: "Ngươi sẽ chết vì ta sao?"

Trương Đình Nam sửng sốt một chút:"À? Ta nghĩ là ta sẽ làm."

"Ha ha."Tiểu Quân lắc đầu cười khẽ: "Ngươi sẽ không làm đâu, nhưng có một người sẽ làm."

"Ai?"Trương Đình Nam bộ dáng rất lo lắng.

"Ngươi đoán xem."Tiểu Quân lắc đầu nói: "Ngươi về nhà đem mười cân trứng gà, mười cân trứng vịt, mười cân trứng ngỗng, mười cân chim cút trứng đặt cùng một chỗ rồi đập nát, ngươi se biết là ai thôi."

"Đó là cái gì?"Trương Đình Nam gãi gãi sau gáy.

Tiểu Quân bật cười vui vẻ: "Nhiều trứng như vậy đặt cùng một chỗ, đương nhiên là đại hỗn đãn đó." Nói xong, nàng nhịn không được cất tiếng cười to.

"Ta vẫn không rõ."Trương Đình Nam chưa thoát khỏi nụ cười ngây ngô.

"Đình Nam ca, ngươi trở về nói cho Trương bá bá rằng Tiểu Quân hiện tại còn nhỏ tuổi, chưa muốn nói đến chuyện yêu đương, xin bá bá lượng thứ."

Tiểu Quân cười như nắc nẻ, hai tay chống lên má phấn. Ta nhìn lại nàng mà thấy ngây người. Tiểu Quân của ta vô luận thưởng thức từ góc độ nào cũng là sắc nước hương trời, chim sa cá lặn, ba nghìn mỹ nhân cũng xa xa không bằng nàng.

"Ta có thể đợi."Trương Đình Nam có chút cố chấp.

"Cuộc đời rất ngắn, thời gian như bóng câu qua cửa, Đình Nam ca, ngươi cũng đừng đợi một người con gái như ta! Ta có một người bạn học rất tốt, nàng còn xinh đẹp hơn ta gấp trăm lần, không bằng ta giới thiệu cho ngươi nhé?" Tiểu Quân đùa cợt như thật thiếu chút nữa làm cho ta cười vỡ bụng ra.

"có cô gái còn đẹp gấp trăm lần Tiểu Quân ư?" Tròng mắt Trương Đình Nam trừng lớn như muốn lòi ra.

"Ừ." Tiểu Quân gật đầu mỉm cười, ta lập tức nhìn ra trong nụ cười của nàng có một chút miệt thị.

"Nàng tên là gì?"Trương Đình Nam sốt ruột hỏi.

"Mẫn Tiểu Lan."

Trương Đình Nam nhận được đáp án rồi cũng phải cúi đầu rời đi, tuy không quá ủ rũ nhưng trong miệng hắn không ngừng lẩm nhẩm ba chữ "gấp trăm lần".

"Tiểu Quyên, Hoàng Quán, các ngươi nghe cho kỹ đây, bất kể người nào tới tìm ta, ta đều không muốn gặp." Ta bắt lấy bộ đàm rống to lên, đây là lần đầu ta hét lên như vậy với hai tỷ muội Thượng Quan.

Khi ta đóng cửa văn phòng chặt lại, còn cài khóa cẩn thận, Tiểu Quân nhút nhát e lệ co rúc trên ghế sa lon, đôi mắt giảo hoạt quay tròn: "Đại hỗn đãn, ngươi đóng cửa lại là muốn làm gì?"

"Ngươi cứ nói đi?" Ta cười gian manh, tiến lên cởi chiếc quần lót ướt nhẹp dâm thủy của Tiểu Quân. Côn thịt cắm trong khe suối của nàng cả buổi không thể động, ta thật lo lắng tinh trùng vọt lên não mất, không được giải tỏa thì ta sẽ biến thành kẻ đần mất.

Màu đen của ghế da cùng nàng vẻ tuyết trắng của da thịt tạo nên sự tương phản mãnh liệt trùng kích thị giác ta khiến ta cứng ngắc, cứng rắn đến lợi hại, Tiểu Quân trong mắt ta phảng phất như là một chú cừu non đợi làm thịt.

"Nếu không, cho ngươi hôn đầu ngón chân như?"Tiểu Quân nghịch ngợm chớp chớp mắt với ta.

"Cũng không đủ."ta đi đến trước mặt nàng quỳ xuống, nhẹ nhàng đẩy hai chân nàng ra, nhìn chăm chú lên âm hộ trơn bóng, no đủ và vô cùng mịn màng, chỗ kiều diễm ướt át đỏ tươi. Ta cúi đầu xuống ngậm lấy vùng bánh bao trắng cao cao nhô lên, đầu lưỡi gảy nhẹ, lùa vào cửa huyệt có chút mùi tanh tưởi, tiếp theo trêu chọc mặn nhạt thích hợp, huyệt thịt mỹ vị ngon miệng. Nơi này có người ví von như là bào ngư, ta cho rằng phi thường chuẩn xác.

"Ca, ngươi gặm chút đi, ô......" Tiểu Quân ỏn ẻn rên rỉ càng kích thích thần kinh của ta, đặc biệt là sợi dây tình dục.

"Đừng có dùng gặm chữ được không? Ca cũng không phải heo." Ta xoa bầu vú no đủ, núm vú mười phần co dãn rất không nghe lời, nặn ra hình dạng nào rồi lại rất nhanh phục hồi như cũ. Nhưng càng là như thế, ta càng muốn vuốt ve, ngứa tay lên, ta còn đặt cả hai bàn tay để nhảo nặn.

Tiểu Quân giận dữ, dứt khoát nhắm mắt lại chửi bới: "Ngươi...... Ngươi đâu chỉ là heo, ngươi còn là mười cân trứng thối, mười cân trứng vịt thối, mười cân trứng ngỗng thối, mười cân chim cút trứng thối đặt cùng một chỗ, hỗn đãn thối!"