Thời gian dần trôi qua, lay quay đến kì thi tốt nghiệp. Học sinh đều chăm chỉ học bài, cũng có một số học sinh vẫn còn thảnh thơi đi bay quẩy tưng bừng.
Cam Thảo sau khi trải qua chuyện đó thì tinh thần không được ổn định luôn phát điên, nên gia đình đành đưa cô đến viện tâm thần để từ từ chữa bệnh.
Kể từ đó Cam Thảo và Thanh Thảo không còn bám theo Nhân Sâm nữa nên anh có thể thở phào nhẹ nhõm, Linh Chi nghe theo sắp xếp từ gia đình đăng ký thi trường Quốc Tế để tập trung học.
Nấm Hương ban ngày đi học, ban đêm nhắn tin gọi điện với Hoàng Kỳ. Chỉ cần cô muốn bất cứ thứ gì thì anh đều đem đến nhà cô, thậm chí cả hai thường đi chơi hẹn hò với nhau rất hạnh phúc.
Vào ngày tốt nghiệp, Hoàng Kỳ cầm bó hoa hồng lớn đến trường Nấm Hương để chúc mừng, bạn học xung quanh đều khen ngợi không ngớt.
- Nấm Hương, chúc mừng em!
- Ngại quá, em cảm ơn!
Nấm Hương nhận lấy bó hoa rồi nhờ bạn học chụp ảnh giúp, cả hai nở nụ cười tươi như ánh mặt trời.
Bên trường Mộc Linh cũng tổ chức lễ tốt nghiệp rất náo nhiệt, học sinh đều đang vui vẻ chụp ảnh với nhau. Lúc này Kỷ Tử mặc bộ vest đen cầm theo bó hoa hướng dương khí thế đi đến chỗ Mộc Linh, những người xung quanh đều bất ngờ với hành động này đứng yên hóng drama.
- Mộc Linh, chúc mừng!
- Thầy Kỷ Tử?
Mộc Linh đang đứng nói chuyện với bạn học thì bất ngờ nên bối rối hỏi, Kỷ Tử tiến đến xoa đầu cô rồi nhẹ giọng nói....
- Chúng ta cũng đâu phải người lạ, tôi tặng em một bó hoa cũng không được sao?
- .....
Ai nấy đều ngạc nhiên nhìn nhau, cũng có người chụp ảnh rồi quay video lại cảnh này. Mộc Linh do dự mãi đành nhận lấy bó hoa để anh không bị mất mặt, vừa bước đến nhận lấy bó hoa thì Kỷ Tử cúi xuống nói nhỏ....
- Hôm nay em xinh lắm!
Nói xong anh bỏ tay vào túi quần, lùi lại một bước rồi cười mỉm quay lưng rời đi. Mộc Linh vẫn ngơ ngác đứng nhìn, vài bạn học đi đến trêu....
- Mộc Linh sướng thế? Được thầy Kỷ Tử hot boy nhất trường tặng hoa luôn!
- Ganh tỵ thật ấy, nếu là mình thì mình đi đâu cũng sẽ ôm theo bó hoa!
- Huhuhu thầy Kỷ Tử sao không tặng hoa cho emmm!
- ....
- ....
Kỷ Tử vừa đi vừa liếc mắt sang hướng khác nhìn Nhân Sâm đứng gần đó, anh nở nụ cười của kẻ chiến thắng, Nhân Sâm cầm bó hoa bách hợp trên tay tức giận vứt vào thùng rác.
Sau khi kết thúc lễ tốt nghiệp thì mọi người bắt đầu ra về, Mộc Linh đạp xe chuẩn bị chạy thì bị ai đó nắm yên sau kéo lại. Cô bực bội quay lại thấy là Nhân Sâm thì nhíu mày hỏi...
- Anh định làm gì?
- Chúng ta có thể nói chuyện không?
- Nói nhanh đi, tôi bận lắm!
Thấy dáng vẻ không vui của cô nên anh buồn bã nói....
- Em có muốn tìm lại ba mẹ ruột của mình không?
- Anh bị điên à, ba mẹ ruột gì chứ!
Mộc Linh nghe vậy thì tức giận mắng, anh nghiêm túc nói....
- Nếu như lúc nào em muốn biết sự thật thì cứ đến sòng bạc tìm anh!
Nói xong anh liền bỏ đi, Mộc Linh khó hiểu nên lẩm bẩm....
- Đồ thần kinh, nói linh tinh cái gì không biết!
Chạy dọc đường cô ghé vào siêu thị để mua chút đồ về nấu ăn mừng, ba mẹ hôm nay lại không có ở nhà nên cô chỉ đành tự làm.
Khi đến quầy hải sản, thấy còn duy nhất một bịch cá viên chiên lớn nên cô liền lấy. Không ngờ cũng có người khác cũng cùng lúc lấy với cô, quay sang nhìn thì thấy bất ngờ vì người trước mặt giống mình y hệt. Cô gái trước mặt cũng bị doạ một phen nên hơi hoảng sợ lẩm bẩm...
- Mộc..... Mộc Trà?
- ???
- Mộc Trà, là chị sao? Em là Mộc Nhĩ nè, chị còn nhớ em không???
Mộc Nhĩ kích động nhào đến ôm lấy Mộc Linh, thấy cô gái oà khóc nức nở nên cô không thể đẩy ra đành đứng im.