Uông Xưởng Công

Chương 750: Chương </span></span>750CHẠM VÀO LÀ NỔ NGAY



Cố Chương không ngờ được rằng lại nhận được mệnh lệnh như vậy từ chỗ Vi hoàng hậu.

Uông Ấn đã rời khỏi Nhạn Tây Vệ để đi xa, Ngu Đản Chi định cướp quyền nên nhờ Cố Chương lên kế hoạch, toàn lực phối hợp.

Sau khi nhận được mệnh lệnh này, Cố Chương không thể không bí mật đi đến cung Khôn Ninh, bẩm với Vi hoàng hậu: “Nương nương, việc này không thể! Ngu Đản Chi không có hy vọng đoạt quyền được đâu, sẽ chỉ có lợi cho Uông Ấn mà thôi.”

Hắn không biết tại sao Ngu Đản Chi lại muốn đoạt quyền, nhưng Ngu Đản Chi đã già như thế, cũng không có uy danh trong Nhạn Tây Vệ, ông ta có khả năng gì để đoạt quyền đây?

Đã bốn năm trôi qua, Uông Ấn đã dẫn dắt Nhạn Tây Vệ lập công mấy lần, đã gắn kết được binh sĩ Nhạn Tây Vệ. Cố Chương tin rằng, tuy hiện giờ Nhạn Tây Vệ vẫn chưa trung thành với Uông Ấn bằng đề kỵ, nhưng ngày đó cũng không còn xa nữa.

Uông Ấn làm nhiều việc như vậy, đã nắm chắc Nhạn Tây Vệ trong tay, ngay cả hoàng thượng cũng không dám động đến, sao Ngu Đản Chi lại dám động đến?

Hơn nữa, ông ta còn bảo Hoàng hậu nương nương lên kế hoạch, điều này khiến Cố Chương cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

Trước đây, Hoàng hậu nương nương có liên hệ gì với Ngu Đản Chi sao? Nếu Ngu Đản Chi đã có ý định đoạt quyền thì tại sao lại không có kế hoạch mà phải thông qua Vi hoàng hậu để hành động?

Mặc dù Cố Chương không vào Tam Tỉnh nhưng hắn vẫn có sự nhạy bén khác thường với tình hình trong triều. Vả lại, đã nhiều năm trôi qua, bản lĩnh của hắn cũng đã tăng lên trông thấy, từ lâu đã không còn là một bí thư tỉnh bất đắc dĩ của năm đó nữa.

Vì vậy, hắn lập tức nhận ra chuyện này không giống bình thường, cho nên mới mạo hiểm tới gặp Vi hoàng hậu.

Vi hoàng hậu nhíu mày: “Ngu Đản Chi có mối thù giết con với Uông Ấn. Ông ta tình nguyện dùng bản thân làm mồi nhử để đối phó với Uông Ấn. Bổn cung chỉ ở bên giúp đỡ mà thôi, sẽ không nguy hiểm tới bổn cung đâu. Chẳng lẽ Cố đại nhân cho rằng không nên diệt trừ Uông Ấn sao?"

Mấy năm qua, Cố Chương bày mưu tính kế cho bà ta, giúp bà ta có được rất nhiều quyền lực. Bà ta vẫn vô cùng tán thưởng vị quan viên trẻ tuổi này.

Có điều, không biết Cố Chương sợ đối đầu với Uông Ấn hay vì điều gì khác, mà theo Vi hoàng hậu thấy, lúc xử lý chuyện liên quan tới Nhạn Tây Vệ, Cố Chương luôn chùn tay.

Cẩn trọng là chuyện tốt, nhưng việc nào cũng cẩn trọng thì sẽ trở thành hèn nhát.

Hiện tại, Vi hoàng hậu đã nắm được rất nhiều quyền thế nên bà ta không thích người hèn nhát. Trái lại, bà ta càng ngày càng thích người hăng hái, có chí tiến thủ.

Bà ta cũng biết quyền thế của Uông Ấn quá vững chắc, gần như đã trở thành sự tồn tại không thể bị lung lay. Nhưng chính bởi như thế nên mới không thể lúc nào cũng đề phòng Uông Ấn, chỉ khi lấy công làm thủ thì mới có thể phá vỡ được quyền thế của Uông Ấn.

Nghe thấy Vi hoàng hậu rõ ràng đã có phần không hài lòng, Cố Chương vội vàng giải thích: “Hoàng hậu nương nương, đương nhiên thần cũng muốn diệt trừ Uông Ấn. Nhưng Uông Ấn hiện tại có quyền thế lớn, lại rất được binh sĩ Nhạn Tây Vệ tôn kính và yêu mến. Hành động ở Nhạn Tây Vệ chắc chắn không khả thi.”

“Vậy thì theo ngươi nên làm thế nào?” Sắc mặt Vi hoàng hậu tối đi.

Cố Chương hơi khom người, cung kính đáp: “Hoàng hậu nương nương, phải khiến cho Uông Ấn rời khỏi Nhạn Tây Vệ thì mới có thể làm suy yếu quyền thế của hắn. Giống như lúc trước điều chuyển Uông Ấn từ Kinh Triệu đến Nhạn Tây Vệ vậy. Diệt trừ binh lực của Uông Ấn mới là thượng sách."

Cố Chương dừng lời một lát rồi nói tiếp: “Hoàng hậu nương nương, nay Uông Ấn đã làm nên trò trống ở Nhạn Tây Vệ, nơi đó chính là chốn lành của hắn, sao có thể đối phó được với hắn ở đó? Trước mắt chỉ có thể triệu hắn về Kinh Triệu, đặt hắn dưới mí mắt của hoàng thượng mới có thể tóm được sai lầm của hắn, mới có thể khiến hoàng thượng giữ vững quyết tâm diệt trừ hắn.” . Truyện Quân Sự

Cố Chương cố gắng thả chậm giọng điệu của mình để thuyết phục Vi hoàng hậu, trong lòng ít nhiều cũng hơi cuống.

Kể từ năm Vĩnh Chiêu thứ mười tám, hắn đã bắt đầu đối phó với Uông Ấn. Đã bảy năm trôi qua, luận về hiểu Uông Ấn thì hắn tin rằng không có một quan viên nào trong triều có thể thắng được hắn.

Nhất là sau khi Uông Ấn đến Nhạn Tây Vệ, hắn càng thêm chú ý đến từng lời lẽ từng hành động của Uông Ấn, đã nhiều lần góp lời với Vi hoàng hậu, để bà ta đối phó với Uông Ấn.

Lúc Uông Ấn luyện binh, hắn đã từng bẩm lên một lần, khẩn cầu Vi hoàng hậu nói ra trước mặt đế vương rằng Uông Ấn thừa cơ đoạt quyền, nhưng Vi hoàng hậu lại không nghe.

Khi Uông Ấn tiêu diệt thổ phỉ, hắn cũng từng thuyết phục Vi hoàng hậu, nói rằng một khi Uông Ấn lập được công thì sẽ càng không thể ngăn cản Uông Ấn được nữa, nhưng Vi hoàng hậu vẫn không nghe.

Và còn cả…

Hắn đã từng tìm được cơ hội đối phó với Uông Ấn, nhưng cơ hội cứ lần lượt bị bỏ qua như vậy khiến hắn hối hận khôn nguôi.

Nay Uông Ấn đã làm nên thành tựu ở đạo Nhạn Tây, cuối cùng đã không thể động đến Uông Ấn nữa, thì đúng lúc này Vi hoàng hậu lại nói muốn đối phó với Uông Ấn?

Chỉ dựa vào một mình Ngu Đản Chi thôi sao? Sao hoàng hậu có thể ngây thơ như vậy?

Thấy Vi hoàng hậu trầm ngâm không nói gì, Cố chương lại nói tiếp: “Hoàng hậu nương nương, hiện giờ điểm yếu của Uông Ấn đã lại xuất hiện. Nếu Uông Ấn trở lại Kinh Triệu thì đó chính là thời điểm tốt nhất để đối phó với hắn.”

Cha vợ Diệp An Thế và anh vợ Diệp Hướng Ngu của Uông Ấn đã ra làm quan, hơn nữa còn đảm nhiệm chức quan quan trọng trong triều. Uông Ấn đã không còn điểm yếu gì nữa. Điểm yếu duy nhất chính là ở vợ hắn và người thân của nàng.

Nhưng Vi hoàng hậu lại không nghe lời của Cố Chương, cuối cùng vẫn quyết định ủng hộ Ngu Đản Chi, bởi vì Vi hoàng hậu cũng thực sự không chờ nổi nữa.

Ngu Đản Chi sẽ đối phó với Uông Ấn như thế nào đây?