Tấm thiếp này là của tự khanh Đại Lý Tự - Vạn Ngạn Thời gửi tới. . truyện tiên hiệp hay
Nhận được tấm thiếp mà người gác cổng Ninh An trình lên, vẻ mặt Uông Ấn không hề thay đổi. Hắn đưa tấm thiếp cho Diệp Tuy, thản nhiên nói: “Thiếp của Vạn Ngạn Thời gửi tới.”
Sự xuất hiện của tấm thiếp này nằm trong dự đoán của Uông Ấn.
Vạn Ngạn Thời có thể làm đến chức quan tam phẩm, chỉ bằng một câu “đường làm quan thịnh vượng” không đủ để khái quát hết. Ông ta được hoàng thượng trọng dụng, ngoại trừ bởi vì làm việc hợp ý đế vương ra thì còn bởi ông ta cực kì được việc.
Một người trên có thể khiến hoàng thượng tin tưởng và yên tâm, dưới có thể làm được việc, không nói đến những cái khác, chỉ nói đến việc nắm chắc tình hình thôi thì đương nhiên là rất nhạy bén và chuẩn xác.
Năm đó trong vụ án mạng của nhà họ Diệp, Vạn Ngạn Thời đã suy đoán được rằng hoàng thượng không tin tưởng Đề Xưởng nên đã tận dụng cơ hội. Hiện giờ, đương nhiên là ông ta cũng nhìn ra được chiều hướng của tình hình nên đến đây để cầu hòa.
Diệp Tuy mở tấm thiếp ra xem, chữ viết của Vạn Ngạn Thời nhỏ mà đậm, nhưng lại ẩn nét nhọn khi thu bút, trông có vẻ đột ngột và kỳ lạ. Tuy nhiên, chính lối viết theo thể “ẩn nét” này lại rất được ý của bề trên.
Vĩnh Chiêu Đế hết sức tin tưởng cái gọi là “nét chữ nết người” nên cho rằng Vạn Ngạn Thời làm việc chính trực ngay thẳng, sẽ không tranh giành đấu đá. Trong những năm qua, Vạn Ngạn Thời lên như diều gặp gió trên con đường làm quan, vẫn giữ gìn kiểu viết ẩn nét này.
Nhưng chữ viết của Vạn Ngạn Thời thật sự giống như con người ông ta sao? Diệp Tuy không cho là vậy.
Trong kiếp trước, Vạn Ngạn Thời về phe Vi hoàng hậu trước tiên, sau khi Vi hoàng hậu chết, ông ta lại được Bình Nam Vương Cố Chương trọng dụng, cho đến khi Cố Chương bị tru di vì tội mưu phản thì nhà họ Vạn mới bị xử lý.
Tất nhiên là lúc đó, Diệp Vân đã chết từ lâu.
Thật sự thì trong kiếp trước, sau khi nhà họ Diệp gặp chuyện, mấy người Diệp Vân, Diệp Thân liên tiếp bị chết đột ngột.
Trong kiếp này, nhà họ Diệp không xảy ra chuyện, đương nhiên là Diệp Vân, Diệp Thân vẫn còn sống, và trở thành kẻ thù không đội trời chung với Diệp Tuy như cũ.
Nàng gấp tấm thiếp lại, cười nói: “Vạn Ngạn Thời sợ rồi… Có lẽ là muốn cầu xin cho Diệp Vân.”
Hiện nay, Diệp Vân là dâu trưởng của nhà họ Vạn, là cháu dâu trưởng của Vạn Ngạn Thời, kết cục của nàng ta đương nhiên là có liên quan mật thiết đến nhà họ Vạn. Cho dù Vạn Ngạn Thời có nghĩ gì về Diệp Vân thì ông ta cũng phải cầu xin cho nàng ta.
Suy cho cùng, nhà họ Diệp ở ngõ Thái Bình vẫn còn đó, Diệp Vân không phải là người mà nhà họ Vạn muốn vứt bỏ là có thể vứt bỏ ngay được.
“Đại nhân, chàng sẽ nhận tấm thiếp này sao?”
Uông Ấn không trả lời thẳng mà hỏi ngược lại nàng: “Cô gái nhỏ thì sao? Cô gái nhỏ sẽ tha thứ cho Diệp Vân à?”
“Thiếp sẽ không tha thứ cho nàng ta!”
Diệp Vân không chỉ đẩy nàng vào chỗ chết một lần, kể từ khi Chu thị bị giam lỏng trong Phật đường thì Diệp Tuy đã xác định không thể chung sống hòa thuận với người của Đại phòng.
Diệp Vân coi nàng là kẻ thù đã giết chết mẹ ruột và em trai của nàng ta, mối thù này mãi mãi không thể hóa giải được. Vậy thì không cần phải hóa giải nữa, Diệp Tuy cũng chẳng bận tâm tới điều đó.
Có điều, nàng có thể không hề bận tâm đến Diệp Vân, nhưng Vạn Ngạn Thời là một trong số chín tự khanh, nay ông ta đến cầu hòa, mà Uông Ấn lại mới tái nhậm chức không lâu, không nên đối đầu trực diện với ông ta.
Uông Ấn lắc đầu, đáp: “Vậy thì được rồi, bổn tọa cũng sẽ không nhận tấm thiếp này. Cô gái nhỏ, nàng muốn làm thì thì cứ làm đi, không cần phải để ý đến Vạn Ngạn Thời. Kẻ đối đầu với bổn tọa không phải chỉ có một mình Vạn Ngạn Thời. Có lẽ hoàng thượng còn thấy vui vì chuyện này.”
“Đại nhân, thiếp biết rồi!”
Nàng đã hiểu ý của Uông Ấn, chỉ là, Uông Ấn không để ý đến Vạn Ngạn Thời, nhưng nàng lại không thể phớt lờ ông ta.
Trong kiếp trước, ông ta đã sống cho đến tận trước khi Thái Ninh Đế lên ngôi.
…
“Uông Ấn không nhận thiếp?” Vạn Ngạn Thời xanh mặt và hỏi Vạn Triệu Tiên đang đứng trước mặt ông ta.
Vạn Triệu Tiên khom người, sắc mặt cũng rất khó coi: “Thưa ông nội, đúng là như vậy. Người gác cổng nhà họ Uông đã trả lại tấm thiếp.”
Lồng ngực Vạn Ngạn Thời phập phồng dữ dội, vẻ mặt cực kì u ám, trong mắt đầy lửa giận, hồi lâu sau mới nghiến răng nghiến lợi nói: “Uông Ấn thật khinh người quá đáng!”
Ông ta gửi thiếp xin gặp mặt là đã hạ mình cầu hòa, muốn xóa bỏ chuyện Diệp Vân đứng ra làm chứng chuyện vu cổ lúc trước.
Ông ta là quan viên tam phẩm, Uông Ấn chỉ là đốc chủ Đề Xưởng, là chức quan tứ phẩm, hắn quả là to gan!
Nét mặt Vạn Ngạn Thời nhanh chóng bình tĩnh lại, vừa rồi ông ta bị lửa giận che mắt nên mới có suy nghĩ nghĩ đó. Trên thực tế, ông ta biết rõ trong lòng, Uông Ấn làm như thế mới phù hợp với cách làm việc của hắn.
Từ trước đến nay, Uông Ấn gan to tày trời, ngay cả hoàng thượng cũng phải kiêng dè hắn phần nào, sao hắn có thể nể mặt quan viên tam phẩm như ông ta?
Nếu Uông Ấn đã không nhận tấm thiếp này thì điều đó có nghĩa là hắn nhất định sẽ trả thù nhà họ Vạn. Trước đó, khi bọn họ muốn đẩy vợ hắn vào chỗ chết thì đương nhiên cũng đã ẩn giấu bụng dạ muốn đối phó với hắn.
Bây giờ chuyện không thành công thì phải nhận hậu quả.
Nghĩ đến kết cục của những người đối đầu với Uông Ấn, sắc mặt Vạn Ngạn Thời liền trắng bệch.
Lúc này, ông ta bắt đầu cảm thấy hối hận vì lúc trước đã ủng hộ cháu dâu của mình đi làm chứng. Có điều, thân là quan viên tam phẩm, là cụ ông của nhà họ Vạn, Vạn Ngạn Thời tuyệt đối sẽ không thừa nhận sai lầm của bản thân mà quay sang nhìn Vạn Triệu Tiên với ánh mắt trách móc.
Không cầu hòa được thì chỉ có thể gắng sức chống đỡ. Uông Ấn vừa mới tái nhậm chức, e rằng tạm thời sẽ chưa có hành động gì đối với nhà họ Vạn.
“Cáo ốm với bên ngoài đi! Bảo cháu dâu đừng ra khỏi phủ, loại bỏ hết ảnh hưởng của chuyện này, tạm thời để Uông Ấn nguôi cơn giận đã!” Vạn Ngạn Thời nói, đưa ra sự sắp xếp cho Diệp Vân.
Chưa đến lúc vạn bất đắc dĩ thì ông ta cũng không muốn đối đầu trực diện với Uông Ấn. Kế hoạch ngày hôm nay cũng chỉ là để tranh thủ thêm chút thời gian.
Trong triều còn có ai có thể lấn át Uông Ấn đây? Ông ta nhất định có thể nghĩ ra được cách.
Song, ông ta không hề biết nhà họ Vạn nhanh chóng bị trả thù như vậy. Hơn nữa, Uông Ấn còn chưa hành động, mà là Diệp Tuy ra tay.