Nói rồi hắn dắt nàng ra kiệu hoa đã đợi sẵn. Tiểu Thanh cũng đi sau nàng.
Phụ thân , mẫu thân và ca ca nàng nhìn theo bóng lưng nàng rời đi mà thấp thỏm lo sợ. Bước một chân vào hoàng thất chính là bước một chân vào cửa địa phủ. Mẫu thân nàng thở dài nói:
- Nguyệt nhi của chúng ta còn nhỏ như vậy đã vào hoàng thất sợ rằng tương lai sau này sẽ chịu khổ không ít.
Cha nàng an ủi:
- Dù sao vẫn còn cô cô con bé là mẫu thân của Thái Tử chắc Thái Tử sẽ không đối xử quá tệ với nó đâu.
Ca ca nàng thêm vào một chút hy vọng:
- Phải ạ. Cô cô chắc chắn sẽ chiếu cố Nguyệt nhi.
....
Nàng đã ngồi trên kiệu hoa cùng đoàn người đưa dâu đến phủ Thái Tử. Từng khắc trôi qua nàng càng sầu muộn.
Trái lại với nàng thì từng khắc trôi qua hắn càng vui. Đám thuộc hạ thấy chủ tử mình vui như vậy liền cảm thấy hôm nay chắc trời sập rồi. Bọn họ đã đi cùng Thái Tử chinh chiến cả trăm trận, đã từng thấy Thái Tử máu lạnh giết người, đã từng thấy Thái Tử tra tấn những nữ nhân có ý định tiến lại gần ngài nhưng chưa từng thấy Thái Tử bây giờ - cười ngây ngốc như gã khờ. Nghĩ thì nghĩ thế chứ bọn họ cũng im lặng, bọn họ mà nói ra chắc chết không toàn thây. Mà phải công nhận Thái Tử vì buổi hôn lễ này đã cất công bày binh bố trận khắp cả kinh thành để không có bất kì tên thích khách nào phá hủy ngày tốt của ngài ( à mà nói đúng hơn phải là không phá hủy đêm động phòng của hắn ).
Đi mãi cũng đến phủ Thái tử đoàn người dừng lại ngay trước cổng. Tiểu Thanh vén màn, giúp nàng xuống kiệu. Hàng trăm con mắt hướng về phía nàng, bọn họ đều muốn xem mặt Thái Tử Phi nên tụ tập rất đông đúc. Trong số đó có cả các quan đại thần và các vị hoàng tử, công chúa. Hắn nhanh chóng tiến lại phía nàng, dắt nàng đi dưới ánh mắt của hàng trăm người. Đối với người dân thì hôn lễ này chính là một mối duyên tốt giúp đất nước phát triển còn đối với các quan đại thần và người trong hoàng thất thì hôn lễ này chính là góp phần khẳng định vị thế của Thái Tử. Hắn dắt nàng tiến vào trong phủ. Hoàng hậu và Hoàng đế đã có mặt. Công công bắt đầu đọc:
- Nhất bái thiên địa.
Hắn và nàng hướng về mặt ngoài phủ bái. Vị công công tiếp tục nghi lễ:
- Nhị bái cao đường.
Hai người hướng về Hoàng hậu và Hoàng đế bái. Vị công công thực hiện nghi lễ cuối cùng:
- Phu thê giao bái.
Nàng và hắn đối mặt nhau bái. Tiểu Thanh liền dìu nàng vào phòng. Hoàng đế lên tiếng bắt đầu tiệc. Các vị đại thần, hoàng tử cùng ăn uống vui vẻ với nhau.
Trong khi mọi người cùng nâng ly chúc mừng Thái Tử thành hôn thì Thẩm An Nhiên lại ngồi một chỗ mà u sầu. Cố Luân tiến về phía cô, nhìn cô u sầu nhu vậy hỏi:
- Thẩm tiểu thư có tình ý với Thái Tử sao?
Vì có hơi men trong người nên cô nói thật lòng mình:
- Phải ta yêu ngài ấy.
Cố Luân nghe xong bỗng thấy đau lòng. Đối với kẻ si tình bất chấp như Cố Luân thì việc chấp nhận Thẩm An Nhiên yêu người khác quả thật rất khó khăn. Cố Ý Hiên đi tới cười cười hỏi:
- Hoàng đệ trong thời gian ta đi bái sư học đạo rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì mà hoàng huynh lại thành hôn sớm vậy?
Cố Luân giải thích:
- Do hoàng huynh bị thu hút bởi nhan sắc của hoàng tẩu nên mới gấp rút thành hôn.
Cố Ý Hiên nghe xong thì đơ người, hỏi lại:
- Đệ vừa nói cái gì?
Cố Luân chỉ có thể nói lại lần nữa:
- Đệ nói là ...... HOÀNG HUYNH BỊ MÊ LUYẾN NHAN SẮC CỦA HOÀNG TẨU.
Cố Ý Hiên lần này xem như đã nghe rõ, đầu óc bắt đầu vận động. Cố Ý Hiên càng thêm tò mò về nhan sắc của vị hoàng tẩu này. Trong quá khứ từng có rất nhiều mỹ nhân được dâng lên cho Thái Tử nhưng Thái Tử chưa từng động lòng trước ai dù có là người được mệnh danh là tiên nữ hạ phàm. Nhưng bây giờ hoàng huynh lại bị thu hút bởi nhan sắc của hoàng tẩu thì chắc chắn nhan sắc của hoàng tẩu phải rất hơn người.