Uyên Ương

Chương 44



Lúc ngồi trên taxi chuẩn bị về nhà, điện thoại trong túi xách của Triệu Cửu Uyên nhận được một tin nhắn gửi đến

"Ting ting ting"

Sợ là công việc quan trọng nên cô không chần chừ mà mở ra xem. Nội dung tin nhắn chỉ có vẻn vẹn vài chữ nhưng làm người khác nảy sinh lòng hiếu kỳ

"Quán coffee ở gần trung tâm thương mại. Tôi có chuyện muốn nói với cô"

Triệu Cửu Uyên nhíu chặt chân mày, người gửi này không rõ là ai. Muốn gặp mình để nói chuyện, vậy người kia có thể là ai được? Nghĩ mãi cũng không biết thế

nào nhưng quyết định cuối cùng vẫn là cô đi đến nơi đó xem thử

“Bác tài, quay ngược lại hộ cháu. Đến trung tâm thương mại

đi ạ”

Lúc cô bước vào quán coffee đi qua mỗi bàn đều có cặp có đôi, riêng bàn phía trong cùng có người phụ nữ trung niên đang ngồi một mình ở đó. Cô bước đến chào hỏi :”Xin chào, có phải bà là người đã hẹn gặp tôi không?”

Người kia hạ mắt kinh xuống quan sát cô từ đầu đến chân rồi chậm rãi trả lời :”Cô là Triệu tiểu thư?”

“Phải, là tôi. Tìm tôi có việc gì sao?”: Triệu Cửu Uyên khẽ chớp mắt lịch sự đáp lại. Người phụ nữ kia nhìn cô không rời mắt, cuối cùng cũng lên tiếng :”Tôi biết cô đã kết hôn với Thẩm Hạo, được cả nhà họ Thẩm đồng ý. Nhưng dù vậy, cô cũng đừng nên đắc ý, chẳng phải cô chưa từng gặp mẹ ruột của cậu ta sao?”

Cô nghe vậy liền mỉm cười, đôi tay sạch sẽ cầm ly nước nói :”Phu nhân, tôi không biết bà là ai, tôi cũng không muốn biết. Bà biết rõ chuyện gia đình tôi như vậy chắc cũng phải rất thân thiết, cho dù là vậy đi chăng nữa tôi cũng chẳng quan tâm. Phu nhân, dù là nhỏ hay lớn trong Thẩm gia đã coi tôi là người nhà rất lâu rồi”

“Bà nói tôi đắc ý, tôi cần gì đắc ý chứ. Vốn dĩ mối hôn sự này từ khi tôi được sinh ra nó đã thuộc về tôi rồi”

Sắc mặt của vị phu nhân kia biến từ trắng thành xanh rồi lại thành đỏ bừng, bà ta đập tay lên bàn, cất giọng mỉa mai :”Hừ, Thẩm gia thì sao? Người mẹ thân sinh ra cậu ta mới là quan trọng nhất. Bà ấy không chấp nhận cô chính là cô không được chấp nhận”

Triệu Cửu Uyên khẽ cười :”Phu nhân, bà buồn cười thật đó. Tôi không biết mẹ anh ấy là ai, đang ở đâu, nhưng tôi biết giữa bọn họ đã cắt đứt quan hệ gần 20 năm rồi. Bà đừng nhắc đến người phụ nữ đó trước mặt tôi nữa, dù bà ấy có xuất hiện chưa chắc đã làm gì được tôi”

Giọng điệu của cô nhàn nhạt bình tĩnh đến cực độ, cô không muốn biểu hiện sự tức giận của mình ra bên ngoài. Sau khi nói xong, không đợi người đối diện lên tiếng cô đã đứng dậy :”Phu nhân, không biết bà muốn gặp tôi có mục đích gì nhưng tôi nói rõ cho bà biết. Không phải tôi tự cao tự đại, nhưng thứ tôi không có được, tôi sẽ phá hỏng để mọi người không thể có nó. Tôi chính là người ngang ngược như vậy”

“Cô…”: Người phụ nữ trung niên kia đứng dậy trừng mắt nhưng người trước mắt đã đi mất. Bà ta chỉ có thể tức giận mà giậm chân tại chỗ

[…]

Sinh nhật lần thứ 30 của Thẩm Hạo cuối cùng cũng đến. Bà nội Thẩm đặt biệt mở tiệc lớn, mừng cháu trai đích tôn của mình đã đạt đến sự chững chạc của đàn ông. Khách mời không biết đếm sao cho xuể, nào là bạn bè thân thiết, đến nhân viên trong công ty, còn có cả các đối tác chỉ hợp tác một hai lần

Thẩm Hạo lúc đầu cũng không muốn làm tiệc lớn nhưng dưới sự đốc thúc của vợ và bà nội cũng vẫn phải đồng ý. Triệu Cửu Uyên từ sáng sớm hôm đó đã đích thân giám sát mọi người chuẩn bị, từ phong cách đến thức ăn đều lựa chọn những thứ tốt nhất

Anh nhìn cô vợ nhỏ đang chỉ đạo chỉ biết cười hạnh phúc, chân anh bước đến gần chỗ cô, cuối cùng là vòng tay qua eo ôm chặt lấy bà xã. Thẩm Hạo cúi đầu thỏ thẻ vào tai :”Bà xã, em ra dáng người phụ nữ đã có gia đình thật đó”

Triệu Cửu Uyên dựa vào lòng anh, ngửa đầu lên tiếng :”Chẳng phải là đã có gia đình rồi sao?”

“Phải, phải, sinh một vài đứa bé nữa là thành một gia đình nhỏ. Có vợ đảm, con ngoan, chậc chậc anh lúc đó chắc là hạnh phúc lên tận trời ấy nhỉ?”: Anh hôn má cô, trong đầu không ngừng tưởng tượng ra một khung cảnh mái ấm gia đình, có đầy đủ ba mẹ và con cái

Thấy anh vui như vậy, cô cũng không đành lơ đi liền phụ họa theo :”Đúng đúng, em sẽ sinh cho anh thật nhiều con”

“Không cần nhiều đâu, hai đứa, một trai, một gái là được rồi. Sinh con trai trước, sau này có thể bảo vệ em gái như anh và Thẩm Huyên vậy. Anh cùng em đi đến bạc đầu, nhìn các con từng ngày trưởng thành”

Càng nói, ánh mắt của anh càng hiện rõ sự hạnh phúc. Nó cũng làm cho cô cảm thấy anh rất đau lòng. Từ bé, anh đã không sống cùng mẹ, ước mong của anh lẫn chị Dĩ Huyên đều muốn được sống trong một gia đình có cha lẫn mẹ. Nhưng mãi mãi vẫn không có được

Nếu anh không có gia đình trọn vẹn, cô sẽ cho anh. Anh, cô và các con, bọn họ sẽ là một gia đình, một gia đình hạnh phúc, không ai có thể phá nát nó được