Vả Mặt Thanh Mai Trúc Mã, Tìm Luôn Được Cả Người Thương Thật Lòng

Chương 119



Vì vậy, anh không thể chấp nhận việc Diệp Anh cứ lạnh nhạt với anh, biến mất khỏi cuộc sống của anh như vậy.

...

Khuôn viên Diệp Lam Tâm.

Chu Tắc Hủ đến để ký các tài liệu quan trọng và hợp đồng lớn.

Là ông chủ lớn hiện tại của Diệp Lam Tâm mà ai cũng biết, nơi nào anh đến, mọi người đều cúi đầu chào hỏi. Diệp Văn Dung đích thân đi cùng, đưa anh vào phòng họp.

Chu Tắc Hủ ký hợp đồng rất nhanh, mỗi bản chỉ lướt qua một lượt, liền ký tên mình một cách phóng khoáng, thư ký liền đóng dấu.

Diệp Văn Dung và một số lãnh đạo cấp cao ngồi bên cạnh, trong lòng đều âm thầm thở phào nhẹ nhõm. Điều đáng sợ nhất là nhà đầu tư khó tính, hay bắt bẻ, nhiều yêu cầu lại thận trọng, ngân sách eo hẹp. Sự thật chứng minh, Chu Tắc Hủ đúng là nhà đầu tư vàng, nhiều tiền ít chuyện, không can thiệp vớ vẩn.

Sau khi Chu Tắc Hủ ký xong tất cả các tài liệu và hợp đồng, Diệp Văn Dung mỉm cười hỏi: "Chu tổng, còn gì cần chỉ đạo nữa không?"

Chu Tắc Hủ thản nhiên nói: "Cố gắng lên, làm tốt lắm."

Nói xong, đứng dậy rời đi.

Mọi người nhìn bóng lưng anh, rồi nhìn nhau cười, vui vẻ từ tận đáy lòng.

Sau khi Diệp Văn Dung tiễn Chu Tắc Hủ, những lãnh đạo cấp cao ở lại trong phòng bắt đầu trò chuyện.

"Đúng là gặp được cậu ấm nhà địa chủ rồi." Một vị lãnh đạo cười nói.



Một người khác cảnh cáo nhìn anh ta: "Cẩn thận lời nói! Chỉ cần nhìn vào bảng thành tích lẫy lừng trong quá khứ của vị này, thì cậu sẽ biết những lời cậu vừa nói ngớ ngẩn đến mức nào."

Một người khác nói: "Có thể là miếng bánh Diệp Lam Tâm quá nhỏ, không đáng để tốn công sức, g.i.ế.c gà không cần dùng d.a.o mổ trâu. Cũng có thể, cách thức điều hành của vị này là nắm cái lớn, bỏ cái nhỏ, trong tay có nhiều ngành nghề như vậy, việc gì cũng quản thì không xuể."

"Tôi chỉ muốn biết, Dung tổng đã cầu xin vị thần tài này ở ngôi chùa nào, tôi cũng muốn đến đó cúng bái!"

"Hãy tạo mối quan hệ tốt với những người được cử đến từ phía bên kia, biết đâu sau này sẽ có cơ hội mới."

...

Đến trước thang máy, Chu Tắc Hủ nói với Diệp Văn Dung đang đi bên cạnh: "Anh cứ làm việc của mình đi, tôi tự đi dạo một chút."

"Được, vậy Chu tổng cứ tự nhiên." Diệp Văn Dung cười nói. Chu Tắc Hủ dễ hầu hạ hơn anh tưởng tượng rất nhiều.

Chu Tắc Hủ bước vào thang máy, bấm số 3, tầng của phòng Cao cấp.

Chu Tắc Hủ một mình đến phòng Cao cấp, các nhân viên đang bận rộn một cách trật tự. Một nhân viên đang thao tác ở máy in, quay đầu lại, nhìn thấy Chu Tắc Hủ đang thong thả bước đến.

Áo sơ mi trắng và quần tây màu xám khói, cách phối đồ đơn giản nhất, nhưng lại được anh chàng với dáng vẻ như ngọc thụ lâm phong mặc lên người tạo nên khí chất như đang trình diễn thời trang.

Cô cứ nghĩ mình nhìn nhầm, sau một thoáng chốc bị vẻ ngoài đó mê hoặc, cô nhanh chóng cúi đầu chào, nói to: "Chào Chu tổng!"

Cũng là để nhắc nhở những nhân viên khác.



Những người khác quay đầu lại nhìn, lần lượt đứng dậy. Giọng nói tuy không đồng đều nhưng đều rất phấn khích: "Chào Chu tổng."

Việc tách phòng Cao cấp ra để thành lập công ty mới đồng nghĩa với việc có triển vọng công việc rộng mở hơn và cơ hội thăng tiến dễ dàng hơn cho các nhân viên phòng Cao cấp. Tất cả bọn họ đều ủng hộ Chu Tắc Hủ.

Chu Tắc Hủ khẽ đáp lại, rồi đi về phía văn phòng trưởng phòng.

Trợ lý trưởng phòng nhìn ra ý định của anh, liền nhắc nhở: "Chu tổng, Diệp trưởng phòng không có ở công ty."

Chu Tắc Hủ dừng bước, gật đầu, rồi quay người rời đi.

Biết Diệp Anh không có ở công ty, Chu Tắc Hủ không định ở lại lâu. Khi đi ngang qua phòng trà ở khu vực nghỉ ngơi, anh nghe thấy cuộc trò chuyện của hai nhân viên bên trong.

"Trước đó tôi thấy Diệp Anh lên xe của Hứa đạo."

"Thật hay giả vậy? Hứa đạo không phải đã công khai Hướng Vũ Hàm rồi sao?"

"Thật đấy, ngay ở cổng khu, Hứa đạo lái một chiếc xe G màu đen, anh ta cao ráo lại đẹp trai, nhìn một cái là nhận ra ngay."

"Mối tình tay ba này, xem ra là rối như tơ vò rồi..."

"Nghe nói Diệp Anh thích Hứa đạo nhiều năm rồi, đâu dễ dàng buông bỏ như vậy..."

Chu Tắc Hủ đút hai tay vào túi quần, sải bước đi, sắc mặt dần trở nên u ám.

Chu Tắc Hủ đi ra khỏi tòa nhà, gọi điện thoại cho Diệp Anh.