Vả Mặt Thanh Mai Trúc Mã, Tìm Luôn Được Cả Người Thương Thật Lòng

Chương 140



Ngô Hiểu Lê hạ giọng, tuy trên mạng ầm ĩ nhưng ngoài đời thực càng ít người bàn tán thì càng tốt cho Diệp Anh.

Ở góc khuất, Ngô Hiểu Lê nhỏ giọng nói: "Tôi tức đến mức phát huy siêu phàm luôn rồi đấy, nhưng dù có dùng 12 phần sức lực cũng không đấu lại đám fan cuồng não tàn kia được, bọn họ người đông thế mạnh mà."

Tối hôm qua Ngô Hiểu Lê đại chiến với đám fan cuồng đến nửa đêm, bị cả đám tấn công, mắng chửi không ngừng, suýt nữa tức đến mức xóa tài khoản.

Vì sức khỏe thể chất và tinh thần của Diệp Anh, cô an ủi: "Cậu đừng lên mạng nữa, cũng đừng để ý đến mấy lời đồn đại đó, dù sao thì ồn ào trên mạng cũng không ảnh hưởng đến cuộc sống thực của cậu đâu. Đám fan đó không nói lý lẽ gì cả, chỉ muốn lấy lại danh dự cho idol của họ thôi. Hiện tại tài khoản chính thức của bộ phim không chịu nổi áp lực từ fan, đã xóa đoạn video có cậu xuất hiện rồi. Chờ thêm vài ngày nữa, độ hot giảm xuống thì sẽ không ai bàn tán chuyện này nữa."

Diệp Anh gật đầu. Cô và Ngô Hiểu Lê nghĩ giống nhau, mấy chuyện bát quái này, chỉ cần không để ý, không phản hồi thì rất nhanh sẽ hết hot. Càng ra mặt can thiệp thì càng có qua có lại, diễn thành bộ phim truyền hình dài tập tám mươi phần mất.

Lúc này, cô đặc biệt may mắn vì mình đã thẳng thắn với Chu Tắc Hủ về chuyện đi dự lễ ra mắt phim, nếu không dư luận cứ đảo đen thành trắng, ồn ào náo nhiệt thế này thì sẽ khiến mối quan hệ của hai người càng thêm tồi tệ.

...

Đêm khuya, biệt thự nhà họ Diệp.

Diệp Văn Dung người đầy mùi rượu trở về từ bên ngoài, Diệp Văn Đồng đang dựa vào sô pha chơi điện thoại, nghe thấy động tĩnh thì liếc anh ta một cái, giọng điệu mỉa mai: "Diệp tổng bận rộn trăm công nghìn việc, cuối cùng cũng chịu về nhà rồi đấy."

Diệp Văn Dung giật cà vạt, không kiên nhẫn liếc cô ta: "Có chuyện thì nói, không có chuyện thì đi chỗ nào mát mẻ mà ở đi!"

Diệp Văn Đồng nhịn xuống một hơi, nói: "Anh không phải vẫn luôn không cam lòng bị Diệp Anh đẩy ra khỏi công ty mới sao?"



"Liên quan gì đến cô?" Diệp Văn Dung bị chọc trúng chỗ đau, ném lại một câu rồi đi về phía cầu thang.

Diệp Văn Đồng đứng dậy nói: "Bây giờ có một cơ hội bày ra trước mắt, có thể giúp anh giành lại quyền chủ động."

Diệp Văn Dung dừng bước, tay vịn vào lan can, quay đầu nhìn Diệp Văn Đồng: "Cô tưởng tôi không xử lý được Diệp Anh à? Vấn đề là ở Chu Tắc Hủ. Có Chu Tắc Hủ chống lưng cho nó, lấy gì mà tranh quyền?"

Diệp Văn Đồng giơ điện thoại lên: "Anh chưa xem dư luận trên mạng à? Bây giờ cả mạng đều đang mắng nó là tiểu tam - tiểu tam của Hứa Phương Trì và Hướng Vũ Hàm."

Diệp Văn Dung hơi kinh ngạc, sau đó khinh thường nói: "Thế thì đã sao? Mắng chửi trên mạng thôi mà, có rụng miếng da nào đâu."

"Mắng nó thì không rụng miếng da nào, nhưng nó đã ảnh hưởng đến công ty rồi." Diệp Văn Đồng khẽ cười: "Đã có người đào ra nó là người phụ trách phòng Cao cấp của Diệp Lam Tâm, còn có người tag tài khoản chính thức của công ty, yêu cầu sa thải kẻ vô đạo đức. Nói nặng nề hơn thì đây chính là khủng hoảng dư luận ảnh hưởng đến danh tiếng của công ty. Anh hoàn toàn có thể nhân cơ hội này, đề nghị với hội đồng quản trị, vì danh tiếng của thương hiệu mới, tạm thời để anh tiếp quản."

Diệp Văn Dung suy nghĩ, ánh mắt dần sáng lên, tiếp lời: "Nếu có người cảm thấy tình hình chưa đủ nghiêm trọng, chúng ta còn có thể thêm dầu vào lửa, khuếch đại ảnh hưởng, chỉ cần cuối cùng có thể đổi người tiếp quản thương hiệu mới thì cơn sóng gió này có thể hóa nguy thành an."

Diệp Văn Đồng cười: "Cho nên, loại cơ hội trời cho này, anh định trơ mắt bỏ qua sao?"

"Nhưng mà, Chu Tắc Hủ bên đó..." Diệp Văn Dung lộ vẻ khó xử: "Chưa chắc đã gật đầu."

"Anh càng mua nhiều hot search thì Chu Tắc Hủ xem xong sẽ càng tức giận. Đàn ông nào chịu đội mũ xanh chứ? Diệp Anh vừa bên này âu yếm với anh ta, vừa bên kia dây dưa không dứt với người yêu cũ, còn đi tham gia cái gì mà lễ ra mắt phim, rõ ràng là tự tìm đường chết." Diệp Văn Đồng hừ lạnh: "Chu Tắc Hủ lúc này chắc đang tức điên lên rồi, nói không chừng anh ta cũng muốn cho Diệp Anh một bài học."