Thực ra bề ngoài của Mục Lâm Kha không hề xấu, sau khi ốm xuống một chút, bộ dạng vốn dĩ bị lớp mỡ che giấu liền hiện ra. Mắt to, lông mi dài, đặc biệt chính là làn da vô cùng mềm mại. Lăng Sơ Nam lau khô nước trên mặt, thuận tay xoa xoa gương mặt, lại nhìn bộ dạng của bản thân trong gương cười một cái.
098:...Dễ thương quá! Vừa có răng nanh vừa có lúm đồng tiền, quả thực là ăn gian.
Sau khi chỉnh đốn bề ngoài xong, Lăng Sơ Nam kéo cửa phòng tắm bước ra ngoài, lúc này đã không còn nhân viên chuyển phát, chỉ có người máy quản gia đang chờ ở cửa. Trước mặt nó là một cái rương lớn, nghe thấy tiếng bước chân của Lăng Sơ Nam, người mấy quản gia liền xoay đầu 180 độ nhìn sang.
"Chủ nhân, chuyển phát nhanh của ngài tôi đã ký nhận."
"Ký chủ, hình như mấy ngày nay ngài đâu có mua đồ gì."
098 vội vàng nhắc nhở: "Đồ vật trong đó nhất định có mờ ám, nói không chừng là âm mưu của nam chính."
Lăng Sơ Nam gật đầu: "Ta biết rồi."
Sau đó, cậu tìm được một mảnh giấy nhỏ ở trong rương.
[Xin chào, Mục tiểu thiếu gia, đây là khế ước giả mà ba năm trước ngài đã đặt hàng ở chỗ chúng tôi, chúc các ngài ở chung vui vẻ--- Công ty khoa học kỹ thuật trí năng Bạc Sam.]
"Điều tra xem 3 năm trước đây ta đã đặt cái gì." Lăng Sơ Nam rất có hứng thú nhìn tờ giấy nhỏ trong tay.
"Vâng." 098 vội vàng điều tra lịch sử mua hàng lúc trước của nguyên chủ.
"Ba năm trước đây cậu ta thành niên, lúc ra khỏi nhà quả thật đã đặt một người máy tình yêu."
Trong cốt truyện Không nhắc đến việc này có lẽ là do Mục Lâm Kha chết quá sớm. Vừa nghĩ như vậy 098 liền cảm thấy chắc chắn hơn.
Ở thế giới này, nếu một người có khuyết tật hoặc không muốn kết hôn với con người, vậy sau khi trưởng thành có thể đặt cho bản thân một khế ước giả riêng biệt, cũng chính là người máy trí tuệ nhân tạo để làm bạn đời. Đương nhiên tiền đề là bọn họ phải trả đủ điểm tín dụng.
Loại người máy này nếu đem so sánh với người máy gia đình bình thường, thì khi bỏ đi thân xác kim loại bên ngoài có thể hoàn toàn đồng nhất với bộ dạng của con người bình thường. Bọn họ cũng giống như con người, có máu thịt, có suy nghĩ. Điểm khác biệt duy nhất chính là não và trái tim của bọn họ được chế tạo từ kim loại. Bọn họ không có cảm tình của con người, trình tự tình cảm duy nhất đặt cho bọn họ chính là trung thành.
Trong cốt truyện có miêu tả, một hậu cung của nam chính là người máy, cho nên Lăng Sơ Nam cũng không cảm thấy kinh ngạc. Cậu đưa tay bỏ đi lớp bao bọc bên ngoài.
098 ở một bên nhìn Lăng Sơ Nam mở hộp, nghi hoặc nói: "Tui nhớ trước kia Mục Lâm Kha thích người khác giới, tại sao lại đặt một người bạn đời cao lớn như vậy được?"
"Biết đâu được giữa chừng thay đổi." Lăng Sơ Nam nhướng mày, nhanh chóng mở lớp đóng gói đầu tiên.
Nghe Lăng Sơ Nam nói như vậy, 098 cũng không nghĩ nhiều nữa, lực chú ý của nó rất nhanh liền đặt lên người bên trong cái rương. Lấy thẩm mỹ của 098, gần như không nghĩ ra được từ nào có thể miêu tả bộ dáng của người trước mặt.
Sau đó nó liền nghe thấy ký chủ nhà mình cảm thán: "Đẹp trai quá!"
"Phương pháp để kích hoạt chính là hôn môi một cái."
098 đọc hướng dẫn sử dụng.
"Ký chủ, tui nhớ hình như người máy của nam chính không phải kích hoạt như vậy. Đây rõ ràng là muốn chiếm tiện nghi của ngài."
"Ừm, y đẹp trai như vậy, ai chiếm tiện nghi của ai còn chưa biết đâu."
Lăng Sơ Nam không thèm để ý mà trả lời, có điều tầm mắt của cậu vẫn luôn dừng trên gương mặt của đối phương, biểu tình dường như có chút nghi hoặc.
098 kinh ngạc, ký chủ nhìn chăm chú như vậy, người máy này không lẽ chính là người nọ sao?
Nghĩ như vậy, 098 liền theo bản năng kiểm tra độ dao động linh hồn của y.
"Ký chủ, cơ thể này không có dao động linh hồn, cũng không có hô hấp và nhịp tim." Nói cách khác, y không khác gì những người máy còn lại.
Lúc 098 đang nói, Lăng Sơ Nam đã bước đến gần người nọ, sau đó hôn lên môi y.
.....Ký chủ, ngài đã thay lòng đổi dạ rồi. Trước kia ngài không bao giờ tùy tiện hôn người khác.
Một giây, hai giây, nửa phút trôi qua, không hề có phản ứng.
Lăng Sơ Nam đánh giá thể lực của bản thân một chút,sau đó từ bỏ ý định đem người máy ra khỏi rương, ngược lại đặt mông ngồi lên eo người đàn ông, cúi người lột quần áo trên người của y, sau đó cắn lên vai y một cái.
Cùng lúc này, 098 vẫn luôn chú ý đến vị khách không mời mà đến này, đột nhiên phát hiện ra dao động linh hồn trong cơ thể của y.
.....Ký chủ thật là vĩ đại, như vậy mà vẫn có thể nhận ra được.
Có điều, ký chủ ngài làm như vậy sẽ bị đè đó, mặc dù người máy tình yêu là trí tuệ nhân tạo, nhưng trên phương diện s1nh lý lại không khác gì con người. Đặc biệt là khi đối mặt với khế ước giả của mình, ở phương diện này bọn họ so với con người còn nhiệt tình hơn nhiều.
Phó Tiện Chi vừa mới mở mắt ra, liền nhìn thấy một cái đầu màu đen bên cạnh cổ mình đi, y theo bản năng duỗi tay xoa xoa mái tóc mềm mại của đối phương.
Cảm nhận được hành động của người đàn ông, Lăng Sơ Nam rốt cuộc cũng im miệng, cậu li3m li3m môi, sau đó đưa mắt nhìn về phía y. Trong chiếc gương nhỏ hẹp, hô hấp của hai người đan xen, không khí lập tức nóng lên.
Cảm nhận được phía dưới của người đàn ông cứng lên, Lăng Sơ Nam nhìn y cười một cái.
"Gọi chủ nhân!"
"Chủ nhân."
Giọng nói của người đàn ông trầm thấp từ tính, đặc biệt khi nói ra hai chữ này, khiến lỗ tai của người khác nóng lên.
Lăng Sơ Nam hít một ngụm khí lạnh, sau đó cắn một ngụm lên hầu kết của đối phương. Vết cắn này rất nhẹ, sau đó còn li3m li3m, mang theo hương vị tán tỉnh. Lần này,đến lượt đối phương hít một ngụm khí lạnh.
Lăng Sơ Nam không biết bản thân bị đem lên giường như thế nào, dù sao lúc cậu phản ứng lại được thì đã bị người đàn ông đè ở dưới thân. Cậu ngăn cản cánh tay đang đưa về phía mình của y.
"Tại sao kỹ năng của anh lại thuần thục như vậy?"
"Hệ thống trí năng tự động đưa vào."
Vẻ mặt của người đàn ông đầy vô tội.
"Chủ nhân, ngài không thoải mái sao?"
".....Tiếp tục đi!"
"Ký chủ, vừa nãy ngày đang ghen sao?"
Lúc này, 098 chen vào nói.
Lăng Sơ Nam: "Ta nhìn qua giống như đang ghen sao?"
"Đúng vậy!"
"Vậy thì là thế đi."
Tại sao nó lại cảm thấy ký chủ có chút kỳ lạ, cứ như vậy mà dễ dàng thừa nhận sao? Trước kia phong cách của Lăng Sơ Nam đều là ngạo kiều, có chết cũng không thừa nhận để ý đến người nọ.
Ngay khi 098 đang rối rắm, Lăng Sơ Nam lại lên tiếng, cậu rút ra một chút tinh lực trong lúc đang gấp gáp: "Được rồi, thật ra ta chỉ đang tò mò."
"Vâng, tui biết rùi." Bây giờ mới trả lời à, 098 nhẹ nhàng thở ra.
Đến chiều ngày hôm sau Lăng Sơ Nam mới từ từ tỉnh dậy, vừa lúc Phó Tiện Chi bưng mâm đồ ăn đi vào.
"Chủ nhân, nên ăn cơm rồi."
Ăn cơm xong, Lăng Sơ Nam gọi Phó Tiện Chi đến.
"Chủ nhân còn gì sai bảo sao?"
Bộ dạng của Phó Tiện Chi đúng chuẩn quản gia.
Lăng Sơ Nam mở giao diện tác phẩm của mình trên quang não lên, phóng to màn hình lên trước mặt, chỉ vào người đọc đang đứng đầu Nhìn Song Thèm Cá.
"Đây là anh?"
Mặc dù là câu nghi vấn nhưng Lăng Sơ Nam lại dùng ngữ khí khẳng định.
"Đúng vậy chủ nhân."
Phó tiện Chi rất tự nhiên thừa nhận việc này.
"Lần đầu tiên tôi nhìn thấy ngài thì ngài đang xem phiếu bá vương của người khác, tôi cho rằng ngài cũng muốn, cho nên... Tôi đã làm sai sao?"
"Không có, cảm ơn, tôi rất thích."
Lăng Sơ Nam trả lời.
"Có điều ba năm trước ta đặt người máy tình yêu là một em gái xinh đẹp, làm sao anh có thể trà trộn vào được?"
Không biết có phải là do ảo giác của 098 hay không, lúc nghe được hai chữ xinh đẹp, vẻ mặt của Phó Tiện Chi có chút vặn vẹo, ngữ khí cũng trở nên có chút chua lè.
"Thực xin lỗi bảo bối, là anh tự quyết định đổi yêu cầu giới tình và hình tượng của người máy, sau đó lợi dụng quang não tiếp xúc với cơ thể này, rồi nhập vào."
Phó Tiện Chi thành khẩn nhận lỗi.
"Vậy anh là gì?" Lăng Sơ Nam gật gật đầu, tiếp tục hỏi.
"Anh?"
Phó Tiện Chi nhíu nhíu mày.
"Từ khi anh bắt đầu có ý thức, dường như vẫn luôn ở trong thế giới kia, anh có thể khống chế mọi thứ, bọn họ gọi anh là chủ não. Trước khi anh gặp được em, anh không hề cảm thấy anh và thế giới của người thường có gì khác nhau."
Mãi cho đến khi Lăng Sơ Nam xuất hiện, Phó Tiện Chi mới nhận ra bản thân và cậu không giống nhau, y điều tra rất nhiều tư liệu, cuối cùng phát hiện nhân loại còn có một thế giới khác, mà y chỉ là một số liệu tự sinh ra ý thức.
"Anh muốn ở bên cạnh em."
Phó Tiện Chi nhẹ nhàng hôn lên khóe mắt của Lăng Sơ Nam.
"Cho nên anh ra khỏi đó."
"Ký chủ, theo như lời y nói, y có lẽ là người khống chế thế giới Internet của thế giới này, tương đương với trí tuệ nhân tạo. Có điều, so với trí tuệ nhân tạo y hẳn là cao cấp hơn nhiều."
098 không biết tại sao lại đột nhiên nghĩ đến Chủ Thần sở hữu các hệ thống, Phó Tiện Chi ở thế giới này cũng tương đương như Chủ Thần nhỉ.
"Nếu anh ra ngoài, nơi đó không còn người quản lý thì phải làm sao?"
Lăng Sơ Nam hỏi.
"Hơn nữa, lỡ như bọn họ phát hiện anh đã ra ngoài..."
"Yên tâm, anh có để lại một phần ý thức bên trong, sẽ không xảy ra chuyện gì."
Vẻ mặt của Phó Tiện Chi đầy cảm động.
"Bảo bối, anh yêu em."
"Thật ra, em cảm thấy em thích anh gọi em là chủ nhân hơn." Lăng Sơ Nam chuyển đề tài.
Người nọ kề sát bên tai Lăng Sơ Nam, thấp giọng gọi: "Vâng, chủ nhân."
Cả người Lăng Sơ Nam đều tê dại: "...."
Tên này tại sao tự mình kêu một cái xưng hô cũng có thể nổi lên phản ứng vậy? Mắt thấy hôm nay có thể sẽ không xuống giường được, Lăng Sơ Nam liền thỏa hiệp.
"Được rồi, kêu bảo bối vẫn tốt hơn."
"Được, bảo bối."
Tiếng cười của người nọ trầm thấp mà gợi cảm.
"....."
Đối với ký chủ tự làm bậy nhà mình, 098 duy trì trạng thái xem kịch. Ai kêu bình thường cậu khi dễ nó làm chi.
Mặc dù Phó Tiện Chi đã nói y thích bộ dạng mập mạp của Lăng Sơ Nam, còn lập ý định muốn đem Lăng Sơ Nam nuôi trở về cân nặng lần đầu tiên y gặp cậu. Nhưng không biết có phải là do đã thay đổi linh hồn hay không, mà cho dù Lăng Sơ Nam đã dừng việc tự gặm bản thân lại thì cân nặng của cậu vẫn không ngừng rớt xuống.
Cho nên mỗi khi không có việc gì làm, Phó Tiện chi liền đau lòng ôm lấy Lăng Sơ Nam, xoa nơi này sờ nơi kia, tiếc nuối phần thịt mềm mại mập mạp đã biến mất của cậu. Có điều sau khi phát hiện mặc dù Lăng Sơ Nam rớt ký nhưng thân thể vẫn bắt đầu khôi phục khỏe mạnh, cuối cùng Phó Tiện Chi mới ngừng tự trách.
Quá trình không biết xấu hổ trải qua một thời gian, khi 098 còn đang do dự có nên nhắc nhở Lăng Sơ Nam hay không, cuối cùng Lăng Sơ Nam cũng nhớ đến nhiệm vụ bị bản thân vứt ra sau đầu.
Trong khoảng thời gian này, mỗi lần Lăng Sơ Nam đăng chương mới, Phó Tiện Chi vẫn như cũ dùng tài khoản Nhìn Sông Thèm Cá tặng phiếu bá vương cho cậu, hơn nữa thể loại tiểu thuyết mới của cậu ở thế giới này có thể nói là độc nhất vô nhị, tương đương với người sáng tạo, cho nên độ hot không cần bàn đến, cách hành văn cũng chuyển từ phong cách của nguyên chủ sang của mình.
Văn phong của Mục Lâm Kha hoa lệ ưu nhã, dùng từ đặt câu đều mang theo phong cách uyển chuyển. Còn văn phong của Lăng Sơ Nam đơn giản thô bạo, cậu khá thích việc một kích chí mạng, dùng từ đều gãi đúng chỗ ngứa, sạch sẽ lưu loát. Có điều vì để không khiến việc khác biệt quá rõ ràng, cậu vẫn thêm một vài yếu tố hoa lệ vào bên trong phong cách của mình.
Cũng có lẽ là vì nguyên nhân này, cho nên tác phẩm của cậu hot.
Đối với Lăng Sơ Nam mà nói, tác phẩm này của cậu nổi là chuyện bình thường. Nhưng đối với người nào đó, đây lại chính là sét đánh giữa trời quang.