Vai Ác Vạn Nhân Mê Nghịch Tập

Chương 73: + 74



Chương 73

Edit : YuTuyTien

Biểu tình của Viên Chính Hành trở nên khổ não.

"Bạch thiếu gia, cậu muốn đi đâu vậy?"

Kể từ khi bị Mạc Vu Tranh kêu đến đây làm bác sĩ riêng cho Lăng Sơ Nam, Viên Chính Hành từ một dị năng giả to lớn nháy mắt biến thành bảo mẫu, gần đây còn có xu hướng hóa thân làm bà mẹ già, đương nhiên đây chỉ là tình huống khi Mạc Vu Tranh quá bận rộn không thể chăm sóc cho Lăng Sơ Nam, cho nên hắn mới bị Lăng Sơ Nam đem ra lăn lộn.

Tỷ như ly nước ép dưa hấu này, Lăng Sơ Nam chỉ muốn uống loại tự tay ép, không thích dùng máy ép ra. Lúc trước Viên Chính Hành đã quan sát quá trình Mạc Vu Tranh làm, khi đó hăn còn cảm thán lực nhẫn nại của lão đại nhà mình với cháu ngoại trai này cũng đủ lớn. Sau này, việc làm nước ép rơi xuống người hắn, hắn cảm thấy dùng tay làm và máy làm đều giống nhau thôi, cho nên hắn liền lựa chọn dung máy, kết quả vừa nếm thử liền phun hết ra....

"Sắp đến sinh nhật của cậu rồi, tôi muốn mua cho cậu một món quà."

Lăng Sơ Nam ngẩng đầu nhìn về phía Viên Chính Hành, biểu tình phá lệ vô tội.

Viên Chính Hành có chút chần chờ, muốn nói lại thôi, cuối cùng vẫn không thể nói được lời cự tuyệt.

"Vậy cậu khoan hãy đi, đợi tôi chuẩn bị xe đã."

Nói xong hắn liền đặt ly nước ép dưa hấu vào tay Lăng Sơ Nam.

"Năm phút."

Lăng Sơ Nam xoay người ngồi lên xe lăn.

"098, lúc trước ngươi nói chân của ta khi nào mới có thể khỏi hẳn?"

"Thưa ký chủ, 5 năm."

098 trả lời.

"Có điều dựa theo tình huống hiện tại thì có chút đặc thù.... Dị năng của ngài dường như sắp thăng lên cấp 2, theo tính toán của tui thì dị năng cấp 2 đủ để chữa khỏi chân của ngài." Hiện tại còn chưa đến một năm nữa!

098 quả thực không thể tin được, dị năng của ký chủ nhà nó tại sao lại có thể tang lên nhanh như vậy?

"Là do ta có thiên phú dị bẩm."

"...."

Viên Chính Hành quả nhiên đúng năm phút sau liền có mặt đưa Lăng Sơ Nam ra ngoài, có điều đứng ở gara còn có thêm hai người bảo tiêu mang kính râm.

"Bạch thiếu gia, hai người này là bảo tiêu mà Mạc gia chuẩn bị cho cậu."

Viên Chính Hành giải thích cho Lăng Sơ Nam.

"Ký chủ, hai người họ đều là dị năng giả."

098 vội báo cáo lại.

"Hơn nữa còn là dị năng giả cấp hai."

Ngụ ý là còn lợi hại hơn cả Lăng Sơ Nam.

Sau khi Viên Chính Hành giới thiệu xong, hai người bảo tiêu liền trăm miệng một lời.

"Chào Bạch thiếu! Tôi là Mạc Thất – Tôi là Mạc Cửu!"

"Chào hai người!"

Lăng Sơ Nam gật đầu, sau đó bốn người liền lên xe, hai bảo tiêu ngồi ở ghế lái, Viên Chính Hành và Lăng Sơ Nam ngồi ở phía sau.

Không gian bên trong xe rất lớn, lúc này hai bảo tiêu đã tháo kính râm xuống, Lăng Sơ Nam cũng thấy rõ được bộ dạng của bọn họ, đều là thiếu niên 17-18 tuổi, nhìn qua rất nhỏ, khó trách khi nãy lại đeo thêm kính râm. Hai người bọn họ giống nhau như đúc, có lẽ là anh em song sinh với nhau, người ngồi ở ghế phụ thỉnh thoảng lại như có như không quay đầu nhìn về phía Lăng Sơ Nam một cái, hai mắt sáng lấp lánh.

Ở lần thứ năm người đọ quay đầu nhìn mình, Lăng Sơ Nam đột nhiên mở miệng.

"Cậu đang nhìn cái gì?"

"Không....Không có gì!"

Mạc Cửu hiển nhiên không ngờ rằng lại bị phát hiện, có vẻ hơi ngượng ngùng, lập tức quay đầu lên. Một lát sau, tầm mắt của cậu ta lại một lần nữa bay lên trên người Lăng Sơ Nam, trong mắt tràn đầy hiếu kỳ.

"Cái này, chị(*).... Bạch thiếu, xin hỏi tôi có thể hỏi ngài một vấn đề được không?"

(*) chị dâu =)))

"Được chứ."

"Năm nay ngài.... Bao nhiêu tuổi?"

"Mười chin."

Lăng Sơ Nam trả lời.

"Có chuyện gì à?"

"Không... không có gì. Chúng ta bằng tuổi nhau, thật trùng hợp."

Mạc Cửu cười gượng gạo, lúc nãy cậu ta còn tưởng rằng lão đại nhà mình kim ốc tang kiều, giấu trẻ vị thành niên chứ.

---Chỉ đăng tại truyenwiki1.com YuTuyTien

Chiếc xe chậm rãi dừng lại ở một trung tâm thương mại lớn. Lúc ba người cùng nhau đi vào, Lăng Sơ Nam rất có hứng thú dạo khắp trung tâm thương mại một vòng, nhưng lại không mua cái gì cả.

Cho dù là người đàn ông như thế nào thì đều cảm thấy kiệt sức khi đi mua sắm thế này, đương nhiên cũng bao gồm mấy người dị năng giả bọn họ. Có điều việc này lại không tính Lăng Sơ Nam vào, cậu không đi bộ, hơn nữa cậu cũng chẳng phải người bình thường.

"Bạch... Bạch thiếu, ngài có thứ gì muốn mua không? Chúng ta có thể kêu người đặc chế riêng."

Viên Chính Hành tốt bụng đưa ra ý kiến.

"Không có, đi xem thử một chút." Lăng Sơ Nam nói.

Viên Chính Hành đưa ra ý kiến và cả hai anh em Mạc Thất Mạc Cửu đang đầy mong chờ lập tức trở nên suy sụp.

"Ký chủ, không phải ngài đến đây để mua quà sinh nhật cho Mạc Vu Tranh sao?"

098 hỏi. Đã đi suốt một buổi chiều, ngay cả nó cũng phải cảm thấy đồng tình với ba người họ.

"Ừm, đúng là mua quà sinh nhật cho y."

Lăng Sơ Nam nói.

"Nhưng không lẽ ngươi không cảm thấy tự y đến đây chọn sẽ tốt hơn sao?"

098 theo bản năng điều tra vị trí của Mạc Vu Tranh, phát hiện đối phương quả nhiên đang đi đến nơi này. Nó đột nhiên có cảm giác bản thân là một hệ thống vô dụng, sao lần nào phản ứng của nó đều chậm hơn ký chủ vậy?

"Có đói bụng không?"

Lăng Sơ Nam nhìn nhìn thời gian, nói với ba người.

"Tôi biết một nhà hàng phía bên kia có vẻ khá ổn."

Ba người không hẹn mà cùng nhẹ nhàng thở ra. Bồi vị tổ tông này đi dạo phố thật sự quá mệt tâm mà.

Nhà hàng mà Lăng Sơ Nam nói cần phải đi qua một con hẻm nhỏ, Lăng Sơ Nam không muốn chờ bọn họ lấy xe đến, mà để một người lái, ba người còn lại đi bộ qua.

Mới vừa bước chân đến đầu hẻm, Viên Chính Hành đã đôt nhiên dừng chân lại, dung mắt ra hiệu với Mạc Cửu, Mạc Cửu lập tức nhìn về phía Lăng Sơ Nam cười cười, sau đó lặng yên không một tiếng động đi vào con hẻm.

"Làm sao vậy?"

Lăng Sơ Nam hỏi Viên Chính Hành.

"Không có gì đâu, tôi chỉ kêu Mạc Cửu đi dò xem con hẻm này có đường ra không thôi, tôi nhớ hình như lúc trước nơi này có tu sửa lại."

Vẻ mặt Viên Chính Hành vô cùng chân thành.

Cuối cùng cũng nhìn thấy được một người có thể trợn mắt nói dối không có chút sơ hở nào giống ký chủ nhà mình, 098 tỏ vẻ vô cùng cảm khái, sau đó nó liền phát huy công năng của một hệ thống.

"Ký chủ, là nam chính trong cốt truyện dị năng đang đánh dị thú với hồng nhan tri kỷ của hắn."

Gần đây lực chú ý của Lăng Sơ Nam đều đặt trên người Bạch Tử Thư, cho nên 098 suýt chút nữa đã quên đây là một thế giới có tồn tại dị năng.

Mà hiện tại, tiến độ của cốt truyện đô thị dị năng đã đến giai đoạn nam chính hô mưa gọi gió trong Long Tổ, kết bạn được với hồng nhan tri kỷ. Bởi vì lần nào nhận nhiệm vụ cũng đều thành công, hắn được phía trên chú ý tới, bắt đầu suy xét việc đưa hắn vào danh sách đi vào cổ thành. Tình yêu và sự nghiệp song song thuận lợi, không cần nói cũng biết hắn có bao nhiêu vui vẻ.

Thì ra ký chủ mới là người chân chính để ý đến nhiệm vụ, 098 không khỏi cảm thấy bản thân đã quá lơ là trong khoảng thời gian này, suýt chút nữa đã bỏ qua đoạn cốt truyện quan trọng, cho nên nó vô cùng áy náy. Trong cốt truyện có nói, bởi vì nhiệm vụ lần này thành công thuận lợi, nam chính đã hoàn toàn được phía trên thừa nhận, cuối cùng nắm được cơ hội bước vào di tích cổ thành, không ngờ nó lại quên mất chuyện này!

Nghĩ đến đây, 098 hông khỏi áy náy.

"Thực xin lỗi ký chủ."

Biết hệ thống nhà mình có một tật xấu chính là thích tự biên tự diễn vô cùng phong phú, Lăng Sơ Nam cũng không cảm thấy kinh ngạc khi nó đột nhiên xin lỗi, hơn nữa 098 cũng thật sự đã lơ là, vì vậy cậu cũng không lên tiếng đáp lại câu xin lỗi của nó, chỉ thỉnh thoảng liếc mắt nhìn đầu hẻm với vẻ thất vọng, thong thả nghe 098 phát song trực tiếp.

"Nam chính phát hiện ra Mạc Cửu, hình như hắn quen biết Mạc Cửu.... hắn từ bỏ dị thú quay ra đánh nhau với Mạc Cửu rồi.... Âu Dương Thiến một mình đánh nhau với dị thú..." Em gái này cũng thật đáng thương.

"Ký chủ, tại sao nam chính lại lựa chọn đánh Mạc Cửu?"

"Đại khái là do nhìn Mạc Cửu khá là gợi đòn." Lăng Sơ Nam thuận miệng đáp.

"Sau đó thì sao?"

"....Sau đó bọn họ lao vào đánh nhau."

098 đáp. Qua them vài phút nữa, nó đột nhiên trở nên phấn khích.

"Ký chủ, Mạc Cửu bị nam chính bức đến trước mặt dị thú, hắn sắp bị dị thú cắn chết rồi."

Chính vào lúc này, Viên Chính Hành vốn dĩ đang đứng sau Lăng Sơ Nam đột nhiên bỏ lại một câu.

"Bạch thiếu, Mạc Cửu đi lâu như vậy mà vẫn chưa trở ra, tôi đi xem thử."

Sau đó hắn liền biến mất vào con hẻm.

098 vẫn có chút khẩn trương.

"Không hổ là nam chính! Dị năng tăng cấp nhanh như vậy, hiện tại chỉ mới một năm đã có thể lên cấp ba, Viên Chính Hành rất có thể cũng không đánh lại."

Qủa nhiên, hơn mười phút sau, dưới sự tấn công của bầy dị thú và nam chính, Viên Chính Hành và Mạc Cửu đều lâm vào nguy hiểm.

Lúc này, Lăng Sơ Nam động.

"Ký...Ký chủ, ngài muốn làm gì vậy?"

"Ta đương nhiên là đi cứu bọn họ."

Gương mặt Lăng Sơ Nam xẹt qua một đạo ý cười, sau đó chậm rãi điều khiển xe lăn, đi vào trong con hẻm.

"Nhưng mà hiện tại dị năng của ngài chỉ mới cấp một, còn chưa lên được cấp hai nữa, ngoài ra trong đó còn có mấy con dị thú."

098 có ý định ngăn cản ký chủ cố chấp nhà mình.

"Ta đánh không lại, tự nhiên sẽ có người đánh được."

Lăng Sơ Nam nói một câu như vậy, sau đó không hề quay đầu đi vào trong con hẻm.

Ngay khi 098 còn đang cho rằng Lăng Sơ Nam vào đó sẽ lao đến đánh nhau với bọn họ, không ngờ rằng Lăng Sơ Nam đột nhiên phát ra tiếng kêu sợ hãi.

"Mấy người đang làm gì vậy? Đánh nhau là phạm pháp, tôi... tôi sẽ báo cảnh sát."

Nhìn biểu tình hoảng sợ và chiếc điện thoại không biết lấy từ đâu ra của Lăng Sơ Nam, 098 đột nhiên không biết phải nói gì nữa. Nếu nó là một người không biết chuyện gì đột nhiên đi qua, nhất định sẽ cảm thấy ký chủ chỉ là một thiếu niên đơn thuần vô tình bị dọa đến.

Mặc dù đã rất lâu không đóng phim, nhưng kỹ thuật diễn của ký chủ nhà nó vẫn lợi hại đến như vậy, 098 cảm thán.

Nhìn thấy một thiếu niên ngồi xe lăn không biết từ đâu ra xuất hiện, dưới sự ra hiệu của Âu Dương Thiến, Từ Lệnh Dương không thể không buông thanh đao đang chuẩn bị chém đến Viên Chính Hành.

"Bạn nhỏ, bọn chị đang chấp hành nhiệm vụ thôi."

Âu Dương Thiến nhìn dị thú đang ngo ngue rục rịch bên kia, người thường không thể nhìn thấy dị thú, nhưng vẫn có thể bị dị thú tấn công đến, cho nên thanh âm của cô có chút hạ thấp.

"Không phải đanh đánh nhau."

"Mấy....mấy người là sát...sát nhân?"

Ánh mắt Lăng Sơ Nam trở nên càng them hoảng sợ, ngón tay đang nắm lấy tay vịn xe lăn trở nên trắng bệch.

"Mấy người đừng gϊếŧ tôi, tôi không có nhìn thấy gì hết."

Từ Lệnh Dương: "......"

Âu Dương Thiến: "......"

Viên Chính Hành và Mạc Cửu còn đang khiếp sợ với kỹ thuật diễn đỉnh cao của chị dâu nhà mình, nhân cơ hội đứng dậy, có điều nghe được câu nói vừa rồi thiếu chút nữa đã ngã xuống tiếp.

"Bọn chị là người của Cục An Ninh."

Đối với việc bị đánh đồng với sát nhân, Âu Dương Thiến hiển nhiên vô cùng bất mãn. Có điều cô không thật sự nói năng lời với Lăng Sơ Nam, hơn nữa còn lấy ra giấy xác nhận.

"Thật sự không phải gϊếŧ người ạ?"

Lăng Sơ Nam thật cẩn thận nhìn về phía bọn họ.

"Vậy tại sao lúc nãy mấy người lại muốn gϊếŧ bọn họ?"

"Bọn họ...."

"Thật ra bọn họ là phần tử khủng bố."

Từ Lệnh Dương đánh gãy lời nói của Âu Dương Thiến, giọng nói vô cùng lạnh nhạt.

"Này nhóc con, hiện tại cậu đã biết thân phận của bọn tôi, nếu cậu còn ở lại đây, tôi sẽ tố cáo cậu gây trở ngại cho người thi hành nhiệm vụ."

Lúc này trong con hẻm vẫn còn bốn con dị thú, hai con trong đó đang chăm chăm nhìn ngó Viên Chính Hành và Mạc Cửu, dường như chỉ cần bọn họ động đậy sẽ lập tức nhào đến, mà hai con còn lại tựa hồ ngửi được hương vị huyết nhục mới mẻ, chúng nó vô cùng dữ tọn đi về phía Lăng Sơ Nam. Viên Chính Hành và Mạc Cửu đang định tiến lên tấn công chúng, lại nhận được một ánh mắt của Lăng Sơ Nam. Lăng Sơ Nam xem như khong hề nhìn thấy hai con dị thú kia, chỉ nhìn chăm chăm vào Từ Lệnh Dương, rụt rè nói.

"Được....Được rồi. Tôi sẽ đi ngay."

Lúc này, hai con dị thú kia chỉ cách Lăng Sơ Nam có hai ba bước chân.

Từ Lệnh Dương vẫn khoanh tay trước ngực, lạnh mặt nhìn cậu, không hề có ý tiến lên hỗ trợ, mà Âu Dương Thiến cũng bị hắn cản lại, cô đừng ở một bên khó hiểu nhìn về phía Từ Lệnh Dương.

098:"Ký chủ, bọn họ đnag muốn thấy chết không cứu!"

Tên nam chính này cũng quá xấu xa rồi! Em gái vừa nãy nhìn qua còn tốt đẹp, hiện tại sao lại nghe lời nam chính rồi?

"Bọn họ đang thử ta." Lăng Sơ Nam chậm rãi nói.

Lúc nãy Viên Chính Hành và Mạc Cử đã không còn sức chiến đấu nữa, Lăng Sơ Nam lại đột nhiên xuất hiện, đương nhiên vô cùng khả nghi. Lấy tính cách đa nghi của nam chính, đương nhiên sẽ không dễ dàng buông tha cơ hội thử cậu, cũng không sợ kết quả sẽ hại đến một mạng người vô tội.

Có điều Lăng Sơ Nam nắm chắc, Âu Dương Thiến nhất định sẽ không khoanh tay đứng nhìn như vậy.

Qủa nhiên, ngay lúc miệng dị thú sắp cắn được Lăng Sơ Nam, Âu Dương Thiến đã lập tức động thủ, có điều hành động của cô hiển nhiên không nhanh bằng một người.

Chỉ nghe ầm ầm hai tiếng, hai con dị thú thiếu chút nữa đã cắn được Lăng Sơ Nam bay nhanh ra xa, nếu không phải Từ Lệnh Dương nhanh chân né tránh, chỉ sợ hắn đã bị chúng nghiền thành vụn. Sức lực lớn đến bao nhiêu mới có thể nháy mắt hạ gục được hai con dị thú cấp hai chứ, người náy nhất định ít nhất đã đtạ cấp ba. Trong long Từ Lệnh Dương không khỏi khiếp sợ.

"Ngươi là ai?"

Mạc Vu Tranh cẩn thận kiểm tra cho Lăng Sơ Nam, thấy cậu không bị thương gì mới đặt tầm mắt lên người Từ Lệnh Dương. Y vừa mới nâng tay lên, đã bị Lăng Sơ Nam kéo kéo tay áo, giật mình một cái, cuối cùng chỉ gằng một chữ.

"Cút!"

Uy áp của dị năng giả cường đại khiến cho Từ Lệnh Dương suýt chút nữa không thể đứng vững, hắn kéo tay Âu Dương Thiến, hai người đồng loạt lùi lại, sau đó chạy ra khỏi con hẻm.

Không biết tại sao, hai con dị thú vừa rồi còn đang nhìn chăm chăm Viên Chính Hành và Mạc Cửu cũng nhanh chân chạy theo bọn họ.

Nửa tiếng sau, Lăng Sơ Nam bị 'chấn kinh quá độ' nằm trong ngực Mạc Vu Tranh mơ màng sắp ngủ.

"Nhiệm vụ phụ tuyến hoàn thành, mong ký chủ tiếp tục cố gắng."

"Ký chủ, ngài đã làm gì?"

Tại sao nam chính lại đột nhiên mất đi cơ hội đến di tích cổ thành?

---

Chương 74

Edit : YuTuyTien

"Ta đâu có làm cái gì a." Lăng Sơ Nam vô tội nói.

098 đem mọi chuyện nghĩ lại một lần, hình như ký chủ thật sự đều chỉ nói chuyện với nó, không hề làm cái gì khác. Nhiệm vụ này đột nhiên hoàn thành một cách kỳ lạ, nó trái lo phải nghĩ cũng không thể đoán được nguyên nhân.

098 cảm thấy kể từ khi đi theo Lăng Sơ Nam, chỉ số thông minh của nó dường như bị hạ thấp rất nhiều, đặc biệt là hai thế giới gần đây, chỉ số thông minh của nó có thể nói là thấp đến đáy vực. Chẳng lẽ là do những nhiệm vụ này hoàn thành quá nhẹ nhàng hay sao?

Vừa nghĩ như vậy, 098 liền quyết định tự mình động não suy nghĩ một chút.

Cuối cùng khi đã về đến nhà, linh quang của 098 mới chợt lóe.

"Ký chủ, có phải là do hai con dị thú kia bị nam chính dẫn ra ngoài hay không?"

"Ồ? 098, ngươi thông minh lên rồi à?" Lăng Sơ Nam khích lệ nói.

"Cảm ơn ký chủ đã khen ngợi."

098 đáp, sau đó ngẩn người. Câu này của ký chủ sao lại có vẻ như đang khinh bỉ mình vậy ta?

Lúc nãy Mạc Vu tranh chỉ gϊếŧ hai con dị thú, còn lại hai con bị Từ Lệnh Dương và Âu Dương Thiến dẫn ra ngoài. Mà ngay lúc đó, Từ Lệnh Dương chỉ một long muốn chạy trốn, bất cẩn lại lựa chọn tuyến đường tương đối đông người. Không cần đoán cũng biết, để hai con dị thú kia ở một nơi toàn người thường sẽ gây ra hậu quả như thế nào. Cuối cùng nhiệm vụ của hắn thất bại, mặc dù không tạo ra thương vong nghiêm trọng gì, nhưng cũng đã khiến cho người dân lâm vào khủng hoảng.

Từ Lệnh Dương vốn dĩ chỉ mới tham gia vào Long Tổ một năm, cho dù biểu hiện lúc trước có ưu tú bao nhiêu, thì với tư cách chỉ là một người mới gia nhập, vốn dĩ có cơ hội lấy được một vé bước vào cổ thành, bây giờ không bị ghi tội đã là rất tốt rồi.

Âu Dương Thiến cũng bởi vì nhiệm vụ lần này cho nên đối với Từ Lệnh Dương có cái nhìn rất không tốt.

"Cậu bé ấu rõ ràng chỉ là một người thường, cũng may là em ấy không có chuyện gì. Nếu khi đó người đàn ông kia không đến, em ấy có làm sao thì cả tôi và anh cũng gánh không nổi."

"Người đàn ông kia rõ rang là đến để cứu nó, em vẫn nghĩ nó là người thường sao?"

Từ Lệnh Dương đối với sự ngu người và lòng tốt của bất thường Âu Dương Thiến cảm thấy rất khó hiểu.

"Tôi đã tính thử, lấy uy áp dị năng của người đó, có thể nói không kém so với đội trưởng của chúng ta, chắc chắn dị năng của y ít nhất đang cấp bốn."

"Tôi đang nói với anh về chuyện của cậu bé kia, anh đừng chuyển sang chuyện khác nữa. Người khác lợi hại thế nào thì cũng là chuyện của họ, tôi đã quan sát rất kĩ, từ đầu đến cuối thiếu niên kia không hề nhìn thấy dị thú, em ấy không phải dị năng giả. Hơn nữa, anh nói người đàn ông đó rất lợi hại, nhưng chẳng phải y không hề động thủ với chúng ta hay sao?"

Âu Dương Thiến nói.

"Cho nên lần tới gặp lại, anh phải xin lỗi em ấy."

"Em! Đúng là không thể nói chuyện đàng hoàng với em được."

Từ Lệnh Dương tức muốn hộc máu.

"Dù sao thì tôi cũng sẽ không xin lỗi nó."

"Vậy chúng ta chia tay đi."

Hai người tan rã trong không vui.

"Ký chủ, Từ Lệnh Dương và Âu Dương Thiến cãi nhau."

098 vẫn luôn chú ý tình hình của họ lập tức báo cáo lại cho Lăng Sơ Nam.

"Ừm, ta biết rồi. Về sau có thể không cần để ý bọn họ nữa. Tự Mạc Vu Tranh sẽ giải quyết được."

Lăng Sơ Nam lười biếng đáp, sau đó click mở weibo.

Lúc này cách thời gian Lăng Sơ Nam đăng bài viết kia cũng đã tám tiếng, lượt thích đã hơn mười vạn, bình luận cũng lên đến hơn bốn vạn, đa số đều là mắng chửi, chủ lực chính là fans của Vân Quyển Vân thư và fans của Lúc nóng lúc lạnh. Có điều Bạch Tử Thư đã ở trong giới khá lâu rồi, nhân khí vốn cao, đương nhiên chỉ với một lượng fans nho nhỏ của Lăng Sơ Nam lúc này, không thể đối chiến được bao nhiêu. Hiện tại, fans của Lăng Sơ Nam có thể nói là quân lính tan rã, liên tiếp bại lui.

"Bảo bối, nếu không thì để cậu giúp cháu mua thủy quân áp đảo tên đó nha?"

Mạc Vu Tranh đang xem bình luận cùng Lăng Sơ Nam nói.

"Cậu làm sao biết được cụm từ thủy quân này?"

Lăng Sơ Nam kỳ quái liếc nhìn Mạc Vu Tranh một cái.

Cũng không trách Lăng Sơ Nam lại hỏi như vậy, ban đầu lúc bọn họ gặp nhau, Mạc Vu Tranh không hề biết thứ gì về võng phối, nhưng hiện tại y lại có thể nói ra được cụm từ thủy quân.

"Ký chủ, y không những biết được thủy quân là gì, y còn lén lút tạo một tài khoản weibo, tên là Yêu bảo bối nhất :))"

Lúc đọc đến cái tên này, 098 đột nhiên cảm thấy có chút đau răng.

"....."

Lăng Sơ Nam liếc mắt nhìn người đàn ông đang rất nghiêm túc bên cạnh. Thật sự không biết lúc y lấy cái tên này đang có biểu cảm như thế nào. Nếu hỏi 098 vấn đề này, nó nhất định sẽ trả lời rằng, chính là loại biểu cảm 'si mê' đó.

"Lúc trước đang lên mạng vô tình thấy được từ này."

Mạc Vu Tranh nghiêm trang đáp, sau đó nở một nụ cười nhạt.

"Nếu bảo bối cần, cậu sẽ giúp cháu tìm một ít thủy quân."

"Không cần đâu...."

Lăng Sơ Nam đang muốn từ chối, sau đó lập tức nhìn thấy biểu tình trở nên suy sụp của người đàn ông nọ, cho nên vội chuyển.

"Vậy ngày mai cậu giúp cháu tìm một ít đi ạ." Ngày mai cũng không có việc gì cần làm.

"Được."

Mạc Vu Tranh vui vẻ ra mặt, xoa xoa đầu Lăng Sơ Nam, còn nhân tiện kéo tay áo lên cao.

"Bảo bối có đói bụng không?"

Lăng Sơ Nam liếc mắt nhìn nơi vừa mới khôi phục lại trên tay của đối phương.

"Không đói bụng."

"Ta cảm thấy, ở thế giới này, tốc độ khôi phục vết thương của y nhanh hơn lúc trước một chút."

Lăng Sơ Nam nói với 098.

"Có sao?"

Thật ra 098 không hề chú ý đến vấn đề này.

"Tui cảm thấy có gì khác nhau đâu à." Dù sao thì đều rất nhanh.

"Ừm, lúc trước dưới tình huống bình thường, vết thương của y cần 45 phút để khôi phục, hiện tại chỉ cần 44 phút 30 giây."

Lăng Sơ Nam nói rất chắc chắn.

"...." Khác nhau có 30 giây, ký chủ phát hiện ra được cũng thực vất vả. 098 thực sự rất khâm phục sự nhạy bén của Lăng Sơ Nam, có điều nó đâu có tin đâu à.

---Chỉ đăng tại watpad YuTuyTien

Cơm chiều qua đi, Mạc Vu Tranh phải đi xử lý công việc, Lăng Sơ Nam nghĩ nghĩ, liền ôm máy tính đến chiếm phân nửa không gian làm việc của y. Đối với việc này, Mạc Vu Tranh có chút thụ sủng nhược kinh. Trước đây, bảo bối nhà y chưa từng đến thư phòng cùng với y, nói là thích nằm trên giường chơi máy tính hơn, cho nên y liền cố ý đặt một chiếc giường lớn và một cái ghế bập bênh trong thư phòng, có điều vẫn không thể đae động được Lăng Sơ Nam.

Weibo của Lăng Sơ Nam bởi vì lần rút thăm trúng thưởng mà đã lên đến mười mấy vạn fans, có thể nói so với lượng fans mà Bạch Tử Thư vất vả kiếm được trong mấy năm nay không hề kém cạnh. Có điều, lượng fans này cùng lắm chỉ muốn đến hóng hớt phần rút thăm trúng thưởng, nhiều lắm là vào bình luận 'đại gia cầu ôm đùi', đương nhiên không hề đứng ra giúp Lăng Sơ Nam khi cậu bị hắt nước bẩn.

Có điều Lăng Sơ Nam cũng đâu để ý việc này, cậu chỉ cần nhiệt độ mà thôi. Bởi vì công chính có một thói quen, trước khi ngủ rất thích đi xem náo nhiệt trên weibo.

Lúc này, bài đăng của Lúc nóng lúc lạnh trên weibo đang đứng thứ mười trên bảng xếp hạng, mấy thứ hạng trước đề là các minh tinh có tiếng.

Qủa nhiên, đúng như dự liệu của Lăng Sơ Nam, công chính rất nhanh đã lướt đến bài viết của cậu.

---

Đường Linh Phong đối với cái tên Lúc nóng lúc lạnh này vẫn rất có hảo cảm. Mặc dù hai người không hề có quan hệ gì, nhưng kể từ buổi phát song trực tiếp đó, hắn đối với thanh âm của Lúc nóng lúc lạnh khắc sâu, thậm chí còn giúp cậu lên tiếng ở trên kênh chat.

Kế đó, Lúc nóng lúc lạnh thường xuyên bị nêu tên trên diễn đàn. Chuyện cậu bị ghép cp với Vân Quyển Vân Thư, Đường Linh Phong cũng biết, chuyện có một bài viết nói rằng đại gia nào đó đang sống chung với cậu, hắn cũng đã đọc hơn một ngàn bình luận. Có điều, về sau những người đó mắng chửi rất khó nghe, cho nên hắn không muốn đọc tiếp. Nhưng hắn lại chú ý đến mấy người luôn miệng nói rằng có quan hệ bạn bè với Lúc nóng lúc lạnh thường xuyên gọi điện cho cậu. Lúc đó hắn chỉ nghĩ, rốt cuộc Lúc nóng lúc lạnh đã đắc tội bao nhiêu người, lại khiến bọn họ chạy đến hắt nước bẩn vào cậu như vậy?

Đường Linh Phong đọc bài viết của Lúc nóng lúc lạnh một lần, cảm thấy hình thức rút thăm trúng thưởng của cậu có chút mới lạ, có điều hắn không hề lập tức chia sẻ bài viết của cậu, mà chỉ nhấn like một cái, sau đó mới mở máy tính vừa mới tắt của mình.

"Ký chủ, nam chính thích bài viết của ngài trên weibo." 098 nói.

"Ừm."

Lăng Sơ Nam gật đầu.

"Ta đoán nội trong 15 phút tới, hắn sẽ chia sẻ bài viết của ta, hơn nữa còn giúp ta lên tiếng."

"....Không thể nào."

098 nói.

"Tui nhớ, công chính là một người rất nghiêm túc, hơn nữa hiện tại là lúc hắn chuẩn bị đi ngủ."

Trong cốt truyện có nói, nếu không phải có chuyện gì đặc biệt, công chính nhất định sẽ không thay đổi giờ đi ngủ của mình, chính xác sẽ ngủ đúng 10 giờ tối, mà hiện tại đã là 9 giờ 58 phút.

Sau đó, 098 rất nhanh đã bị vả mặt bôm bốp.

Mười ba phút sau, weibo của Lăng Sơ Nam nhiều them một lượt chia sẻ.

Linh Phong Thính Tuyền V : Tôi và Lúc nóng lúc lạnh không tính là quen biết, có điều tôi muốn nói một câu, hai tấm ảnh kia đều là thật. Ngoài ra, chia sẻ để kéo thấp tỉ lệ trúng thưởng *hihi* @Lúc nóng lúc lạnh : Xin chào mọi người....

Mặc dù Đường Linh Phong không chân chính bước chân vào giới võng phối, nhưng lại có rất nhiều bộ kịch truyền thanh lấy bài hát của hắn làm nhạc chủ đề, cho nên cái tên Linh Phong Thính Tuyền này mặc kệ là ở giới võng phối hay giới ca nhã, đều hoàn toàn được xem là một đại thần cấp độ nổi tiếng. Fans của Đường Linh Phong đã vượt hơn hai tram vạn, thậm chí có thể so với một vài minh tinh nhỏ, hơn nữa fans của hắn đa số đều là fans chân chính.

Phần chia sẻ này vừa đăng lên, người phản ứng đầu tiên đương nhiên là fans trung thành của Linh Phong Thính Tuyền, bọn họ rất nhanh liền vào bình luận.

Một viên đường : Lúc nóng lúc lạnh là ai vậy? Nhìn qua có vẻ rất nhiều tiền! Không ngờ Linh Phong đại thần lại lên tiếng giúp y. *hoang mang tột độ*, cầu người giải thích thắc mắc.

Quần chúng ăn dưa đi ngang : Lúc nóng lúc lạnh là một người mới đang nổi lên gần đây, không biết đã chọc tới ai, khắp nơi đều hắt nước bẩn lên người y, nói y được đại gia bao dưỡng. Cho nên, y nhịn không được mới đăng hai tấm ảnh này, kết quả lại bị nói đây chỉ là đồ giả. Chuyện này quá loạn, tôi đang chờ mọi người vào hóng hớt chung. @Một viên đường

Fans não tàn của Linh Phong đại thần : Ban đầu tôi còn đứng trong hàng ngũ nghĩ rằng hai tấm ảnh này là photoshop, nhưng hiện tại Linh phong đại thần đã nói đây là thật, xin phép tự tát mình ba cái, ủng hộ Lúc nóng lúc lạnh. Đã chia sẻ, cùng kéo thấp tỉ lệ trúng thưởng @Lúc nóng lúc lạnh : Xin chào mọi người....

Hamster nhỏ chỉ muốn ăn : Ha ha, ngồi hóng mấy tên fans não tàn tự vả mặt, cũng may từ đầu tôi đã chọn điều đúng đắn, hiện tại càng thêm ủng hộ Lúc nóng lúc lạnh. Cầu đại thần khen ngợi! @Lúc nóng lúc lạnh : Xin chào mọi người....

Ngay khi Đường Linh Phong chia sẻ bài viết trên weibo của Lăng Sơ Nam, không lâu sau, Tô Tử Tĩnh từ bên ngoài quay về, lập tức phát hiện weibo của mình bị tag rất nhiều lần, tin nhắn cũng có không ít, cho nên cô liền vội vàng mở lên xem cuối cùng đang có chuyện gì xảy ra, sau đó vô cùng phẫn nộ chia sẻ bài viết của Lăng Sơ Nam.

Thảm Cỏ Thanh Thanh V : Tôi và Lúc nóng lúc lạnh là bạn bè, qua một đoạn thời gian tiếp xúc lâu dài tôi cũng hiểu rõ tính cách của cậu ấy, Lúc nóng lúc lạnh tuyệt đối là một người độc lập tự cường, không hề tồn tại cái gọi là bao dưỡng gì đó. Hơn nữa, người nào đó mang theo địch ý cũng không cần biểu hiện rõ ràng vậy đâu, đoàn kịch của bọn tôi không phải là đồ ngu, không vạch trần đã là niệm tình đang hợp tác rồi, để lại một chút cảm tình cho người khác với đi. Cuối cùng là, đại gia à, nhìn tui nè, tui xinh đẹp như vậy nhất định có thể trúng thưởng! @Lúc nóng lúc lạnh : Xin chào mọi người....

Vòng bạn bè của Thảm Cỏ Thanh Thanh rất rộng, cô vừa mới chia sẻ bài viết, liền xuống phần bình luận tag tên vài người bạn tốt, hơn nữa còn đều là đại thần trong giới võng phối, phần lớn bọn họ giờ này vẫn chưa đi ngủ, cho nên liền sôi nổi chia sẻ bài viết.

Chỉ trong vòng nửa tiếng sau, bài viết của Lăng Sơ Nam vốn dĩ đang dần dần hạ nhiệt độ lần thứ hai được nháo lên. Lượng fans của Lăng Sơ Nam tăng lên với tốc độ nhanh chưa từng thấy, có điều khác với lúc trước chỉ toàn là lời mắng chửi, hiện tại có thể nói đa số mọi người đều đứng về phía Lăng Sơ Nam, fans của Bạch Tử Thư và thủy quân trông có vẻ không đỡ nổi chuyện này.

[Lúc nãy kích động nên không có chú ý, hiện tại nhìn lại quả nhiên có vấn đề, tò mò ing.]

[Ông hoàng phân tích đến rồi đây. Đầu tiên, lúc nãy Thảm Cỏ Thanh Thanh đại đại có nhắc đến, người nào đó đang mang địch ý với Lúc nóng lúc lạnh, mà Lúc nóng lúc lạnh đại đại chỉ là một người mới, theo lý mà nói, trong giới võng phối đáng ra không thể có đối thủ gì đó mới đúng. Nhưng theo một nguồn tin tức đáng tin cậy, lúc tuyển chủ dịch, đã từng có một sự kiện tranh chấp diễn ra. Những người có liên quan bao gồm Lúc nóng lúc lạnh, Linh Phong Thính Tuyền, Thảm Cỏ Thanh Thanh và người đã đề cử Linh Phong Thính Tuyền – Vân Quyển Vân Thư. Thảm Cỏ Thanh Thanh và Lúc nóng lúc lạnh có mối quan hệ rất tốt, hơn nữa lúc nãy Thảm Cỏ Thanh Thanh còn lên tiếng giúp Lúc nóng lúc lạnh, loại trừ. Mà trùng hợp chính là, ở buổi phát song trực tiếp của tôi cũng có mặt tại hiện trường, nếu tính luôn chuyện ngày hôm đó, thì Linh Phong đại thần đã lên tiếng giúp Lúc nóng lúc lạnh hai lần. Hơn nữa, lấy hiểu biết nhiều năm của tôi đối với Linh Phong đại thần, anh ấy không thể nào làm ra mấy loại chuyện như đâm sau lưng người khác được. Cuối cùng, Vân Quyển Vân Thư thì tôi không hiểu biết cho lắm, mọi người tự mình suy đoán nhé~]

[Đồng ý với ông nội lầu trên nha. Tui cũng cảm thấy Vân Quyển Vân Thư có vấn đề. Lúc trước hắn lên weibo nói gì nhỉ? Gì mà 'Hai tấm ảnh này chẳng qua chỉ là cậu ấy muốn đùa thôi'? Đây chẳng phải là đang muốn hắt nước bẩn cho Lúc nóng lúc lạnh đại đại sao?]

.....

Phấn đấu cả một ngày, rõ rang đã sắp khiến tên Lúc nóng lúc lạnh đó giẫm dưới chân rồi, không ngờ rằng lại có thể để tên đó lật bàn, mấu chốt chính là Đường Linh Phong lại lên tiếng giúp Lúc nóng lúc lạnh chứ không phải hắn. Sắc mặt Bạch Tử Thư trở nên vặn vẹo, khỏi nói có bao nhiêu khó coi. Đột nhiên, hắn đem ly nước bên cạnh máy tính ném đi, đang muốn kiếm thêm thủy quân gia nhập, lại đột nhiên nghe được tiếng khóc thét inh ỏi của tên quỷ nhỏ kia.

Bạch Tử Thư không kiên nhẫn quay đầu lại nhìn về phía chiếc nôi cạnh giường, cái trán trơn bóng ban đầu của đứa bé hiện tại đang không ngừng chảy máu, mà bên cạnh nôi chính là chiếc ly mà hắn đã ném đi lúc nãy.

Nhìn hình ảnh mà 098 trình chiếu, Lăng Sơ Nam nhíu nhíu mày.

"Đem video mà ta kêu ngươi lưu lại lúc trước và cả giấy xét nghiệm DNA của đứa bé gửi qua cho Đường Linh Phong xem."

"Vâng, ký chủ."

Lăng Sơ Nam ngẩng đầu, vừa lúc thấy được tầm mắt đang nhìn sang của người đàn ông bên cạnh, cậu nhìn máy tính trước mặt đối phương, hỏi.

"Cháu quấy rầy đến cậu sao?"

"Không có."

Người nào đó nhìn lén bị phát hiện vội khụ một tiếng.

"Bảo bối có mỏi không? Có cảm thấy mệt không? Có đối bụng không? Có muốn uống chút gì không?"

098:"....."

Nếu nó nhớ không lầm thì năm nay người đàn ông này đã 33 tuổi, hơn nữa khi đó ở bệnh viện đổi xưng hô gọi ký chủ là bổi bối vô cùng thuận miệng, bình thường chăm sóc cho ký chủ cũng rất cẩn thận tỉ mỉ, tình cảm bỏ ra so với những thế giới trước không hề khác biệt. Lúc này nhìn thấy bộ dáng tay chân luống cuống của người nọ, nó cuối cùng mới nhận ra, đến bây giờ hai người vẫn chưa thổ lộ....

Có điều nó không ngờ rằng cái tên đàn ông già đầu này vẫn còn ngây thơ đến như vậy.

Nhưng Lăng Sơ Nam lại không hề cảm thấy có gì bất hợp lý.

"Không mỏi, không mệt, không đói, không uống."

Một lần trả lời hết bốn vấn đề.

"Cậu cứ làm việc là được rồi, thẻ ngân hàng vẫn còn đang ở chỗ cháu đấy."

---

Lúc này, Đường Linh Phong đã chia sẻ bài viết xong, lại chú ý xem diễn biến kế tiếp chút nữa, đang chuẩn bị đi ngủ thì nhìn thấy thông báo có thư mới ở góc phải màn hình. Hắn nghĩ nghĩ, sau đó click chuột vào.

---

Editor :

Hellu lâu quá không gặp!