Vạn Biến Hồn Đế

Chương 270: Thất Tội





Đáng nhẽ khi đã đạt Hồn Tướng thì Thiên Tiếu hoàn toàn không phải sợ bất cứ ai, đánh một một thì kể cả đối phương có chiến lực cấp Hồn Tôn, hắn cũng có thể đối phó được.
Phải biết song tu với Liễu Mị Nhi xong, tất cả các loại tu vi của hắn ta đều tăng ngang nhau, kết cả Ma Pháp và sức mạnh Vũ giả hắn tự tin vượt cảnh giới chiến đấu.


10 vạn người

Đây số đối thủ của hắn sau khi Thiên Tiếu nói xong câu kia, suy nghĩ cho kỹ thì cũng chỉ có thể làm như thế này mới có thể chắc chắn lấy được sự chú ý của Lam Linh.
Pha chơi lớn này với thực lực hiện tại của hắn là không thể nào, phải nhờ tới Ác Ý thôi.


Khi nãy Ác Ý nói rằng có cách để hắn Hồn Tông Đỉnh Phong đánh ngang được với Hồn Tôn, nếu hắn đã Hồn Tướng rồi thì chắc phải mạnh hơn rất nhiều mới đúng.


Ác Ý thấy được hành động của Thiên Tiếu liền hiểu nhất định phải sử dụng thứ nó mới tạo ra rồi.
Nhưng cần phải cảnh báo Thiên Tiếu trước:

“Những ký chủ của tộc ta mạnh nhất khi bọn họ đang ở trong trạng thái mất đi lý trí, nhờ huyết mạch mà chủ nhân gần như miễn nhiễm hoàn toàn với những suy nghĩ và cảm xúc tiêu cực hấp thu từ người khác.
Nhưng cũng đồng nghĩa với ngươi không bao giờ kích hoạt được bí kỹ mạnh nhất, chiêu bài của tộc ta, Thất Tội.”

Thiên Tiếu hỏi lại:

“Thất Tội?”

Ác Ý nói:

“Đúng thế, Thất Tội, bình thường khi ký chủ mất đi bắt đầu bị ảnh hưởng bởi những năng lượng tiêu cực mới có thể sử dụng.
Thất Tội có thể cho người thi triển nó sức mạnh không thể nào tưởng tượng được, mỗi một tội lỗi tương đương với một loại trạng thái, sử dụng từng cái xong hết thì mới được xoay vòng.

Chủ nhân sử dụng nó sẽ không mất đi lý trí như những người khác, nhưng sẽ bị ảnh hưởng trong một khoảng thời gian.”

Thiên Tiếu đã tưởng tượng ra rồi, nhưng hắn cần biết cụ thể hơn:

“Ngươi có thể ví dụ một chút được không?”

Ác Ý suy nghĩ một chút, chắc phải lấy ví dụ rõ ràng:

“Ta lấy ví dụ chủ nhân chọn sử dụng Phàm Ăn đi, trong lúc sử dụng ngài liền có thể triệu hồi sức mạnh của một con quỷ từ thời xa xưa tên Beelzebub.
Nó có thể khuếch đại sức mạnh của đồ ăn, chỉ cần ăn thôi cũng khiến ngài có sức mạnh hồi phục vô tận, mạnh hơn cả mấy cái Vương vị kia nhiều, gần như không thể giết chết kẻ đang sử dụng sức mạnh của Beelzebub.
Thời gian sử dụng là một ngày, sau hôm đó một tính xấu của chủ nhân sẽ bị phóng đại lên gấp nhiều lần và không gì có thể kiềm chế lại được.
Nếu là Phàm Ăn thì ngài thèm ăn trong bảy ngày liên tục, ăn cỡ nào cũng không thấy no, kết thúc bảy ngày ngài qua trở lại bình thường.”

Thiên Tiếu đã hiểu rồi, hắn lại hỏi:

“Thế chút nữa khi bắt đầu chiến đấu ngươi liền kích hoạt giúp ta.”

Ác Ý đáp lại ngay lập tức, dường như nó biết Thiên Tiếu sẽ hỏi:

“Huyết mạch của ngài ngăn cản tự ngài phải ra lệnh trực tiếp, khi đó ta mới giúp ngài liên hệ với đám quỷ kia được, tên của chúng nó lần lượt Lucifer đại diện cho sự Kiêu ngạo, Mammon Tham Lam, Beelzebub Phàm ăn, Leviathan Đố kỵ, Asmodeus Dục vọng, Behemoth Nóng giận, Belphegor Lười biếng.
Lần này chiến đấu với nhiều người ta đề nghị ngài sử dụng Lucifer hoặc Behemoth.”

Đã phải trả giá thì phải làm cho ra trò:

“Trong hai thứ đó ta sử dụng cái gì là chắc chắn nhất.”

Ác Ý không mất tới một giây để trả lời:


“Đương nhiên là Lucifer, nó là chúa quỷ cai quản cõi chết của Quỷ Giới, nếu sử dụng nó thì Thất Cấm, Cửu Sắc Thiên Kiếp đều không cần sử dụng.
Ta đảm bảo ngoại trừ hình dạng bán yêu ra thì toàn bộ bài tẩy của ngài có thể giấu đi, không cần sử dụng tới.”

Chấp sự quan sát hô to:

“Chiến đấu bắt đầu.”

Ánh mắt mọi người tập trung về phía Thiên Tiếu, kẻ cả tám vị trưởng lão cũng thế, cả người hắn bao bọc trong quả cầu màu đen, quá trình biến thân diễn ra nhanh chóng, khí thế kéo lên nhanh chóng một cách bất thường.


Lam Linh hơi ngạc nhiên một chút, nhưng vẫn lắc đầu:

“Thế này vẫn còn thiếu nhiều lắm, hắn kiểu gì cũng bị quần công, thua chỉ là chuyện sớm hay muộn thôi.”

Khác với dự đoán của nhiều người, chiến diễn ra lập tức tấn công đối thủ của mình trước khi đánh Thiên Tiếu mới là sự lựa chọn.
Phải biết mười vạn người nhưng chỉ có khoảng hai ngàn cái đệ tử nội môn, nếu bị phán trở thành đệ tử ngoại môn thì đến khi nào mới ngóc đầu dậy được.


Nếu thật sự tấn công Thiên Tiếu thì nhỡ bị đánh lén rồi bị loại thì sao, mười vạn người không ai biết ai, làm sao có thể chỉ vì một thằng ngố mà mạo hiểm.
Chu Vũ lướt nhanh tới chỗ Thiên Tiếu, nàng cười nói vui vẻ:

“Lâu rồi không gặp.”

Nhìn mặt nàng Thiên Tiếu liền tức giận, quyển sách kia đã ghi rõ về bốn cô nàng, hẳn là Chu Vũ đã thấy nên giữ khư khư cuốn sách.
Cô nàng không đáng tin tưởng lên tiếng:


“Lâu rồi không gặp.”

Thiên Tiếu cười nhạt:

“Một ngày thôi có gì lâu, ta còn đang tận hưởng sự “sung sướng”, nên không có thời gian nhắn tin với học tỷ, mong ngươi tha thứ.”

Ở với mấy người kia mà sung sướng mới lạ, Thiên Tiếu đang giận nên nàng cũng không dám nói nhiều, bây giờ nàng tranh thủ núp bóng hắn ta.
Ở đây nhiều người tu vi cao quá, muốn tiến nội môn cần phải có người bảo kê mới được, nàng cảm nhận được tu vi của Thiên Tiếu thật cao nên mới tới đây.


Những người khác có thể không biết, nàng xuất thân từ Thiên Vương Tinh làm sao lại không biết Thiên Tiếu đi dạo một vòng Thủy Châu Đế Quốc rồi trở về.
Người bình thường chết cả trăm lần rồi, hắn ta vẫn bình yên vô sự dẫn theo Lý Chiêu Hoàng trở về.


Chu Vũ cười trừ, nhẹ giọng:

“Nam nhân không nên tính toán mấy chuyện nhỏ nhặt, chúng ta là đồng hương, ngươi mạnh như vậy bảo kê học tỷ tốt vào đấy.”

Thiên Tiếu vươn tay ra, từ hư không nắm lấy nàng kéo lại chỗ mình, Chu Vũ chưa được định thần thì hai tay đã bị khống chế, một tay của hắn lấy giữ hai tay nàng ở sau lưng không cho cử động.
Tính hét lên thì miệng bị bịt kín, đầu lưỡi của Thiên Tiếu cạy mở răng ngà cuốn lấy lưỡi của nàng, một tay khác nắm lấy ngực nàng.


Trong đầu Thiên Tiếu thầm nghĩ: “Ngươi nói mình là nữ nhân của ta chứ gì, đã thế ta biến ngươi thành nữ nhân của ta thật luôn.
Sau đó thiếu gia nhất định sẽ dạy dỗ để ngươi ngoan ngoãn, đương nhiên là ở trên giường, cho chừa cái tội thích tính kế với ta.”

Để cho ác ý lan tràn là bước đầu tiên để có thể thi triển Thất Tội, hành động của Thiên Tiếu bắt đầu không có quy củ, nhưng chính hắn vẫn chưa nhận ra điều đó.
Bình thường hắn chắc chắn sẽ không làm ra chuyện như thế này, đặc biệt với Chu Vũ người có tính tình âm hiểm như rắn độc hắn càng không dám manh động.


Chấp sự từ xa thấy tiểu tử này manh động thì nhíu mày, tuy nhiên khi biết hai người đăng ký trước từ khi mới chơi tới đây thì họ không manh động.
Chuyện nhà người ta họ quản không được, đây chính là quy tắc của Nguyệt Thần Cung.



Một tiếng hét từ xa vang lại:

“Buông tiểu Vũ ra.”

Có hai cái nam nhân nhanh chóng lao tới, đây là hai người đi cùng với Chu Vũ và Thiên Tiếu trên con thuyền của Hoàng Tử Lam.
Bọn họ là hai huynh đệ ruột, vừa gặp được Chu Vũ liền nhất kiến chung tình, biết được nàng đăng ký chỉ là để đối phó, bây giờ người trong lòng bị xâm phạm họ sao chịu nổi.”

Nhãi nhép

Theo âm thanh của Thiên Tiếu vang lên thì hai người kia công kích cũng bị dừng lại, cánh tay buông thõng, miệng chảy ra máu tươi.
Hai người trước ngực xuất hiện hai lỗ máu rất lớn, lỗ hổng không gian dần thu lại với hai chiếc đuôi.


Cả hai người nhanh chóng tan biến, Chấp sự có chút bất ngờ với thuộc tính không gian thì đánh giá về Thiên Tiếu phải nâng thêm một chút.
Họ nhìn hắn ta vài giây rồi tiếp tục quan sát người khác, ở đây có 10 vạn người nên không thể chú ý một cá nhân quá lâu được.


Dần dần 10 vạn người chỉ còn lại một nhóm khoảng ba ngàn người, trong đó hơn hai ngàn là người của Trung cấp vi diện.
Bọn họ từ đầu đã tránh chiến đấu với nhau, chỉ tập trung tiêu diệt người của vi diện dưới, với năng lực vượt trội thì chiến thắng là điều đương nhiên.


Một kẻ kiếm chỉ thắng vào Thiên Tiếu, đôi mắt toát lên vẻ kiêu ngạo, Thiên Tiếu trong miệng lẩm bẩm:

“Lucifer”

Giờ chơi đã đến.



.