Vẫn Chờ Người Online - Tựu Đẳng Nhĩ Thượng Tuyến Liễu

Chương 112: Chiến đội Ngô Hoàng



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: Mimi – Beta: Chi

*****

Hà Tấn không nói thêm gì nữa, chỉ im lặng ngồi ở một bên. Lúc trước Hầu Đông Ngạn còn hoài nghi khi nghe Tần Dương nói Hà Tấn cũng thích hắn, nhưng hiện tại cậu lại có chút nghi ngờ, song vẫn không dám hỏi cho rõ, chỉ sợ Hà Tấn tức giận thì về sau sẽ không mượn được ghi chép trên lớp cũng như tài liệu ôn tập nữa.

Vì thế, bầu không khí trong ký túc xá vừa tràn ngập mùi vị chua chua ngọt ngọt của sườn xào lại vừa pha trộn vài phần xấu hổ. Mãi đến khi Hầu Đông Ngạn nhớ tới chuyện trận đấu mới khẽ “A” một tiếng, tựa như lơ đễnh hỏi: “Quỷ Kiến Sầu thắng à?”

Hà Tấn: “Ừ.”

Sau đó, căn phòng lại rơi vào im lặng… Hầu Đông Ngạn rơi lệ đầy mặt! Quả nhiên là ghen mà! T_T

Tối chủ nhật, trận đấu thứ hai được diễn ra, đúng như mọi người phân tích và dự đoán, thực lực đối thủ quá yếu, cho nên chiến đội Tình Nghĩa nhanh chóng toàn thắng với điểm số 6:0.

Có điều, Hà Tấn vẫn không có cơ hội thể hiện năng lực bản thân. Ngược lại là Ly Lạc, cậu ta thực sự không làm mọi người thất vọng, đánh thắng trận PK Tiên sủng đầu tiên một cách gọn gàng, đồng thời nhờ vào tính cách ngốc moe và vẻ ngoài tròn trĩnh mà thu hút được một đám fan của riêng mình.

Sau khi trận đấu kết thúc, Copenhagen Darth lén lút đi tìm đội trưởng của chiến đội “Ông Xã Yêu Em”, hỏi: “Thực lực tên Ly Lạc kia thế nào?”

Đối phương trả lời: “Rất lợi hại, máu đặc biệt dày, khó đánh lắm.”

Copenhagen Darth: “So với Khuyển Dạ Xoa thì sao?”

Khuyển Dạ Xoa là Linh sủng của Hagen Darth, cũng là game thủ dành vị trí đầu trong bảng xếp hạng Tiên sủng hiện nay.

Đối phương: “Hình như máu của con gấu mèo kia nhiều hơn Khuyển Dạ Xoa, nhưng kỹ năng thì kém chút.”

Hagen Darth nắm được tình huống liền thuật lại cho đồng bọn nghe.

Ta Là Nhị Lang Thần: “Cũng giống như những gì Chi Chi bên chiến đội Thần Long miêu tả, đều nói con gấu mèo kia máu dày, rốt cuộc dày đến mức nào nha…”

Đàn Ông Không Xấu: “Xem ra Thệ Thủy cũng rất chịu đầu tư, phỏng chừng trang bị của con gấu mèo đó đều rất xịn.”

Khuyển Dạ Xoa: “Hẳn là còn liên quan đến Tiềm năng nữa.”

Elizabeth: “Tiềm năng của mày cũng sáu sao rồi, tên kia bảo máu của gấu mèo dày hơn cả mày, chẳng lẽ Tiềm năng của nó đạt max rồi à?”

Số sao Tiềm năng của Linh sủng sẽ quyết định các giới hạn của các thuộc tính khác như thể lực, lượng máu và lực chiến… Muốn số sao của Tiềm năng đạt max có thể sử dụng sách “Tiềm năng”, song thông thường, sách này chỉ có thể thăng đến năm sao, sáu và bảy sao thì còn phải dựa vào nhân phẩm nữa.

Ví dụ như Khuyển Dạ Xoa, hắn phải dùng mười cuốn sách Tiềm năng mới thăng được từ năm sao lên sáu sao, nhưng bảy sao thì mãi vẫn không lên nổi.

Khuyển Dạ Xoa: “Cũng liên quan đến thuộc tính bẩm sinh của Linh sủng, thường thì gấu, sư tử, rồng này nọ sẽ có lượng máu dày hơn những con thú khác.”

Elizabeth: “Cho nên chó thì ít hơn đúng không?”

Khuyển Dạ Xoa: “Tao không phải chó! Tao là sói!”

Elizabeth: “…”

Ta Là Nhị Lang Thần: “Tuy nhiên, xét cho cùng thì Linh sủng của chiến đội Vô Tình chúng ta chỉ cần lưu ý Ly Lạc thôi, đúng không.”

Đán Ông Không Xấu: “Ừ, lần nào cũng là nó PK 1v1, xem ra vợ của Vô Tình chỉ là một con chồn bạc làm cảnh thôi, Y Y, em thấy thế nào?”

Lạc Hoa Y Y: “Trước em có đi đánh phó bản với A Tấn, Thệ Thủy khen cô ta vận hành não bộ tốt, nhưng khi ấy em không thấy vậy, cho nên chẳng rõ lắm.”

Ta Là Nhị Lang Thần: “Hôm trước còn bị em đánh cho từ trên không rớt xuống… Cứ làm một người chơi chức nghiệp sinh hoạt thì tốt rồi, còn muốn bon chen đi xem náo nhiệt, Vô Tình tưởng PK 2v2 thì có thể bảo vệ được nó à? Thật quá ngây thơ rồi.”

Lạc Hoa Y Y không nói gì, cứ nghĩ đến chuyện Thương Hỏa không chút lưu tình mà thẳng tay giết mình vào hôm đó, lòng cô lại dâng lên một cảm giác bi thương phức tạp.

Copenhagen Darth: “Y Y, đừng lo lắng, lần này nhất định chúng ta sẽ thắng!”

Hai trận đấu sau đó, chiến đội “Hagen Darth” và chiến đội “Ngô Hoàng” giành thắng lợi. Đến ngày 1 tháng 3, tính thêm cả chiến đội “Bảo Bảo Đừng Khóc” được vào thẳng nữa là có top năm, trang web chính thức của game liền công bố bảng đấu của vòng kế tiếp — Thứ tư, Quỷ Kiến Sầu gặp Hagen Darth, thứ năm Tình Nghĩa gặp Bảo Bảo, Ngô Hoàng vào thẳng vòng trong.

Không biết có nên cảm thán chiến đội Tình Nghĩa may mắn hay không, vòng nào cũng gặp được tay mơ, trong khi Quỷ Kiến Sầu và Hagen Darth thì lại rơi vào bi kịch, cường cường đối chiến tất một bên thua. Trận đấu giữa hai đội ngũ có số người xem vượt qua cả trận đấu của Tình Nghĩa vào ngày khai mạc giải. Cuối cùng Hagen Darth thắng, cùng với Tình Nghĩa và Ngô Hoàng lọt vào top 3.

Tranh giải quán quân áp dụng hình thức xa luân chiến(*), ban tổ chức sẽ bố trí cho đội trưởng của ba chiến đội tiến hành rút thăm qua mạng cùng một lúc. Nội dung các lá thăm là những con số, hai đội rút được số lớn hơn thì đấu trước, đội thắng trực tiếp bước vào chung kết, còn đội thua đối chiến với đội bốc được số thăm nhỏ nhất một lần nữa, bên nào thắng hiển nhiên sẽ dành được tấm vé cuối cùng để bước vào trận tranh giải quán quân.

(*) Trong Binh thư của Tôn Tử, có dạy cách “xa luân chiến” là hai cánh quân xa thay nhau tấn công làm đối thủ xoay xở không kịp, liên tục bị động, không biết nên tập trung đối phó với bên nào.

Tần Dương rút được số 98, đội trưởng đội Ngô Hoàng là Hoàng Thái Cực lấy được lá thăm mang số 76, Hagen Darth thì bốc phải 31, vì thế bảng đấu được lập ra, thứ sáu chiến đội Tình Nghĩa sẽ đối đầu với chiến đội Ngô Hoàng.

“Rốt cuộc cũng đụng độ rồi!” Thệ Thủy cảm thán, “Tôi đã nói đội này rất lợi hại.”

Cửu Điện Hạ nhịn không được mà phỉ nhổ: “Lợi hại cái con khỉ, rõ ràng là gặp may không phải đấu ở vòng trước thôi.”

Thệ Thủy lắc lắc ngón tay: “No, no, no ~ May mắn cũng là một loại thực lực ~ ”

Cửu Điện Hạ: “…”

Bởi vì đã đến rất gần giải quán quân cho nên ba trận đấu cuối cùng phi thường khiến người ta chú mục!

6 giờ 50 phút, kênh trực tiếp vừa mở ra, trên màn hình đã xuất hiện thân ảnh của các thành viên chiến đội Tình Nghĩa và chiến đội Ngô Hoàng —

Bình luận viên: “Chúc mọi người một buổi tối tốt lành, tôi là Tiểu Lam, hoan nghênh trở lại với chương trình tường thuật trực tiếp của『 Thần Ma 』, trận đấu sẽ bắt đầu sau mười phút nữa.”

Hầu Đông Ngạn một bên cắn hạt dưa, một bên ngồi trước màn hình máy tính mà nghĩ nghĩ, rốt cuộc bình luận viên này cũng khai tên, các trận đấu trước đều chưa từng nghe thấy bình luận viên tự giới thiệu!

Đúng vào lúc ấy, một giọng nam khác bất ngờ truyền tới từ trong tai nghe: “Xin chào các bạn, tôi là Hoàng Hoàng, vô cùng vinh hạnh khi được tường thuật trận đấu giữa chiến đội Vô Tình và chiến đội Ngô Hoàng với Tiểu Lam vào tối nay!”

… Ặc ặc ặc, bình luận viên còn có tới hai người?

Xem ra ban tổ chức phi thường coi trọng ba trận đấu cuối, Hầu Đông Ngạn nhìn số lượng người xem hiện tại một chút — hơn năm trăm vạn, càng lúc lại càng nhiều!

“Khụ, bạn trẻ Hoàng, vừa rồi anh đã nói nhầm chiến đội ‘Tình Nghĩa’ thành chiến đội ‘Vô Tình’, sau khi trận đấu bắt đầu đừng nên nhầm lẫn nữa nhé!” Tiểu Lam chế nhạo nói.

Hoàng Hoàng: “Ấy chết, lần đầu bình luận chung với Tiểu Lam, tôi kích động quá, lỡ lời lỡ lời, thật xin lỗi, tôi nói chứ, tại sao ‘Vô Tình’ và ‘Ngô Hoàng’ đọc lên lại giống nhau thế vậy(*), ha ha ha…”

(*) Phiên âm: ‘vô tình’ = ‘Wú qíng’ còn ‘Ngô Hoàng’ = ‘wú huáng’, đúng là hơi giống nhau đấy mọi người.

Hai bình luận viên hi hi ha ha chém gió trong chốc lát, sau đó bắt đầu giới thiệu thành viên hai đội.

Tiểu Lam: “Kỳ thực, lúc đầu tôi đã nghĩ chiến đội Quỷ Kiến Sầu sẽ nắm chắc một tấm vé vào top 3, không ngờ bọn họ lại bị đánh bại bởi Hagen Darth, cho nên có thể nói chiến đội Ngô Hoàng lọt vào được tới vòng này căn bản là nhờ ăn may đúng không.”

Hoàng Hoàng: “Ừ, nhưng tuyển thủ Hoàng Thái Cực của chiến đội Ngô Hoàng vốn là game thủ lợi hại nhất khu Ba, nghe nói vì bận công chuyện ở ngoài đời cho nên không chơi game một vài năm, đến trước khi phiên bản thực tế ảo được tung ra không lâu mới trở về. Đó cũng là lý do, thứ hạng trên bảng Thần Ma của người này đã bị tụt lại, song kỹ thuật PK của hắn vẫn rất không tồi. Lại nói, có thể tập hợp được một đội ngũ trong khoảng thời gian ngắn như thế cũng thực lợi hại đi. Đội ngũ của hắn không giống chiến đội Tình Nghĩa hoặc chiến đội Hagen Darth, đều là những cá nhân biệt lập chưa từng có giao tình với nhau tụ lại mà thành.”

Tiểu Lam: “Ố ồ? Nghe anh nói vậy, tôi bỗng có chút chờ mong đối với trận đấu này rồi đó. Dù sao thì mấy vòng đấu trước chiến đội Tình Nghĩa đều gặp phải những đối thủ rất tầm thường, căn bản không nhìn ra được sự lợi hại của đội ngũ đại thần… Bây giờ đã là 6 giờ 58 phút rồi, chỉ một lát nữa hai chiến đội sẽ chọn ra tuyển thủ Tiên sủng tham gia trận PK đơn đầu tiên. Chiến đội của Vô Tình hẳn là vẫn đưa chú gấu mèo đáng yêu ra đánh trận mở màn nhỉ!”

Hầu Đông Ngạn cũng nghĩ như vậy, dù sao thì ba trận PK Linh sủng trước đó, người lên sàn vẫn luôn là Ly Lạc, mỗi vòng, A Tấn chỉ có thể theo đại thần chơi 2v2 thôi. Về sự việc này, cậu chỉ đoán được rằng, Tần Dương rất là bao che khuyết điểm, có lẽ hắn xót xa không nỡ để A Tấn ra trận một mình đi.

Tiểu Lam: “Đếm ngược, còn 50 giây nữa, chiến đội Ngô Hoàng đã chọn ra tuyển thủ tham gia trận đấu đầu tiên, Nhím Xanh.”

Hoàng Hoàng: “Ôi chao, vậy mà lại là Tiên sủng đứng thứ năm trên bảng xếp hạng – ‘Nhím Xanh’ nha!”

Tiểu Lam: “Đúng vậy, mọi người đừng thấy tuyển thủ này tên là ‘Nhím Xanh’ mà lầm tưởng, kỳ thực hắn là một cái cây xương rồng đó nha. Cũng giống như Ly Lạc, hắn là một game thủ nam chơi Linh sủng hiếm gặp trong Thần Ma, chiêu thức công kích chủ yếu chính là ‘Phóng gai’ và ‘Chích độc’.”

Phần lớn nguyên hình của Linh sủng hệ thực vật đã được nhân cách hoá, hình tượng của Nhím Xanh trên màn ảnh lúc này là một quả cầu lông xanh gai nhọn với hai con mắt to tròn ở bên trên. Khán giả nhìn thấy thì không khỏi kêu gào ‘dễ thương’ không ngớt.

Tiểu Lam: “Ly Lạc của chiến đội Tình Nghĩa còn chưa ra, thời gian đếm ngược còn 30 giây nữa… A!”

Trong thoáng chốc, màn hình đã xuất hiện của hai tuyển thủ đối chiến —

Trận đầu tiên: Tiên sủng đối chiến 1v1

Tuyển thủ đối chiến của chiến đội Ngô Hoàng: Nhím Xanh

Tuyển thủ đối chiến của chiến đội Tình Nghĩa: A Tấn

Hoàng Hoàng: “Chiến đội Tình Nghĩa thế nhưng lại phái ‘A Tấn’ ra ứng chiến!”

Hầu Đông Ngạn cũng kinh ngạc mà mở to hai mắt của mình — không phải chứ, lần này lại cử A Tấn xuất binh, có lầm không hả?

Không riêng gì cậu, ngay cả bình luận viên và khán giả đều khiếp sợ vô cùng. Thông qua ba vòng đấu đầu, ấn tượng của mọi người về Hà Tấn gần như đã ăn sâu bén rễ — chỉ biết con chồn nhỏ này là thú cưng được nuôi trong lồng kính của đại thần, hoàn toàn không có công năng gì hết cả.

Tiểu Lam điều chỉnh lại cảm xúc, bình tĩnh nói: “Thật sự là quá bất ngờ nha, thế nhưng đây cũng là lần đầu tiên chúng ta được chứng kiến A Tấn đánh PK 1v1 nhỉ? Tôi thực sự có chút chờ mong.”

Hoàng Hoàng: “Ừ… Đếm ngược, còn 10 giây, trận đấu sắp sửa bắt đầu.”

Hầu Đông Ngạn khẩn trương mà đặt hạt dưa sang một bên, nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính, chỉ thấy hai tuyển thủ đã được truyền tống vào sân đấu.

Tiểu Lam: “Lần này bản đồ PK là một rừng cây xanh mướt, chúng ta có thể nhìn thấy hai tuyển thủ đã lần lượt xuất hiện ở hai góc của bản đồ. Tuy nhiên, hiện tại bọn họ đang bị cây cối che khuất tầm nhìn cho nên còn chưa phát hiện ra nhau.”

Hoàng Hoàng: “Đúng vậy, địa hình này thoạt nhìn có vẻ có lợi cho loại động vật thân hình linh hoạt lại giỏi lẩn trốn như chồn bạc nhỉ?”

Tiểu Lam: “Về lý thuyết thì là như thế, song Nhím Xanh cũng là cao thủ đứng thứ năm trên bảng xếp hạng đó nha…”

Hoàng Hoàng: “Ừ ha, cho dù chiến đội Tình Nghĩa có phái Ly Lạc ra ứng chiến, cũng chưa chắc đã thắng được.”

Tiểu Lam: “Ừm, hơn nữa hình thể của gấu mèo quá to, đứng trước một cây xương rồng có kỹ năng ‘phóng gai’, quả thực không khác gì một đích ngắm khổng lồ.”

Hoàng Hoàng: “Tiểu Lam, anh nói xem, có phải chiến đội Tình Nghĩa định vứt bỏ thắng lợi của trận đầu không? Như vậy Thệ Thủy có thể mang theo Ly Lạc tham gia trận 2v2 với cơ hội thắng cao hơn, đồng thời Thương Hỏa cũng có thể lên sàn với tư cách tuyển thủ PK 1v1 ở trận thứ ba…”

Tiểu Lam: “Ý anh là, chiến đội Tình Nghĩa lựa chọn chiến thuật ‘Điền Kỵ đua ngựa(*)’ à?”

(*) Điền Kỵ đua ngựa: giải thích đơn giản chính là dùng sở trường của mình để đối phó với chỗ yếu của địch nhân. Giải thích một cách chi tiết thì nó là một kế sách của Tôn Tẫn thời Chiến quốc, xin mời đọc ở đây để hiểu rõ, nó dài lắm:v 

Ngồi trước máy tính, Hầu Đông Ngạn nhịn không mà “xì” một tiếng, con gấu mèo ngu xuẩn kia còn thua dưới tay Tấn đại ca của cậu đấy, Điền Kỵ đua ngựa là cái mẹ gì, đám bình luận viên đần độn kia cứ chờ xem sự lợi hại của A Tấn đi!

Hoàng Hoàng: “Chúng ta có thể thấy tuyển thủ Nhím Xanh đã bắt đầu lăn lộn trong rừng cây để tìm kiếm đối thủ, thế nhưng cho đến bây giờ A Tấn vẫn chưa biến lại nguyên hình… Ặc, hình như cô ấy đã ngồi xuống đất.”

Tiểu Lam lo lắng nói: “Dưới hình thái con người, lực công kích của Linh sủng rất thấp.”

Hoàng Hoàng: “Nhím Xanh đã tìm được A Tấn rồi!”

Tiểu Lam: “Tuyển thủ A Tấn vẫn không hiện nguyên hình, chẳng lẽ cô bé ấy định vứt bỏ luôn chiến thắng đầu tiên sao?”

Hoàng Hoàng: “Ồ, A Tấn vừa lấy một cái bát ra khỏi ba lô, đặt xuống ngay trước mặt…”

Sóng bình luận của khán giả tràn ngập một mảnh kêu gào —

“Cái bát kia có tác dụng gì? Xin cơm à?”

“Đi xuống đi, đừng để mình mất mặt thêm nữa!”

“Không có đại thần bảo hộ thì chỉ là một thứ vứt đi thôi!”

“Ôi chao, gả được cho một người đàn ông tốt quan trọng biết nhường nào…”

“Con gái chơi cái chức nghiệp này cũng chỉ để làm cảnh ấy mà!”

“Ghê tởm bọn kỳ thị giới tính nhé! Bọn kỳ thị giới tính chết hết đi!”



Hầu Đông Ngạn xem mà cũng không chịu được, liên tiếp quay đầu nhìn ra chỗ Hà Tấn ở phía sau, gấp đến mức chỉ hận không thể chạy tới bên cạnh thúc giục người nọ nhanh chóng biến thân!

Hoàng Hoàng: “Nhím Xanh đã nhìn thấy A Tấn, nhưng khi hắn phát hiện đối phương vẫn ở hình thái con người thì dường như hơi do dự, chẳng qua là ở cái khoảng cách này, muốn phóng ám khí công kích quả thực rất dễ dàng.”

Tiểu Lam: “A Tấn vẫn không biến thân, cô bé lấy một cái sáo ngọc đeo bên hông xuống… và, bắt đầu thổi…”

Tiếng sáo du dương truyền vào lỗ tai từng khán giả đang theo dõi trận đấu, ngay sau đó, tất cả bọn họ đều đổ xuống một đầu đầy hắc tuyến…

Bọn họ sai rồi, lúc trước bọn họ không nên cười nhạo con gấu mèo của chiến đội Tình Nghĩa, so với sự ngu xuẩn của A Tấn thì Ly Lạc thật sự vẫn rất đáng yêu!

Hai bình luận viên có chút muốn khóc, vì sao bình luận trận đấu mở màn của đoàn đội đại thần lúc nào cũng khó khăn như vậy chứ?

Tiểu Lam: “Từ từ, hình như có gì đó là lạ…”

Hoàng Hoàng bị nhắc nhở cũng tập trung quan sát hơn: “Có vẻ như thanh máu của tuyển thủ Nhím Xanh đang tụt xuống!”

Sóng bình luận — “Có chuyện gì thế vậy?” “Hình như cái bát trước mặt A Tấn đang sáng lên!” “Hack sao?”

Tiểu Lam kích động nói: “Tiếng sáo của tuyển thủ A Tấn tựa hồ có hiệu quả trí mạng đối với Nhím Xanh. Chúng ta có thể thấy được, tuyển thủ Nhím Xanh đang mất khống chế mà lăn lộn tới gần A Tấn, hơn nữa bản thân hắn có vẻ không nguyện ý, còn đang giãy dụa ý đồ muốn tránh đi… Đáng tiếc, không cách nào thoát được…”

Khán giả vô cùng chăm chú mà nhìn vào màn hình, chỉ thấy lượng máu vốn còn một nửa của Nhím Xanh đột nhiên hóa thành một tia sáng, “xoẹt” một cái mà chui thẳng vào bát của A Tấn, ngay sau đó, biểu tượng thể hiện trạng thái người chơi nháy mắt tối sầm!

[ Chiến trường ]: Tuyển thủ『 A Tấn 』thắng.

[ Chiến trường ]: Trận đấu đã kết thúc, chiến đội Tình Nghĩa giành được 1 điểm.

Khán giả: “… …”

Hiện trường lặng ngắt mất nửa giây, sau đó mới tuôn ra một loạt tiếng hô đầy kinh hãi — “Chuyện gì vừa xảy ra? Sao Nhím Xanh lại đột nhiên chết thế!”

Hai bình luận viên cũng mụ mị vô cùng, Tiểu Lam tái mặt nhắc lại kết quả trận đấu: “Ặc, vừa rồi tuyển thủ A Tấn đã giành thắng lợi, chiến đội Tình Nghĩa có được một điểm đầu tiên.”

Hoàng Hoàng: “Nói thật, Tiểu Lam, tôi không nắm rõ được tình huống…”

Kỳ thực Tiểu Lam cũng không biết chuyện gì vừa mới xảy ra, nhưng thân là bình luận viên chính, đương nhiên không thể nói “Tôi cũng chẳng rõ” giống như Hoàng Hoàng, cho nên chỉ đành đoán đoán, nói: “Tôi cảm giác cái vũ khí mà A Tấn vừa dùng tựa như cái tiêu của Hoàng Dược Sư trong tiểu thuyết của Kim Dung vậy, có thể dựa vào tiếng thổi để tạo thành thương tổn với địch nhân… Còn cái bát, chắc là giống như hồ lô hấp thu yêu quái của tiên nhân ấy.”

Hoàng Hoàng vẫn không hiểu gì: “Nếu vậy, trận chiến vừa rồi còn có thể xem như PK Tiên sủng sao?”

Tiểu Lam: “Không giống lắm, thế nhưng hệ thống cũng không cấm, còn phán A Tấn thắng trận này, cho nên không thể xem là phạm quy được.”

Mọi người: “…”

… Được rồi, Hầu Đông Ngạn vốn định quan sát một màn bạo kích của Tấn đại ca siêu đẹp trai, lúc này đột nhiên cảm thấy bó tay toàn tập. Tuy kết quả cũng như nhau, nhưng quá trình lại thua kém những tưởng tượng trong đầu cậu nhiều lắm! TAT

Ở dưới hậu đài, chiến đội Tình Nghĩa không ai tỏ vẻ bất ngờ khi Hà Tấn thắng. Sau khi có thể thổi《 Mê trúc khúc 》, Hà Tấn đã chạy tới đấu trường Tiên sủng tìm một Linh sủng hệ thực vật để làm thí nghiệm, rồi liền kể về tuyệt chiêu này cho Thương Hỏa nghe.

Hai Tiên sủng của chiến đội Ngô Hoàng đều có thứ hạng rất cao trên bảng Đấu trường Tiên sủng, nhưng chỉ có Nhím Xanh là hệ thực vật thôi. Sau khi phân tích thực lực đối thủ, Thương Hỏa và Thệ Thủy liền quyết định để Hà Tấn ra trận thử vận may. Nếu gặp Nhím Xanh thì dùng chiêu thức đặc biệt nọ, còn không thì cứ PK bình thường, chưa chắc Hà Tấn đã thua.

Bản thân Hà Tấn cũng không ngờ lại có thể chiến thắng nhanh như vậy, cậu sờ sờ cái mũi, nói: “Chung quy vẫn có cảm giác không thắng dựa vào thực lực của mình, ngược lại cứ thấy chơi không đẹp kiểu gì ý.”

Thệ Thủy phe phẩy chiết phiến, cười nói: “Có gì không đẹp, chúng ta đã nghiên cứu quy tắc rồi, trong game còn có người đáng khinh hơn em nhiều lắm… Em nhớ Chi Chi không, cô bé ấy cố tình chạy đến mép của hòn đảo trên không rồi ẩn thân, lừa lừa gạt gạt, kết quả khiến Ly Lạc ngu ngốc nhảy xuống ngã chết. Hai người các em nha, vẫn còn ngây thơ lắm.”

Cửu Điện Hạ: “Đúng đúng!”

Hà Tấn: “…” (=_=)

Thương Hỏa: “Đừng nhiều lời, đến phiên các ông lên sàn kìa.”

Trận đấu thứ hai bắt đầu, bình luận viên Tiểu Lam ho nhẹ một tiếng, nói: “Chúng ta hãy tạm quên trận chiến vừa rồi để đến với cặp tuyển thủ của trận đấu tiếp theo mào, chiến đội Tình Nghĩa cử Thệ Thủy và Linh sủng của hắn là Ly Lạc ra quân.”

Trong khoảnh khắc nhìn thấy con gấu mèo tròn ú, lần đầu tiên khán giả có cảm giác thân thuộc biết bao, bọn họ điên cuồng gào thét cũng như gửi bình luận, đương nhiên, tất cả những cái này Ly Lạc đều không cách nào thấy được.

Hoàng Hoàng: “Đối thủ của bọn họ là ‘Nương Nương Thiên Tuế’ cùng với ‘Son Khấu’ – Linh sủng của cô.”

Tiểu Lam: “Tôi tin rằng không ít khán giả đã biết nguyên hình của Ly Lạc rồi, còn về phần ‘Son Khấu’, nhóc ấy chính là một con thỏ trắng bé nhỏ đáng yêu.”

Hoàng Hoàng: “Đừng thấy Son Khấu là thỏ mà lầm tưởng, tuyển thủ ấy cũng là một Tiên sủng có thứ hạng rất cao.”

Tiểu Lam: “Đúng vậy, hiện nay Son Khấu đứng thứ tám trên bảng xếp hạng Tiên sủng, còn cao hơn một bậc so với ‘Chi Chi’ – người đã thắng Ly Lạc cách đây không lâu.”

Bản đồ được làm mới, hai cặp chủ – sủng đồng thời xuất hiện tại một hòn đảo nhỏ giữa hồ. Nữ tử của chiến đội Ngô Hoàng một thân váy mỏng thướt tha bay bổng, nam nhân của chiến đội Tình Nghĩa phe phẩy chiết phiến trên tay thoạt nhìn phi thường phong độ… Đúng là một bức tranh hoa nở dưới trăng, lãng mạn tình ý đến lạ lùng!

Hoàng Hoàng: “Bản đồ lần này đẹp quá.”

Tiểu Lam: “Đúng vậy, bối cảnh thế nhưng còn chọn ngay lúc chạng vạng, nền trời có treo một mảnh trăng lưỡi liềm mỏng mỏng cong cong.”

Có điều, bốn tuyển thủ vẫn chưa có động tĩnh gì cả, bọn họ im lặng đứng hai bên mép đảo, đối diện… nhìn nhau…

Hoàng Hoàng: “Nhóm tuyển thủ lại đang quan sát lẫn nhau sao?”

Tiểu Lam: “Phải… Thệ Thủy của chiến đội Tình Nghĩa đã cử động trước!”

Đúng là như vậy, song, hắn chẳng qua chỉ nhẹ nhàng dịch chuyển chân trái một chút, nhìn Nương Nương Thiên Tuế nói một câu: “Đã lâu không gặp.”

Nương Nương Thiên Tuế: “Đúng vậy.”

Thệ Thủy: “Em có khỏe không?”

Nương Nương Thiên Tuế: “Rất khỏe, phiền anh phải quan tâm rồi.”



Tiểu Lam: “Ặc, hình như hai tuyển thủ này là người quen cũ, bọn họ đang hàn huyên đôi câu.”

Thệ Thủy: “Trở về khi nào thế?”

Nương Nương Thiên Tuế: “Ba tháng trước, nghe nói phiên bản thực tế ảo sắp tung ra nên trở lại.”

Sóng bình luận — “Đổ mồ hôi, hàn huyên đôi câu cái khỉ gì, đã vượt quá đôi câu rồi có được không?” “Quả nhiên sủng vật thế nào thì chủ thuần dưỡng liền thế ấy… Đều là loại lắm lời…” “Mau đánh đi! Mau đánh đi nha!!”

Ở trong đấu trường, dưới ánh trăng bàng bạc, giữa làn gió mát nhẹ nhàng thổi qua.

Thệ Thủy: “Kết hôn rồi à?”

Nương Nương Thiên Tuế: “Ừ.”

Thệ Thủy: “Chẳng trách em lại đổi tên, ha ha.”

Nương Nương Thiên Tuế: 42

Sóng bình luận — “Ôi đệt, hình như tao thấy đầu Hoàng Thái Cực lấp ló cái nón xanh kìa!!” “Nương Nương này là người yêu cũ của Thệ Thủy hả?” “Mẹ nó, mau đánh đi, bọn này tới không phải để nghe nói chuyện đâu nhé!”

Giống như đáp ứng lời thúc giục của người xem, Ly Lạc rốt cuộc cũng chen miệng vào: “Chủ nhân, đánh chưa?”

Thệ Thủy: “Ừ, trước hết em cứ chơi với con thỏ kia một lát.”

Son Khấu: “…”

Người xem: “…”

Bình luận viên Tiểu Lam trong lúc không biết nói gì liền cái khó ló cái khôn: “Xem ra trận đấu này sẽ áp dụng hình thức PK tách biệt giữa Linh sủng và chủ thuần dưỡng. Tuyển thủ Ly Lạc đã chạy tới chỗ Son Khấu, bọn họ phi thường dứt khoát mà đánh chính diện luôn… Ở một diễn biến khác, Thệ Thủy vẫn đang giao lưu tình cảm với Nương Nương Thiên Tuế… Ly Lạc thi triển kỹ năng Moe hóa, Son Khấu đã trúng chiêu!”

Hoàng Hoàng: “À không, Son Khấu chỉ giả vờ thôi, cô bé nhảy lên rồi, ngay sau đó còn ném cho gấu mèo một chiêu bạo kích — Quả không hổ là game thủ Tiên sủng có kinh nghiệm thực chiến phong phú!”

Tiểu Lam: “Chủ nhân của bọn họ thế nhưng không tới hỗ trợ, vẫn đang nói chuyện phiếm kìa…”

Hoàng Hoàng: “Thanh máu của Ly Lạc đang không ngừng giảm xuống, xem ra, trước thế công mãnh liệt của Son Khấu, máu dày đến mấy thì cũng phải hy sinh thôi

Bình luận — “Đệt mợ, chủ nhân còn đang nói chuyện, có lầm hay không hả Thệ Thủy, Linh sủng của ông sắp chết cmnr!” “Có cảm giác gấu mèo thật đáng thương hu hu hu…”

Đúng vào lúc ấy, chỉ nghe Thệ Thủy tiếc nuối thở dài: “Xem ra hôm nay không có thời gian để nói chuyện nữa rồi, còn nói chỉ e gấu mèo nhỏ nhà anh sẽ tiêu mất.”

Nương Nương Thiên Tuế: “Đúng vậy, sư phụ.”
— QUẢNG CÁO —