Vạn Cổ Ma Tôn

Chương 135



Chương 135

Người kia tên là Lâm Tiêu, quả nhiên không tầm thường. Hắn chắc chắn đã luyện bộ luyện thể mà Mục lão cho. Nếu không với thân pháp bình thường sao có thể làm được chuyện này.

Đáng ghét, tại sao trong lòng hắn cứ có cảm giác bị gài.

Bậc thứ 29

Bậc thứ 30

Bậc thứ 31

Trong lúc không để ý, đối thủ trước mặt Lâm Tiêu bây giờ chỉ còn có hai người.

Đúng lúc này hắn mới phát hiện sao kẻ trước mắt nhìn hơi quen.

Hả? là nàng ta.

Thế giới này nhỏ thật. Đệ tử nội môn của Lưu Vân tông tính sơ sơ cũng vài chục triệu người. Lâm Tiêu cứ nghĩ rằng lần này tới Lưu Vân tông sẽ không thể gặp được.

Chả ngờ lại dùng cách này để gặp lại nhau.

“Lại gặp mặt rồi.” Lúc Lâm Tiêu đi tới sau lưng nàng thì mở miệng nói.

Người mà hắn nhìn thấy bây giờ chính là cô nương xinh đẹp mặc đồ tím trong hang động.

……

Vũ Thương mặt mày khổ sở, từ sau ngày hôm qua trong đầu nàng cứ xuất hiện một hình bóng. Từ nhỏ tới giờ nàng chưa bao giờ thấy thế, nói ra có chút sợ hãi. Nhưng lại nhiều hơn là cảm giác tò mò và nghi hoặc.

Tại sao lại có người mạnh tới vậy, thân phận của hắn như thế nào? Tại sao đối phương cứ thế mà tha cho bọn họ.

Chuyện này làm nàng mất ngủ cả một đêm, cũng chả có lòng mà tu luyện. Hơn nữa làm cho nàng ta không phát huy tốt trong cuộc khiêu chiến Thiên Thê ngày hôm nay.

Mới đến bậc thứ 33 mà đã không còn sức lực. Trong cuộc khiêu chiến năm trước nàng đến được bậc thứ 34 mới ngừng lại. Sau cuộc khiêu chiến lần này nàng chắc chắn bị cha mắng.

Kết quả lúc nàng ta đang u uất thì sau lưng lại đột nhiên có người gọi nàng. Lạc Vũ Thương quay đầu hai mắt trợn lớn.

“A!! là, là ngươi!!” Nàng kinh ngạc.

Tự nhiên đối phương bất chợt xuất hiện trước mặt làm nàng vô cùng khó tin. Đây là Lưu Vân tông, các cường giả nội môn còn đứng xung quanh, sao hắn lại xuất hiện ở đây được?

Lạc Vũ Thương vừa xuất hiện tâm trạng bối rối thì cơ thể mất cân bằng, linh lực trong cơ thể vừa có dấu hiệu ngắt quãng cũng là lúc sức nặng của bậc thang thứ 33 gây áp lực cho nàng.

Lạc Vũ Thương hô lên một tiếng trao đảo như muốn ngã.

“Đây, rắc rối rồi.” Lạc Vũ Thương gấp gáp

Đây là áp lực ở bậc thứ 33, chỉ cần thất thần một giây cũng có thể làm nàng ta vỡ đan điền. Mà sau khi vỡ đan điền thì cả đời này nàng coi như phế nhân.

Khi nàng chuẩn bị vận chuyển linh lực một lần nữa thì phát hiện linh lực trong cơ thể bị áp lực đè nén khó mà phát huy được.

Tiêu rồi.

Lần này coi như tiêu đời.

Vậy mà một khắc này Lạc Vũ Thương lại cảm thấy bản thân bị người ta kéo một cái, cả người rơi vào một cái ôm ấm áp. Vừa ấm áp vừa chắc chắn……lại còn có một mùi hương vô cùng đặc biệt.